Người dịch: Whistle
Trong tiểu viện được xây từ Hỏa Tùng mộc, ngoại trừ tảng đá trụi lủi thì chỉ có một tòa thạch đình đơn sơ.
Mạc Cầu đang đứng ở giữa đình viện, thân mặc trường sam có thêu đường văn liệt hỏa của đệ tử Ngoại môn Xích Hỏa phong nhất mạch, hắn duỗi tay ra, yên lặng cảm nhận thứ gì đó.
"Đây chính là thế giới trong mắt Tu Tiên giả sao?"
Mạc Cầu thì thào trong miệng, thần sắc phiêu hốt.
Giờ này khắc này, = trong cảm nhận của hắn, thanh phong đang bồi hồi quanh người, hỏa khí đang hội tụ ở xung quanh, chân trời có sấm rền quanh quẩn mà mắt thường không thể nhìn thấy.
Rất nhiều khí tức khó mà chạm đến đã kết nối với nhau, có như thủy triều, từng lớp từng lớp vọt tới.
Phong, vũ, lôi, điện, sinh, lão, bệnh, tử, dường như mọi thứ đều có dấu vết để lần theo.
Giống như đã mở ra con mắt thứ ba, mọi thứ trước mắt đều bị lột xuống một tấm lụa mỏng, hiện ra chân dung, hắn có thể cảm nhận rất rõ vạn vật trên thế gian mà trước nay hắn không cảm nhận được.
Dường như có thể chạm vào bản chất của thiên địa.
Chuyện này là ảo giác không thể nghi ngờ, nhưng vẫn khiến cho người ta đắm chìm trong đó, khó tự kềm chế, thất thần rất.
Mạc Cầu trừng mắt nhìn, nhẹ nhàng nắm chặt năm ngón tay.
"Hô. . ."
Giữa thiên địa, một cỗ khí tức không hiểu lần theo động tác của hắn, ngưng tụ ở trong lòng bàn tay, hóa thành một ngọn lửa rất nhỏ.
Suy nghĩ khẽ động, ngọn lửa lập tức bành trướng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, trong chớp mắt đã hóa thành một quả hỏa cầu màu đỏ.
Hỏa diễm cuồn cuộn, nhiệt độ cao làm cho ánh mắt vặn vẹo.
Bên trong chứa đầy lực lượng có thể tuỳ tiện đánh nát võ giả Tiên Thiên, càng làm cho khóe mắt của hắn giật giật.
Suy nghĩ khẽ động, hỏa cầu liền lập tức vặn vẹo biến hình, khi hóa thành một mồi lửa, lúc lại hóa thành hỏa kiếm, cuối cùng thậm chí còn hóa thành một con hỏa long sinh động như thật, có ngửa mặt lên trời gào thét, có xoay xung quanh người hắn.
Tiện tay nắm chặt, liệt diễm lập tức tan rã.
Nếu như người khác nhìn thấy năng lực khổng hỏa bực này, cho dù là tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, sợ rằng cũng cảm thấy mặc cảm.
"Luyện Khí tầng sáu!"
Bế quan ba ngày, Mạc Cầu đã thành công đột phá.
Có lẽ là vì tích lũy đầy đủ, lần đột phá này không có chút trắc trở nào, thuận nước đẩy thuyền một lần là xong, phần lớn thời gian đều dùng để chuyển hóa Pháp lực.
Khải Linh đan cơ hồ không phát huy được chút tác dụng nào.
Mà tu vi Luyện Khí tầng sáu so với người có thiên phú dị bẩm thì tất nhiên là không bằng, nhưng cũng xem như bất phàm.
Tiên Thiên bình thường đột phá, đa phần đều là luyện khí tầng bốn, Luyện khí tầng năm cũng là lác đác không có mấy.
Chuyện này cũng đủ để chứng minh là cảnh giới phàm nhân của hắn có căn cơ vững chắc nhường nào.
"Pháp lực. . ."
Tiên Thiên chân khí lưu chuyển trong cơ thể đều hóa thành Pháp lực.
So với Tiên Thiên chân khí thì Pháp lực linh động, nhẹ nhàng hơn nhiều, giống như một loại đến từ bản năng của thân thể.
Không cần thôi phát cũng có thể có được rất nhiều diệu dụng.
Niệm động, gió nổi lên, hỏa tụ, thao thủy, ngự vật, đều hài lòng như ý, thuận buồm xuôi gió.
"Thần niệm. . ."
Giống như một loại hạn chế nào đó đột nhiên bị giải trừ, ngày xưa Thần niệm chỉ có thể khốn tại nhục thân, lúc này đã có thể ngoại phóng.
