Thiên Long đã tìm hiểu rất kỹ về nghiệt Hỏa, 100 phần đều là nhờ Hắc Long ngộ cho, Nghiệt Hỏa chia ra là Bạch, Lam, Hồng, lục, kim, phấn, Tử.
Bảy màu từ thấp đến cao, Tử hỏa là phẩm chất cao nhất.
Cường giả nếu đạt tới cấp bậc Nhập Thần, đều sẽ bắt đầu đi truy cầu Nghiệt hỏa, có người tự thai nghén ra nghiệt hỏa, có người được truyền thừa từ tiền bối trong huyết mạch, có người đoạt của người khác, có người được người khác cho hoặc thưởng, hiển nhiên những loại hỏa đó không mạnh bằng Nghiệt hỏa do thiên địa thai nghén, sau đó cầu cơ duyên câu thông dung hợp nghiệt hỏa.
Nghiệt hỏa sẽ đi theo người đó đến cuối đời, không di không dời một đời cạnh chủ nhân, khi chủ chết đi nghiệt hỏa cũng biến mất theo.
~ Ngươi đừng nghĩ xa quá, tới đâu hay tới đó, chúng ta còn không mau lên chiếm đoạt bảo vật Chu Tước trước, để kẻ khác đoạt được ngươi tự đi chết đi.
Hắc Long không nể chút mặt mũi đe dọa Thiên Long, mà Thiên Long cũng gật đầu đồng ý, bảo vật Chu Tước hắn mà không chiếm được, tâm tư đi chết Thiên Long đều nghĩ đến, thực sự đau xót lắm đấy.
~ Ầm Ầm….
Xương cốt Thiên Long bắt đầu chậm rãi liên kết lại, tiếng nổ như gõ sắt va chạm vang lên khiến người ta khiếp sợ, không thể vận dụng chân khí cũng không sao, Thiên Long có khả năng phục hồi đến đáng sợ, không cần dùng chân khí, trong máu huyết cốt tủy Thiên Long đều có một loại năng lượng chữa thương mạnh mẽ, thứ năng lượng phục hồi này nếu để mọi người biết sẽ khiến Thiên Long hắn vạn kiếp bất phục.
Hắc Long đã từng nhiều lần cảnh cáo Thiên Long, dù có sao đi nữa cũng không được trị thương trước mặt nhiều người, nếu tin tức hắn có thể phục hồi đáng sợ như vậy, không chỉ Thiên Long hắn có cường địch trước mắt, truyền đến tai mấy nền văn minh khác, nhiều thế lực cũng sẽ đỏ mắt mà nhớ thương gửi vạn lời chúc phúc qua giúp Thiên Long róc xương lột da hút tủy hắn.
Thiên Long cũng hỏi vì sao, nhưng Hắc Long đều mập mờ không nói, cứ ập ờ cho qua chuyện, rồi cái gì ngươi nghe sớm sẽ không tốt, rồi ta muốn tốt cho ngươi, Thiên Long nghe mà đau răng vô cùng.
Sau 3 ngày điều tức, đến khi Thiên Long đạt tới trạng thái đỉnh cao, hắn lập tức di chuyển theo ý muốn của Hắc Long, Hắc Long đã nói, hắn biết có đường đi thẳng đến nơi ở của Chu Tước mà không gặp vấn đề gì, Thiên Long hoàn toàn tin tưởng hắn, bởi bây giờ ngoài Hắc Long ra, Thiên Long chả còn biết tin tưởng ai hơn.
Đi theo Hắc Long chỉ đường, Thiên Long cũng suýt chết mấy lần, làm hắn chửi ầm lên liên tục, đều bị Hắc Long dùng biện pháp im lặng không thèm nghe, cái này càng làm Thiên Long tức giận run mép, im lặng đó là tận cùng của sự khinh thường, bất quá Thiên Long có hung hăng ra sao đi nữa, cũng chỉ biết ngoan ngoan đi theo Hắc Long.
Đường mòn Hắc Long chỉ còn an toàn một chút, nếu để Thiên Long đi bừa, khéo bây giờ đã chết không biết bao nhiêu lần cho đủ, hung thú trong này đều không phải cái loại ăn chay trường, đều là cực hung cực ác, tránh càng xa càng tốt.
Di chuyển 5 ngày đường, với tốc độ thuấn di liên tục của Thiên Long, cũng khiến Thiên Long hắn thở dốc mệt mỏi, trong này dường như là vô biên vô tận đại hoang, đi mãi không thấy chân trời là đâu.
~ Chu Tước là hung thú mạnh mẽ trong tứ Thần, nàng điều khiển không gian phi thường thành thục, năm xưa đại chiến có nàng gia nhập, khiến cho đối phương có khổ nói không nổi, trận pháp khốn lao hay kết giới phong tỏa, nàng bước một cái đều nhẹ nhàng đi qua, tầm ảnh hưởng của nàng quá mức quan trọng.
Thiên Long nghe Hắc Long nói một chút về Chu Tước, bây giờ hắn cũng biết sơ lược một chút, Thanh Long có sức công kích khủng bố, Bạch Hổ có khí sát phạt nồng đậm, là một kẻ chính dương chính cương vô cùng khủng bố, Chu Tước có thiên phú chưởng khống không gian, Huyền Quy có khả năng cường hóa thân thể, thân thể như kim cang bất hoại.
