Ma Vương Ngổ Ngáo Đi Học

Chương 28

- Ê..sao không nói tiếp_nó kéo khéo áo hắn.
- Mệt!
- Sinh lý yếu!
-....!_hắn ngước lên nhìn nó mà tay cầm điện thoại kêu răng rắc.
- Nói mấy câu đã kêu mệt..àha..thảo nào thường ngày ít nói,yên tâm tao giữ bí mật cho_nó nhìn hắn vẻ thông cảm.
- Êy..mày có hiểu yêu mà không được nói nó như nào không?
-....Không!_hắn khựng lại một lúc rồi cũng trả lời.

- Yêu mà không được nói như đói mà không được ăn...như có chăn mà không được đắp..như thấy ăn cắp mà không giám hô và...như có môtô mà vẫn phải đi bộ.hic (đúng hoàn cảnh đi ké) chắc mày cũng chẳng hiểu được đâu.tao...đang yêu "ai đó" mà không giám nói đấy!_giọng nó kể thì hùng hổ lắm,khiến hắn phải ngỡ ngàng,suýt bật cười nhưng nghe câu cuối làm hắn không cười nổi..*nhỏ đang yêu..yêu "ai đó"..chắc Thiên,không phải mày đâu..xưng hô với mình như thế thì làm sao yêu mình được,hah* hắn tự ngĩ rồi tự cười nhạo chính mình,dù đã quyết không bày tỏ tình cảm với nó,để nó bên ai khác nhưng sao khi nghe nó nói nó đang yêu...một "ai đó" thì hắn thấy lòng mình như thắt lại.
- Ai???_mặc dù biết không phải là mình nhưng hắn vẫn gieo hi vọng.
- Đoán xem_nó cười cười chêu ngươi.
- Không chơi
- Đệch!...mày làm tao mất hứng quá đấy_cứ lúc nào nó đang hào hứng thì đều bị hắn dập tắt.hắn cũng không nói gì định đứng dậy đi ra ngoài thì nó nhanh tay túm tay áo hắn kéo lại.
- Khoan đã..mày phải giúp tao một việc_nó nhìn hắn nghiêm túc.
- Gì??? *Đừng nói là giúp đưa thư tỏ tình cho Thiên hộ chứ...*_hắn suy đoán mà trong lòng khó chịu.
- À.dễ thôi,cùng tao loại bỏ 2 thành viên FA_nó nháy mắt cười với hắn khoe ra chiếc răng khểnh xinh xắn.
-...!_hắn vẫn nhíu mày không hiểu nó định nói gì?
- Mày...làm người yêu tao đi_trong giọng nói có chút run run nhưng nó đã hạ quyết tâm,bao dũng khí can đảm nó dồn hết vào lời "tỏ tỉnh" này,nếu thất bại,nó thề nó không...xuất viện.
-....!_Hắn vẫn đơ ra không tin vào tai mình,có thật nó vừa tỏ tình với mình không,là mình...không phải Thiên hay ai khác.

- Được rồi,mày có quyền im lặng,tao ày tự nguyện...nhưng việc mày sinh lý yếu ngày mai..cả trường sẽ biết...có hay không trả lời đi.đếm này..1.2..25...( đây gọi là tự nguyện trên cơ sở ép buộc )
- Được!_hắn đỏ mặt,sợ nó đổi ý liền đồng ý ngay,hắn đã nghĩ thông suốt,chỉ cần nó bên hắn,hắn sẽ dùng cả thân mình để bảo vệ nó khỏi những nguy hiểm khi bên hắn.bắt đầu từ hôm nay...hắn sẽ phải mạnh mẽ hơn.
- Hehehe...hehehe_nó sung sướng kéo chăn che nửa mặt để hở đôi mắt ti hí liếc hắn cười gian.
- Cười gì??_hắn khó chịu khi nó cứ cười,còn mặt hắn thì đã đỏ lên dần đều
- Tao vui..ò..lần đầu thấy mày đỏ mặt đấy.hahaha.công nhận nhan sắc tao ai nhìn cũng mê đi.hôhô_nó cười tự sướng tâng bốc bản thân,hắn thấy thế nhìn nó thương xót không biết đây có phải là di chứng sót lại không.
- Nhìn gì_nó thấy hắn nhìn mình như cảm thông liền ngừng cười hỏi.
-..."ai đó"..là tao hả?
- Không lẽ là bố tao_nó không nhìn hắn vô tư bóc quýt ăn mà không để ý khuôn mặt của hắn đang xám xịt lại.rõ là...thành người yêu như không mà.

- Vô dạng_hắn lườm nó nói tụt ngủn 2 từ rồi cúi xuống chơi điện tử.
- Gì?? Định khiêu chiến à?
- Không rảnh!
- Trông trông,thái độ thằng bé kìa.Đừng đễ anh cáu là đổ máu anh cũng chơi đấy_nó xắn tay áo lên hùng hổ nói,hắn không nói gì,nó là bệnh nhân tốt nhất là...nhịn.( bệnh gì nó )
- Hah! Nhịn à.các cụ có câu.một điều nhịn là chín điều nhục đấy.haha_và nó luôn là người châm ngòi nổ trước.cả ngày hôm đấy người nói kẻ xoáy không ai nhường ai,làm rộn rã cả căn phòng bệnh.tuy mở mồm là ghẹo đòn nhưng nó đã là hắn thay đổi hoàn toàn,trở thành con người khác,tuy vẫn có chút lạnh lùng nhưng hắn đã nói nhiều hơn trước và con người hắn đã nhiều có cảm xúc hơn xưa.tất cả..là vì có nó!

Bình Luận (0)
Comment