Suy nghĩ khẽ động, mỗi một ngọn cây một cọng cỏ ở trong phạm vi mười trượng hắn đều có thể cảm nhận được, giống như có thêm một con mắt có thể nhìn 360 độ không góc chết.
Mọi thứ trong cảm giác và mọi thứ trong mắt đều đồng bộ với nhau thì mới thật sự là thế giới.
"Đây chính là thế giới của Tu Tiên giả?"
Mạc Cầu lập lại câu này một lần nữa, thân thể run nhẹ, Hỏa Sát Chân cương lập tức ly thể bay ra.
Trải qua Pháp lực điều khiển, Hỏa Sát Chân cương càng nhẹ nhàng hơn, trong chớp mắt đã lớn chừng mấy trượng lớn rồi lao thẳng tới bên ngoài hơn mười trượng, thế đi như điện.
Hỏa Long bội nhẹ nhàng trôi nổi, trước kia không cảm nhận được bên trong, bây giờ cũng có thể cảm nhận rõ ràng.
Suy nghĩ khẽ động, một con hỏa long từ trong đó xuyên ra.
Còn có Tiên Vân chướng trôi nổi giữa không trung, chớp nhoáng liền biến lớn, bao phủ toàn bộ tòa viện lạc to lớn này vào trong.
Lại thêm Hắc Huyền bổng. . .
"Ừm!"
Mạc Cầu kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt trắng bệch, vội vã thu hồi Pháp khí.
Tuy rằng dùng Pháp lực để ngự sử Pháp khí thì uy lực sẽ gia tăng không ít, nhưng tiêu hao cũng đồng dạng không ít.
Bất quá, dĩ vãng khi điều khiển huyết luyện Pháp khí thì tiêu hao khí huyết, mỗi lần ngự sử, đều phải cẩn thận từng li từng tí, sợ sẽ tổn hại đến nhục thân.
Hiện nay thì lại không cần phải lo lắng chuyện này nữa.
Mạc Cầu Hắc Huyền bổng trong tay, suy nghĩ khẽ động.
Trong những món Pháp khí thì thứ này tiêu hao nhiều nhất, sợ là chỉ ngự sử mấy hiệp thì Pháp lực trong cơ thể đã bị tiêu hao hết rồi.
Lúc thân là phàm nhân thì cũng là như thế.
Ở cảnh giới Tiên Thiên, hắn thậm chí không dám kích phát uy năng, lúc đối địch thì cũng chỉ cầm ở trong tay rồi vung vẩy như côn bổng bình thường, hiện giờ xem ra, trong thời gian ngắn thì tình huống này vẫn khó mà cải thiện.
Theo suy đoán của hắn, chỉ có Luyện Khí tầng tám mới có thể ngự sử Pháp Khí Trung Phẩm, không đến mức quá phí sức.
Tiên Vân chướng thì tiêu hao không lớn.
Hỏa Sát Chân cương vốn đến từ nhục thân, khi điều khiển cũng không tiêu hao bao nhiêu Pháp lực.
Hỏa Long bội liền tương đối đặc thù.
Toàn lực thôi động thì tiêu hao thậm chí còn lớn hơn cả Hắc Huyền bổng, cũng chỉ có lực lượng một kích.
Sau một kích thì cần phải chờ Hỏa Long bội tích lũy đầy đủ mới có thể tiếp tục thi triển.
Còn về phần Nhiếp Hồn linh, sau khi bị Vạn Quỷ phiên oanh sát, con Lệ quỷ bên trong cũng đã bị nó thôn phệ, hiện nay chỉ còn là một cái xác không, trước mắt đã vô dụng.
"Như thế xem ra, Hỏa Sát Chân cương là chiêu thực tế nhất, có thể công có thể phòng, uy lực cũng không yếu, tiêu hao lại ít nhất."
"Tổng thể mà nói, tuy đã trở thành Tu Tiên giả, nhưng trước mắt thì thực lực cũng không gia tăng nhiều lắm."
"Bất quá. . ."
"Tu thành Pháp lực liền mang ý nghĩa có thể tu hành tiên pháp, đây mới là căn bản."
. . .
Tàng Pháp điện.
Mạc Cầu đưa Lệnh bài tùy thân dựng ở trước quầy.
Nam tử trung niên đứng bên trong vẫn là vị Tô Huyền Lãng năm đó.
Bất quá cho đến ngày nay thì Mạc Cầu cũng biết được lai lịch của người này, đệ tử Thân Truyền của chưởng giáo Mao Cố.
Tuy rằng không phải Chân truyền của Thương Vũ phong, nhưng cũng là một trong số ít những nhân kiệt có triển vọng Đạo cơ của bản tông, tu vi Luyện Khí Viên mãn.