Đương nhiên, đó đều là thiên sinh dị bẩm sẵn có của tứ đại Thần thú, chúng chỉ cần lớn và mạnh, không cần học tập khắc khổ như nhân loại.
Nhân loại cũng có thiên sinh dị nhân, trong nhân loại, mỗi trăm tỉ người đều sẽ có một vài cá nhân khác loại, họ có huyết mạch khác thường, có Thần mạch cường đại, có thiên phú do thiên đạo ban tặng, có cốt cách cường hãn.
Ầm ầm…
Thiên Long di chuyển trong Chu Tước Xào gặp phải một con Kim Ô Tử Sắc, Kim Ô Tử Sắc phóng thích một loại quang tráo vồ từ trên không xuống đỉnh đầu Thiên Long, Thiên Long liên tục thuấn di né tránh khổ sở, hắn không thể dùng chân khí, nhục thể hắn là rắn chắc nhưng lại dẻo dai bền bỉ phi thường, trên người chằng chịt vết rách do Kim Ô Tử Sắc quét trúng, bất quá chỉ là ngoại thương, mà đã là ngoại thương, Thiên Long trực tiếp làm ngơ không quan tâm, cho dù toàn thân hắn có be bét máu me huyết nhục lẫn lộn, chỉ cần liên quan đến ngoại thương hắn cũng không quan tâm, bởi Thiên Long biết, chỉ cần hắn nghỉ ngơi trong chốc lát, vết thương đó đều sẽ tự bong tróc tạo lên da non mới.
Kim Ô Tử Sắc có một đôi mắt sắc bén đến ghen tị, Thiên Long dù đào ba tấc đất trốn tránh, đều bị Kim Ô Tử Sắc dùng kỹ xảo bàng môn tà đạo gì đó đánh cho hộc máu đội địa bỏ chạy.
~ con quạ khốn nạn, mày dám hạ xuống lão tử vặt lông mày.
Thiên Long khổ sở chửi lớn vài câu, nếu liều mạng Thiên Long tự tin bắt sống con Kim Ô Tử Sắc kia, bất quá nó trên không trung không cách nào làm gì được, mà Kim Ô Tử Sắc hoàn toàn không dùng chân khí, nó trường tồn ở bên trong không gian này lâu năm lên đã khám phá được chút kỹ xảo nhỏ, có thể cách không đả vật đánh ra sát thương.
Đột nhiên Thiên Long bắn thẳng vào một cây cổ thủ, dùng khí thế trời vang chớp giật đá vào thân cây, làm cả cây cổ thụ nổ tung bạo tạc, tạo ra một lực đẩy đẩy hắn lên không trung, Kim Ô Tử Sắc hoàn toàn bất ngờ vì Thiên Long phản kích, nó không nghĩ con mồi trong mắt nó, bị nó hầm cho toàn thân là trảo máu me đầm đìa, một chút đắc ý không để ý liền bị Thiên Long từ con mồi hóa thành thợ săn, trực tiếp là bất ngờ, cái kia ngũ trảo Thiên Long chộp tới liền đã nằm gọn trong tay Thiên Long.
Ken két….
Ken két….
Con Kim Ô Tử Sắc bị Thiên Long bắt to lớn như một con gà trống, lực đạo cơ thể mạnh mẽ đến biến thái, nó dùng sức mạnh nhục thể điều động hai chân chém vào tay Thiên Long như mua kiếm, nhục thể Thiên Long trải qua lôi kiếp tẩy rửa cứng rắn cỡ nào, vậy mà đều bị bàn chân Kim Ô Tử Sắc ma sát thấy cả xương cốt, tiếng kim loại như mài đao ken két vang vọng không gian.
Ầm ầm….
.
Thiên Long ầm ầm đấm ra gần trăm quyền kình, đánh vào con Kim Ô Tử Sắc làm nó nội tạng vỡ vụn phun máu phè phè, rất nhanh chóng, Thiên Long liền chạy đến ven sông vặt lông đốn củi, nếu để ở bên ngoài con Kim Ô Tử Sắc khẳng định là Nhập Thần cấp bậc, Thiên Long gặp một cái liền chạy mất dạng, còn cái này ở trong đây, hắn tự tin dùng nhục thể đánh với Kim Ô một trận, huống chi Kim Ô khinh địch thất thần, bị Thiên Long bẻ cổ là chuyện hết sức bình thường.
~ Haiz… Có Đại Hỏa Điểu ở đây thì tốt rồi, ít ra còn có chút không khí.
Thiên Long vừa nướng thịt vừa nhớ đến Đại Hỏa Điều, con gà này hắn thu được dưới lòng sông, là một gia hỏa lắm chuyện, cái mỏ thao thao bất tuyệt nước bọt tung tóe mọi nơi mọi lúc, không khí nhất định sẽ vui hơn bây giờ có chút tịch mịch.
Sau khi đi cùng Thiên Long một đoạn thời gian, Đại Hỏa Điểu một thân một mình tách ra, nó nói nó có chuyện cần làm, sau này hội tụ với Thiên Long sau.