Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 352

Hai người mới đến tượng trưng cho hai đại đế, lão già búi tóc là nữ, ánh mắt nhu mị hiền hậu, nếp nhăn khá ít vẫn căng bóng đôi chỗ, lão bà là quản gia nhà Phong Đế, quản gia dưới trướng Phong Đế lão bà của Ám Đế, người còn lại là quản gia nhà Thủy Đế, ba người bọn họ sớm đã gặp mặt nhau bàn luận.

~ Lão Lôi trông rất gian xảo, có điểm khả nghi.

Quản gia nhà Thủy Đế lên tiếng, trong một nơi kín hắn chú ý rõ ràng, một cử chỉ nhỏ của nhoi hắn cũng để ý, mỗi lần quản gia nhà Lôi Đế lên tiếng, gót chân hắn sẽ vô thức nhấc lên một xíu, điểm này trừ khi đó là có tật giật mình, sống với nhau bao năm, một sự thay đổi nhỏ cũng khiến mọi người nghi ngờ đủ thứ.

~ Gian xảo gì chứ? Hắn là đang nói dối.

Lão bà nhà Phong Đế lên tiếng, bà ta đặc biệt chú ý quản gia Lôi, hắn trong vô thức làm nhiều hành động khả nghi, một lần thì thôi, nhiều lần thì khác, khi con người nói dối, nhất định cơ thể sẽ vô ý làm một số hành động nhỏ, kiểng nhẹ gót chân hay híp nhẹ mắt, hoặc hơi thở dồn dập một xíu, cho dù thế nào cũng khó lừa được đám hồ ly bọn họ.

~ Haiz… Ai đến Thánh Địa chưa?

Quản gia Ám thở dài hỏi thăm, khu vực Thánh Địa không thể liên hệ được với ai, cho dù phái người đến đó cũng mất một số thời gian lớn, chưa xong Thánh Địa còn tọa trấn ở tít tận mây xanh, như thế còn nói sao được, người của bọn họ nếu không bị vây kín thì cũng bị mất sóng không liên lạc được.

~ Theo một số thông tin, dưới chân Thánh Địa có hơn mười vạn kỵ binh, tất cả đều là Độ Kiếp nhất trọng, cho dù một con ruồi cũng đừng mơ đụng đến được Thánh Địa.

~ Tê…

Nghe Thủy quản gia lên tiếng làm hai người còn lại hít khí lạnh, mười ngàn Độ Kiếp Nhất Cấp, ở đâu lại có thể loại đó thế? Quân số như vậy thì nhất định chỉ có một lý do để giải thích, toàn bộ các đế cũng đã tham gia cuộc chiến, bọn họ cử tinh anh dưới trướng đến Thánh Địa với hai mục đích, ý tốt sẽ là bảo vệ Ám Đế ngộ đạo, thứ hai là giam giữ nội bất xuất ngoại bất xâm.

~ Đại Đế gặp nguy…

Ba người liền hiểu ra vấn đề, mười ngàn Độ kiếp, tụ lại một chỗ, thì đó là có vấn đề, vấn đề nghiêm trọng là khác, thử nghĩ đi, ngộ đạo gì lại ở cái nơi ăn ngủ cả vạn năm, còn nữa…. Mối quan hệ giữa các Đế chưa tốt tới mức phái một lực lượng hùng mạnh cỡ đó bảo vệ, vậy thì chỉ còn một điều, đó là đang canh gác, mà canh gác, thì chỉ có thể là đang canh gác tam Đế.

~ Chúng ta cần tỉnh táo trong trường hợp này.

Lão bà bà lên tiếng, hiện tại tình thế căng thẳng, nếu có động tĩnh bất thường, chưa biết ai trong bóng tối đang chờ đâm họ một nhát, rất có thể các ma pháp phù văn hệ công kích đang ở biên giới hai khu vực, chỉ cần khu vực họ ho he, có động tĩnh lạ một cái thôi, sẽ nhận lôi đình tấn công của các đế khác, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, thà bóp nát sự tình khi chưa hiểu còn hơn để tam đại thế lực Ám Phong Thủy có cơ hội trở mình, ba thế lực chụm lại thì đừng nói đến tất cả các đế tấn công, cho dù Thánh Mẫu cũng phải e dè 6 thành.

~ Nên thế, cẩn thận vẫn hơn, những ngày tháng sau này của chúng ta khó sống yên ổn, hai người các ngươi ta chỉ lo khó lòng về được địa bàn.

Lão quản gia Ám điện lên tiếng, lão đang lo trên đường trở về thiên binh thiên tướng đang phục kích, chỉ chờ hai lão quản sập bẫy, Đại Đế có thể bất tử, nhưng đám quản gia họ thì không.

Ầm…

~ Ta lại muốn xem kẻ nào lại có thể cản chân ta.

