Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 1233


Cái gì!
Lời này vừa nói ra khiến cho sắc mặt đám người Lý Dịch Quân và Đỗ Việt toàn bộ đều thay đổi.

Tức thì!
Vẻ mặt của Đỗ Việt liền trầm xuống, giận không kiềm được:
“Cậu có ý gì?”
Lâm Thiệu Huy cười nói:
“Không phải cậu nói là hai triệu đô sao? Lấy ra đi? Khi nãy các người sỉ nhục vợ của tôi, còn đánh cha vợ của tôi, khoản tiền này chẳng phải các người nên giao ra sao?”
Ầm!
Bầu không khí xung quanh hoàn toàn nổ tung!
Tất cả mọi người đều nhìn Lâm Thiệu Huy với ánh mắt như nhìn thấy quỷ.

Thằng ranh này điên rồi?
Gây sự ở địa bàn của ông Hùng, không trả tiền thì cũng được đi, lại còn dám chủ động chìa tay đòi tiền?
Đây là già sắp chết còn uống thạch tín - chán sống rồi!

Chỉ là, bọn họ không biết Lâm Thiệu Huy đáng sợ như thế nào!
Anh là ai?
Đế Vương Hắc Ám, kẻ thống trị duy nhất của thế giới Hắc Ám, nhân vật trí dũng kiệt xuất cấp bậc toàn thế giới nào không cúi lạy dưới chân anh?
Mà hôm nay, một đám giun dế lại dám xúc phạm người có quyền thế lớn, đừng nói là muốn một triệu rưỡi đô, cho dù là muốn mạng của tất cả người bọn họ, cũng chỉ là một cái búng tay mà thôi.

Đám người Lý Dịch Quân căn bản không biết người bản thân đã đắc tội là sự tồn tại thế nào, xuất thân và sự đáng sợ của người đàn ông trước mặt này cũng là thứ cả đời người tầm thường như bọn họ cũng không tưởng tượng nổi.

Lúc này, bọn họ chỉ cảm thấy Lâm Thiệu Huy đang tìm cái chết!
Ngay sau đó, sắc mặt của Đỗ Việt hoàn toàn trầm xuống, trong mắt hiện lên sự thù hằn nồng nặc:
“Mày đang đùa tao?”
Chơi đùa với anh ta ở khu vực của anh ta?
Mặc dù tiếng tăm của Đỗ Việt anh ta trên đường phố không bằng ông Hùng, nhưng cũng không phải người mà tên quỷ nghèo trước mặt có thể chọc giận.

“Thằng nhóc, tao bảo đảm với mày, hôm nay mày đừng hòng yên ổn rời khỏi chỗ này!”
“Hơn nữa vì chuyện mày vừa làm, nửa đời sau của mày sẽ sống dưới sự gây rối của tao, không ai được yên!”
Đỗ Việt cực kỳ hung ác, bộ dạng thâm độc kia giống như một con rắn độc.

“Ha ha, dám ngang ngược ở khu vực của ông Hùng, Lâm Thiệu Huy phải không? Tôi kính anh là một anh hùng!”
Lý Dịch Quân cười khanh khách, tựa như đã có thể biết trước kết cục của Lâm Thiệu Huy.

“Anh yên tâm đi, lát nữa sau khi bọn họ đánh anh tàn phế, tôi sẽ gọi xe cấp cứu thay anh.”
Lý Dịch Quân và Đỗ Việt đều vô cùng hả hê, giống như giờ đây Lâm Thiệu Huy đã là cá nằm trên thớt của bọn họ, có thể mặc cho bọn họ làm thịt.

Chỉ là.

Lâm Thiệu Huy vẫn giống như người chẳng có chuyện gì xảy ra, nhún vai một cái rồi nói:
“Một triệu rưỡi đô mua tính mạng của các người đã rất rẻ rồi, nếu như vậy mà các người còn không muốn giao, vậy tôi cũng không còn cách nào rồi!”

Cái gì!
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, sau đó toàn bộ cười lạnh!
Thằng nhãi này rốt cuộc có biết bản thân đang nói gì không?
Rõ ràng đã là đường cùng rồi nhưng lúc này lại còn dám ra vẻ dọa dẫm?
Thậm chí còn bảo đám người Đỗ Việt bỏ tiền mua mạng?
Quá buồn cười rồi!
“Ra tay! Bẻ gãy một cái chân của cậu ta trước rồi nói!”
Đỗ Việt quát lên một tiếng lớn, đã chẳng muốn nói nhảm với Lâm Thiệu Huy nữa.

Anh ta muốn Lâm Thiệu Huy quỳ xuống, như con chó cầu xin anh ta tha mạng!
“Bỏ tiền mua tính mạng? Vậy thì xem xem bỏ tiền mua mạng của ai!”
Lý Dịch Quân cười lạnh một tiếng, sau đó lui về sau hai bước, yên tĩnh chờ xem Lâm Thiệu Huy gặp xui.

Bọn đàn em theo sau Đỗ Việt kia từng người một cầm vũ khí trong tay xông tới Lâm Thiệu Huy.

Nhưng vào lúc này!
Có sự chuyển biến đột ngột!
“Ông Hùng đến!”
Bên ngoài, truyền đến tiếng gào thét của một đàn em!
Ông Hùng?

Tất cả mọi người nghe đến cái tên này liền hết sức lo sợ mà nhìn ra hướng ngoài cửa.

Liền nhìn thấy một người trung niên cao một mét sáu, ngực trần, trước ngực còn xăm một con rồng xanh sải bước đi tới.

Người mặc âu phục và mang giày da, nhưng tính tình thô tục vẫn không cách nào che đậy được, ngược lại còn có vẻ giông giống vượn đội mũ người, nhìn vô cùng khôi hài.

Người này chính là ông Hùng, tên đầy đủ là Chu Sở Hùng!
Lúc này anh ta toát mồ hôi lạnh, không ngừng cầm khăn tay lau mồ hôi trên trán, gương mặt trắng bệch như tờ giấy như gặp phải quỷ sống.

Ông ta vốn đã ngủ sớm rồi, nhưng một cuộc gọi điện thoại bất ngờ đã trực tiếp phá tan giấc mơ đẹp của ông ta!
Khiến ông ta không thể không đứng dậy mà rời khỏi người tình ấm áp, xinh đẹp, trẻ tuổi trong ngực, ngược gió lạnh mà đến chỗ này.

Xảy ra chuyện rồi!
Xảy ra chuyện lớn rồi!.

Bình Luận (0)
Comment