Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 267


Dạ Khinh Ưu lại thêm một trận kinh ngạc, cũng không ngờ vị nhạc mẫu này lại hào phóng đem cả vị nữ đồ đệ còn lại giao cho hắn, thật làm hắn khó nói nổi.

Cửu Nguyệt Đan sớm đã không nghĩ được gì, chỉ thấy Đan U Mạn vươn tay toang cởi ngoại sam của nàng ra, khiến cho nàng giùng giằng phản kháng, sợ hãi nhìn qua một bên Dạ Khinh Ưu đang tỉnh bơ thưởng thức khiến nàng thêm oán khí.
" Không cần, sư nương… Ta… "
" Đan Nhi, ngươi không cần chịu khổ, nhìn ngươi lúc nãy hình như còn đang tự an ủi… Hình như đối với chuyện này cũng rất có hứng thú.

"
Đóa U Mạn vuốt ve đầu của vị nữ đồ đệ, tỏ ra ý cưng chiều nói, lại khiến Cửu Nguyệt Đan không biết nói gì.

Nàng bình thường vốn chỉ tiềm tu, tránh xa chuyện nam nữ, dù kiến thức rộng rãi nhưng dù sao vẫn là xử nữ, khó lòng kìm nén được dục vọng nảy sinh, đặc biệt là khi thấy vị sư nương bản thân hằng ngưỡng mộ lộ ra bộ dáng dâm đãng, kiều mị chết người như vậy.
" Tiểu tế, ngươi mau lên đi… "
Đóa U Mạn hướng về phía Dạ Khinh Ưu ra lệnh, để hắn không cách nào chối từ.

Cũng chả phải là loại chính nhân quân tử gì, hắn dù đối với Cửu Nguyệt Đan không có nhiều hứng thú, nhưng hiện giờ nhìn vào bộ dáng yếu nhược giống như bị xâm phạm của đối phương, lại gây cho hắn phấn khích.
" Tứ sư di, yên tâm thả lỏng… Ta sẽ làm cho người thoải mái.

"
Cửu Nguyệt Đan hiện tại bị chế trụ, vốn thường mặc độc một bộ vải y rộng thùng thình che đậy dáng người nay bị khai mở, da thịt tuy không trắng mịn như Đóa U Mạn nhưng lại rắn chắc, kiều nộn, như loại bánh mật đồng dạng.


Dạ Khinh Ưu hai mắt sáng lên, khẽ cười, một tay vươn ra chế trụ hai cổ tay của nàng, một tay luồn xuống bên dưới kéo ra cái áo yếm đơn giản của vị sư phụ này.
Mặt của hắn cúi xuống kề gần cặp nhũ phong to tròn không kém, mắt nhìn hai núm vú hồng nhạt, quầng vú rộng cũng ánh lên màu đỏ nâu.

Dạ Khinh Ưu không khách khí cúi xuống ngậm lấy núm vú của nàng đem bỏ vào miệng nhai mút, khiến nàng kêu lên sợ hãi.
" Tiểu Dạ, ngươi không nên… Dừng lại, Thất muội sẽ không tha cho ngươi… "
" Yên tâm, sư phụ biết cũng không nói gì… mà ta cũng không có bận tâm… "
Dạ Khinh Ưu cười mỉm, không nói nữa liền cúi đầu tiếp tục ngậm mút hai vú của Cửu Nguyệt Đan làm cho nàng lần đầu bị đụng chạm phải run lên.

Trước sự chế trụ của hai vị Đế Tôn, nàng vô phương kháng cự.
Đóa U Mạn nhìn bộ dáng này của nàng, hiếm có mỉm cười, sau đó liền nhìn một bên vú còn trống của Cửu Nguyệt Đan, cũng hướng xuống ngậm mút vào miệng.

Dạ Khinh Ưu thấy vậy, liền nhả núm vú căng cứng nhuyễn đầy nước bọt ra, sau đó liền hướng tay xuống dưới, mạnh mẽ xé rách mảnh y phục bên dưới, để lộ ra âm huyệt vốn có phần rậm rạp, mà mép âm hộ đã rỉ nước, chảy ra bên bẹn đùi.