Lão bà đập thiết trượng rầm xuống mặt đá, loại thạch bàn xứng đáng cứng ngang với thân thể Động Hư Bát Trọng cũng bị đâm lủng một lỗ to, có thể nói thực lực của bà ta không thể dùng thước để đo, đám già này thâm sâu khó lòng đong đếm.

~ Không nên tự tin thái quá, cẩn trọng vẫn hơn.

Lão quản gia nhà Ám điện khuyên nhủ, sống với nhau bao năm lão lại hiểu quá đi với cái độ mưu mô của nhau, trên đường về không khéo lại thiên đao vạn vã truy sát cũng rất có thể.

~ Được rồi ta biết rồi, Tiểu Thủy đưa ta về được chưa!

Quản gia hay còn gọi là Tiểu, mỗi một đại đế thì không nói, quản gia nhà họ sẽ gọi là tiểu, vì là thân tín với Đại Đế, hơn hết các quản gia phải tu luyện cùng hệ với Đại Đế nhà họ, vì là cùng hệ và thân tín, cho nên có thể lấy luôn mác của Đại Đế nhà họ sử dụng, nhưng phải thân thiết hay cùng hàng cùng bậc mới dám gọi nhau như thế, không kẻ nào điên mà đi gọi quản gia của đại Đế là Tiểu đâu, gọi là ngỏm củ tỏi luôn đấy a…

~ À được… Để ta đưa muội về….

Tiểu Thủy là quản gia nhà Thủy Đế, hắn là nam nhân, lại là ca ca kết nghĩa bao năm của Tiểu Phong muội, không nói hắn cũng đi theo bảo vệ biểu muội đi đến nơi về đến chốn.

~ Các ngươi cẩn thận, ta triệu tập tinh nhuệ chuẩn bị một trận chiến sống còn, các ngươi cũng thế.

Lão quản gia Ám điện muốn triệu tập toàn bộ nội tình Ám Điện về, lão cảm giác tương lai đang mịt mờ tăm tối, chuẩn bị trước vẫn hơn, triệu tập nội tình hiện tại sẽ không gây kinh động lắm, lão là hồ ly sống lâu năm nên biết tính toán ra sao, trước kia thì không thể, nhưng bây giờ lại quá hoàn mỹ, triệu tập lực lượng vào giờ khắc này có lố quá cũng sao, lão chỉ cần rải tin phông phanh là triệu tập nội tình để truy lùng Diệt Thế Kiếm Chủ, thế thì lại quá ổn đi, ta rao tin các ngươi phải tin, không tin các ngươi cũng phải cầu nguyện là vậy, còn làm hay không là chuyện của ta.

~ Không thành vấn đề…

Tạm biệt quản gia Ám Điện, hai quản gia bắt đầu lên đường về địa bàn của họ, nhà Ám làm sao thì họ cũng làm thế, sống chết có nhau cùng tịnh cùng tiến, không thể phụ lòng chúa công của họ tin tưởng nhau.

Ngao….

Rít…

Một con Đại bàng to như một ngọn núi, hùng vĩ thân cao năm trượng bề ngang sải cánh hết cỡ to hơn hai mươi trượng, nó xà xuống tầng mây thứ nhất, hai lão quản gia Phong, Thủy lập tức khinh vân nhảy lên lưng nó, sủng thú thể loại này thật là đáng nuôi, chỉ là không tìm ra con thứ hai để nuôi thôi, khí tức của Đại Bàng tỏa ra một cách uy hiếp tinh thần không thể kháng cự, đây rõ ràng là một đầu yêu thú trình độ Độ Kiếp Nhất Trọng…. Đù… Ngay cả thú cưỡi cũng đạt đến trình độ này, thế trình độ của đám già này đạt tới mức nào rồi nhỉ?

Vù…

~ Ngươi hạ lệnh triệu tập toàn bộ tinh nhuệ từ Hóa Thần trở lên, lập tức triệu tập hết về không được thiếu ai.

Hai lão Phong, Thủy vừa đi, sau lưng lão Ám quản gia xuất hiện ba bóng đen quỳ một gối cúi đầu sau lưng lão, bọn họ đều có cấp bậc thống lĩnh tướng soái cao hàm, nhưng quan trọng là trung thành, giao nhiệm vụ cho họ là chuyện không thể thỏa mãn hơn.

~ Dạ…

Vù…

Ba bóng đen biến mất, tuy họ khó hiểu nhưng lệnh ban xuống họ không muốn thắc mắc, mạng họ là do lão quản gia định đoạt, có được ngày hôm nay là do lão ban tặng, con người ai cũng không giống ai, thế gian vô tình không nhất thiết là tất cả, cũng phải có người hữu tình.
Bình Luận (0)
Comment