Chỉ vì một Võ giả nào đó mà khiến cho Ma Môn phải dốc toàn bộ cao thủ và lực lượng, đây tuyệt đối là chuyện lần đầu xảy ra trong lịch sử.
Cho dù hôm nay Hắc Long bị bọn họ giết chết, như vậy cũng đủ chấn động thiên hạ rồi.
Thiên Long làm gì chơi dại vậy, đưa danh tính của mình cho Ma môn đây là cái ngu không thể ngu hơn, đấy là đối với người kém hiểu biết, đi kèm Thiên Long là ai, đương nhiên Tuyết Băng Băng, nàng ta tuy thực lực yếu thế nhưng lại có cái đầu vô cùng thông minh, không thứ gì nàng ta không biết.
Theo lời Tuyết Băng Băng Thiên Long rùng mình vài cái gửi đầu Ma Khúc Nhai đến ma môn trước, cách một ngày sau mới gửi đầu đến Hồng Quân Chủ, Thiên Long sẽ ẩn thân vào bên trong địa bàn của Hồng Quân Chủ, đợi Ma Môn đến làm thịt.
...
Cẩu khứu giác đưa mọi người đến ngay trước đại bản doanh của Hồng Quân Chủ, Ma Đoan Chính nhìn một cái nghiến răng nói:
- hay lắm, ta lại bảo sao một cái Hắc Long lại có thể dám chống đối ta, thì ra là có sự chống lưng của Hồng Quân Chủ.
- tất cả nghe lệnh, giết cho ta.
- giết...
Âm thanh vang dội sĩ khí ngập trời, mọi người bắt đầu binh đạo vận công giết vào trong đại điện Hồng Quân Chủ.
Rầm...
Hồng Quân Chủ hai mắt đỏ ngầu lao thẳng ra ngoài, lão vừa nhận được đầu của ba đứa con của mình, với lời nhắn không khác gì của Ma Môn, đang tính đem quân đi xem sự tình là sao, tự dưng Ma Môn lại đem quân đến giết chóc, lại nghe thoáng thoáng cái gì Hắc Long, làm Hồng Quân Chủ tưởng Ma Đoan Chính đang khen Hắc Long làm việc tốt.
- ta giết!
Hồng Quân Chủ mất hết lý chí lao vào Ma Đoan Chính hai bên triệt để chém giết.
Hai phe nhân mã lập tức chém giết, đao quang huyết ảnh lóe lên, gần như chỉ vừa mới tiếp xúc, đã có mười mấy tên Võ giả bị đánh ngã, nằm trong vũng máu.
Đại chiến đã bắt đầu.
Hai phe nhân mã đều bị chọc giận, mà ngay cả cao thủ Võ Đạo Nguyên Anh cũng ra tay, giết đến mức trời đất u ám, căn bản không thể dừng lại được.
Lấy các vị Đại trưởng lão làm trung tâm, chiến trường bắt đầu lan ra, cuối cùng không ngừng mở rộng, bao trùm toàn bộ kinh thành nơi đây Bạch Ca thành, diện tích xêm xêm năm trăm dặm.
- Giết!
- Ma Đoan Chính khinh người quá đáng rồi.
- Là các Đại trưởng lão của Hồng Quân Chủ, chủ động động thủ trước.
...
Giống như một tia lửa rơi vào củi khô, lại có gió trợ, lửa càng cháy càng mãnh liệt, căn bản không thể ngăn lại được.
Thế lực của Ma Đoan Chính và Hồng Quân Chủ bắt đầu va chạm triệt để, phát sinh giao phong mạnh nhất, biến toàn bộ Bạch Ca thành trở thành chiến trường.
Ma Đoan Chính và Hồng Quân Chủ đều đang lung lạc các thế lực để tranh đoạt vị trí Đạo chủ tân nhiệm, sớm đã thủy hỏa bất dung, chẳng qua là vì trong Bạch Ca thành vẫn còn đội nhân mã thứ ba, cho nên mới khắc chế lẫn nhau, không nảy sinh va chạm chính diện.
Thế nhưng Tuyết Băng Băng lại cố ý mượn mâu thuẫn của bọn chúng, hung hăng châm ngòi một phen, lập tức khiến cho bọn họ bắt đầu bộc phát chiến đấu.
Trên thực tế, quyết đấu sinh tử giữa
Ma Môn và Hồng Quân Chủ, chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Thiên Long chẳng qua chỉ là một cái ngòi dẫn mà thôi.
Võ giả trong Bạch Ca thành, đều bị kinh sợ, đêm nay, Ma Môn chém giết không phải chuyện đùa, quả thực giống như đại quân công thành, rất nhiều người đều bị dọa không dám bước ra khỏi cửa.