Dạ Khinh Ưu bàn tay luồn xuống sờ soạn ở bên ngoài, nhẹ cười.
" Tứ sư di, chỗ này của ngươi đã ướt rồi… Chẳng lẽ cũng muốn sao? "
" Phi… Tiểu Dạ, ngươi sao có thể thay đổi thành bộ dạng này… "
Cửu Nguyệt Đan run lên, tỏ ra không cam tâm, còn muốn nói vài câu, nhưng Dạ Khinh Ưu hoàn toàn không nghe, liền cầm lấy hỏa côn vẫn còn đang cứng rắn mài dũa trước cửa động của vị Tứ sư bá.


Không để nàng nói hai lời, liền đâm vào mạnh mẽ, dần xâm chiếm âm hộ trinh nguyên của nàng, phá toang lớp màng mỏng manh, lấy đi trinh tiết của nàng.
" A… Hỗn đãn, ngươi dám làm vậy với ta!! "
Cửu Nguyệt Đan đau đớn kêu lên một tiếng, đột nhiên không dám tin nhìn một màn như vậy xảy ra với mình, theo cơn tức giận, một ma trảo hình thành hướng người Dạ Khinh Ưu đánh xuống.

Hắn cũng chả thèm nhìn, tùy tiện vung tay chộp lấy, phía bên dưới không có chút nào ngừng lại, nhấp nhô đâm từng phần xâm chiếm hoa huyệt thần bí của Cửu Nguyệt Đan.
" A… dừng lại… đừng nhấp… sư nương, mau bảo hắn ngừng lại… "
Cửu Nguyệt Đan biết nói chuyện với Dạ Khinh Ưu cũng dư thừa, liền hướng sang Đóa U Mạn cầu khẩn, nhưng vị sư nương này của nàng không có chú ý đến nàng phản đối, còn đang trêu chọc hai vú nàng, liếc mắt nhìn nàng một cái, thản nhiên nói.
" Đan Nhi an tâm, sẽ rất thoải mái… Ta đã thử qua… "
Nghe Đóa U Mạn nói vậy, Cửu Nguyệt Đan vốn đang mong chờ bị tức suýt chút ói ra máu, lại không để nàng nghỉ lâu, Dạ Khinh Ưu lại ôm lấy nàng, liên tục nhấp nhả đóng cọc, đem toàn bộ thanh dương căn to lớn chôn sâu vào thân thể nàng.
" Tiểu Dạ… chuyện này không được… ta với ngươi không thể… "
" Có gì không thể… đối với ta chỉ là muốn hay không muốn.

Mà lúc này ta lại muốn Tứ sư bá.

"
Dạ Khinh Ưu không thèm nói lý lẽ, bên dưới như pít tông đóng mạnh, dần dần tạo thành âm thanh da thịt va đụng đầy nhục dục, mà hắn ngẩng cao mặt nhìn dáng vẻ không cam lòng của Cửu Nguyệt Đan.


Không còn quá để ý, cúi đầu hôn lên đôi môi hồng nhạt của Cửu Nguyệt Đan, xâm lấn cạy mở khóe miệng của nàng, mặc sự phản đối mà ngậm mút, đá lưỡi…
" Ưm… A… A… Ưm… đừng… A… "
Cửu Nguyệt Đan ú ớ kêu vài tiếng, thân thể giãy giụa đã giãn ra, thậm chí còn vòng chân kẹp lấy eo hắn, để cho hắn càng dễ dàng đút vào sâu hơn.

" Đừng vào… sâu quá… Ách… Ách… A… A… A… Chọc ta muốn chết rồi… Thật sự muốn ra… Ưm… A… Ta ra… "
Chỉ cảm giác bên trong cơ thể của Cửu Nguyệt Đan phun ra một dòng chất lỏng nóng hổi, làm cho mỹ nữ cảm thấy tiêu hồn, cuối cùng cũng hiểu được bộ dáng yêu mị kiều diễm trước đó của Đóa U Mạn.

Dạ Khinh Ưu làm cho Cửu Nguyệt Đan ra đến mấy lần, lỗ huyệt ẩm ướt chảy xuống chất lỏng trắng sữa, kèm theo vài tia huyết sắc.

Dạ Khinh Ưu trước đó mới ra không lâu, cũng chưa có ý tứ bắn vội, bàn tay hướng đi xuống bóp bóp kiều đồn trắng trẻo của Đóa U Mạn, vỗ vài cái, cười nói.
" Nhạc mẫu, mau chóng nằm lên người Tứ sư di… Ta còn muốn thao ngươi… "
Đóa U Mạn nghe vậy, không có phản đối liền nằm đè lên người của Cửu Nguyệt Đan, nằm sấp xuống, hai cặp vú của hai tuyệt sắc mỹ nữ cọ sát với nhau tạo thành khung cảnh diễm lệ.

Dạ Khinh Ưu tận tình hưởng thụ một phen, ngắm nhìn bên dưới hai cái lỗ huyệt kề sát nhau chĩa thẳng về hắn, một phen máu huyết dâng trào, liền đem côn thịt còn đang cương như sắt đâm vào âm huyệt của Đóa U Mạn.

Mỹ phụ nhân yêu kiều rên một tiếng, sau đó nhấc cao mông cùng hắn va đụng, hoa huyệt chặt khít phun ra nuốt vào, bộ dáng càng thêm dâm đãng.
Cửu Nguyệt Đan nằm bên dưới nhìn trước nét mặt như mê say của Đóa U Mạn, phía bên dưới lại rỉ ra nước.

Dù mới ra mấy lần, dục vọng lại kéo đến, để nàng hô hấp thở ra khí nóng, làm Đóa U Mạn chú ý, nhìn dáng vẻ hết sức gợi tình của đồ đệ, nàng cúi đầu nhắm lấy môi của đối phương hôn lấy.
Dạ Khinh Ưu không ngờ nhìn thấy mỹ cảnh hai tuyệt sắc mỹ nữ hôn môi, hai cái lưỡi thơm tho luồn ra ngoài đá lấy nhau nhuyễn đầy nước bọt.


Mà tại bên dưới, hai cái huyệt không kém ẩm ướt, lại liên tục bị Dạ Khinh Ưu hưởng dụng, ra sức đâm chọc không ngừng.
" A… sư nương, đồ nhi cảm thấy nóng… muốn ra cùng sư nương… "
" Ra đi Đan Nhi… chúng ta cùng thoải mái….

A… lại đâm vào thật sướng… "
Hai mỹ nữ cứ thế liên tiếp mà cao trào, Dạ Khinh Ưu cũng không kém cạnh lấp đầy hai cái lỗ huyệt vốn trước đó khít chặt lại chứa một bụng đầy dâm thủy, tinh dịch tràn ngập lấp đầy hoa tâm.
Rốt cuộc, Cửu Nguyệt Đan đã buông lỏng tâm tư, cùng với hai người kia phối hợp, tạo nên tình cảnh dâm mỹ trong phòng.

Dạ Khinh Ưu nhìn trước mắt hai cái tuyệt sắc mỹ nữ, đang quỳ xuống tại trên giường, mông tròn lủng lẳng chìa ra, dường như hướng hắn cầu xin dương vật, để cho hắn phấn khích, liền hết thao bên trái rồi phải.

Cuối cùng bắn ra lần nữa lấp đầy hai cái huyệt nhỏ bằng dương tinh nóng hổi của hắn.
" Nhạc mẫu, Tứ sư di… cấp ta sinh hài tử nào… "
" Tiểu tế… bắn đi… cấp ta thoải mái… cùng ngươi sinh hài tử cũng không sao… A… "
" Đừng tiểu Dạ….

không tốt… đừng bắn vào trong nữa… nóng...!không muốn...!"
Dạ Khinh Ưu gồng người, lại hướng phía trước đâm thẳng, ôm lấy cơ thể nhu nhuyễn của Đóa U Mạn đâm lút cán lần nữa, khiến bụng nhỏ của mỹ phụ nhân phồng ra một mảng, chịu đựng một luồng dương tinh nóng hổi xạ kích.

Sau đó mau lẹ đem chút tinh dịch còn xót lại cũng bắn vào trong Cửu Nguyệt Đan để cho hai nàng như bị rút hết sức, đều lõa thể nằm trên giường băng không mảnh vải, thân ngập tràn mồ hôi, còn vương vãi chút ít tinh dịch trên thân thể, đặc biệt hạ thể không ngừng có sữa trắng chảy ra ngoài.
Dạ Khinh Ưu nhìn hai người, hoàn toàn tỏ ra nét mặt thỏa mãn, mau chóng dùng thủy quyết tắm gội sạch sẽ một lần, mặc lại y phục.

Bình Luận (0)
Comment