Ma Đoan Chính cũng không nghĩ thế cục sẽ phát triển đến tình trạng này, chỉ trong gần một phút, nhân mã của hai bên đã giết đến túi bụi, hoàn toàn làm rối loạn bố trí của hắn.
Hắn tinh tường hơn người khác rất nhiều, bây giờ còn chưa phải là lúc khai chiến với Hồng Quân Chủ. Trong cái Tân Cương vẫn còn một thế lực đang nhìn chằm chằm vào đây, nếu như hắn và Hồng Quân Chủ lưỡng bại câu thương, như vậy thì nhóm thế lực thứ ba sẽ thừa cơ ra tay, ngồi làm ngư ông đắc lợi.
Nhóm thế lực thứ ba, chính là thế lực của " A Khắc La”.
Ba người Ma Đoan Chính, Hồng Quân Chủ, A Khắc La, chính ba đại cự đầu của Tân Cương hiện nay.
Ma Đoan Chính chỉ muốn đối phó với tên Hắc Long gì gì đó, có nằm mơ cũng không ngờ sự tình lại phát triển thành như vậy.
Phải làm sao bây giờ?
Còn có thể làm sao nữa? Bây giờ đã cưỡi hổ khó xuống, chỉ có thể chiến mà thôi.
- hừ.
- hừ.
Ma Đoan Chính và Hồng Quân Chủ hừ lạnh, hai bên đi vào Dị Thời Không.
Dị Thời Không là cái mà các Hóa Thần võ giả có thể tạo ra để đi vào, bên trong là không gian độc lập, chỉ có Hóa Thần tọa trở lên mới có thể bước vào bên trong, bởi thực lực của họ đã siêu việt ở thế giới này, chỉ cần giơ tay nhấc chấn là một ngọn núi cũng có thể nát, không muốn phá hủy hay giết nhầm người mình thì tốt nhất đi vào đó.
Khắp nơi võ giả, luyện khí, trúc cơ, kim phàm, Nguyên Anh chiến đấu thảm khốc, máu me rợp trời, sâu bên trong đại bản doanh Hồng Quân Chủ, trên một cây cổ thụ Thiên Long ôm Tuyết Băng Băng lập tức tìm đường bỏ đi, chiến đấu ở đây đã không còn quan trọng với cậu ta nữa rồi, chỉ để lại một câu:
- Ma Môn, Hồng Quân Chủ, chỉ trách các ngươi không quản lý con cái mình tốt, nữ nhân của ta cũng dám đụng thì chết là rất đáng.
Tuyết Băng Băng nghe Thiên Long nói bốn chữ Nữ Nhân Của Ta thì cười khúc khích, cứ cắm mặt vào ngực Thiên Long ư ư khoan khoái, Thiên Long nựng cô nàng một cái:
- con bé này, cưng muốn xỉu, dễ thương vầy ta sao nỡ bỏ đây!
- hì hì...
Cô nàng tham lam hít khí tức Thiên Long, cảm giác an toàn cực độ.
Trong Bạch Ca thành, âm thanh sát phạt vang lên bên tai không dứt, rất nhiều Thành vực đều tràn ngập hỏa diễm, chiếu đỏ cả bầu trời.
vài ngày sau Thiên Long nghe tin chiến đâu chấm dứt, phía đại thắng là A Khắc La, thế lực này nhân lúc hai bên kia đã lưỡng bại câu thương cường hãn xông vào giết, xác của Ma Đoan Chính bị treo leo lắt trên bản doanh A Khắc La, còn Hồng Quân Chủ đã bị phế đan điền, nhưng lại được thân tín liều mạng ôm chạy đi, nhưng mà có sống nữa cũng chỉ là phế nhân không hơn không kém.
không phải vì thế lực A Khắc La tiên đoán như thần đến kịp lúc, mà là vì Thiên Long gửi thư đến đó, rất may sao phía A Khắc La lựa chọn tin tưởng Thiên Long nên đã phái nhân mã đến.
Thiên Long chủ yếu để phía A Khắc La nợ mình một cái nhân tình, nghe nói thế lực này là một vị cô nương khá bưu hãn, không chồng không con, Thiên Long cũng chỉ là thấy thương hại nên gửi thư cho cô nàng đến dẹp loạn, nếu không phía bên kia biên giới Tân Cương đến trước vậy nhất định Tân Cương là miếng bánh ngọt bị sâu xé chục mảnh là ít.
Tên tuổi Hắc Long thần bí được cả Tân Cương biết đến, một nhân vật thần bí nào đó đã âm thầm trợ giúp A Khắc La nắm giữ vị trí chủ chốt của một phương trời, phá vỡ định luật thế chân kiềng một tay bày kế chỉ huy ngàn quân thâu tóm Tân Cương, càng truyền đi mọi người càng phóng đại, hai chữ Hắc Long đột nhiên nóng như than trên tay.