"Mạc Cầu. . ."
Trong mắt Tô Huyền Lãng lộ ra vẻ suy tư:
"Ta nhớ được ngươi, người tới từ Tiên đảo năm đó, người đầu tiên tới Tàng Pháp điện chính là ngươi, lúc đó còn là phàm nhân."
Nói xong liền quan sát Mạc Cầu thật kỹ:
"Xem ra ngươi đã tu thành pháp lực, ngô. . . , Luyện Khí tầng sáu, cũng không tệ."
"Cố gắng một chút, ngày khác chưa hẳn không thể dòm ngó Đạo cơ."
"Sư huynh nói đùa." Mạc Cầu mở miệng:
"Bất quá, ta sẽ cố hết sức."
"Vốn nên như vậy." Tô Huyền Lãng lấy ra một viên ngọc giản từ dưới bàn, Thần niệm quét tới, đồng thời nói:
"Tuy rằng niên kỷ của sư đệ đã không nhỏ, nhưng chưa hẳn không thể hậu tích bạc phát, tu hành giới cũng không thiếu người có tài nhưng thành đạt muộn."
"Ừm, năm nay sư đệ bao nhiêu tuổi rồi?"
"Ba mươi sáu."
"Không tính là muộn."
Tô Huyền Lãng thuận miệng động viên một câu rồi thu hồi Thần niệm, nói:
"Sư đệ có thể lựa chọn hai môn Công pháp, có ý nghĩa gì không?"
Khuyên nhủ đệ tử tông môn dụng tâm tu hành vốn là trách nhiệm của y, chứ thật ra Tô Huyền Lãng cũng không xem trọng Mạc Cầu.
Luyện Khí tầng sáu, chỉ cần khổ tu đều có thể đạt tới, người có thiên phú cao thì mười mấy tuổi đã có sở thành.
Mà sau tầng sáu thì là nhất bộ nhất khảm, sau tầng tám thì càng thêm gian nan, sau tầng mười thì trong trăm không có một, mười năm không tiến một bước cũng là chuyện thường xảy ra.
Ba mươi sáu tuổi Luyện Khí tầng sáu, nếu không có gì ngoài ý muốn, sợ là cả đời cũng chỉ có thể ở lăn lộn ở ngoại môn.
"Hai môn?" Mạc Cầu vốn không để ý, nghe vậy lại sững sờ:
"Ta nhớ là mình chỉ còn lại một cơ hội."
Lúc trước khi trở thành đệ tử Ngoại môn của Thương Vũ phái thì có tổng cộng ba lần cơ hội, hắn đã chọn Vạn Thú Ngưng Huyết công và Luyện Sát pháp rồi.
Hiện giờ hẳn là chỉ còn một lần mới đúng.
"Nha!" Tô Huyền Lãng mở miệng giải thích:
"Năm ngoái, Hắc ngục phát sinh náo động, sư đệ lập được đại công, tông môn đặc biệt ban thưởng một cơ hội, sư đệ không biết sao?"
". . ."
Mạc Cầu thật sự không biết, hơn nửa năm qua, hắn vẫn luôn bế quan tu hành.
Bất quá đây là chuyện tốt.
"Thì ra là vậy!"
Mạc Cầu gật đầu, mở miệng nói:
"Ta muốn chọn một môn Công pháp có thể cường tráng Thần hồn."
"Thần hồn?" Tô Huyền Lãng sững sờ:
"Loại pháp môn này cũng không có nhiều, ta xem một chút."
Sau khi lật xem một hồi, Tô Huyền Lãng lấy ra một vài ngọc giản rồi bày lên trên bàn.
"Lục Dương Diệu Nhật quyết, Vạn Tượng Phù đồ, Ám Hồn quyết. . ."
"Môn Lục Dương Diệu Nhật này có duyên với Xích Hỏa phong, chính là Công pháp do một vị tán tu tiền bối lưu lại, có thể cảm nhận lực lượng của cửu thiên liệt nhật, đốt chiếu Thần hồn, loại trừ tạp niệm, tiến tới cường tráng lực lượng Thần hồn."
"Vạn Tượng Phù đồ, đến từ Phù Đồ tông, khoảng hai ngàn năm trước thì tông này đã tiêu vong, nhưng mà cũng có không ít Công pháp lưu truyền tới nay."
"Ám Hồn quyết, có một ít liên hệ với Quỷ đạo. . ."
"Sư huynh." Mạc Cầu cắt ngang lời y, nói:
"Ta muốn xem cái Vạn Tượng Phù Đồ này trước."
"Được." Tô Huyền Lãng gật đầu, đưa ngọc giản cho hắn:
"Sư đệ, mặc dù môn công không tệ, nhưng muốn tu hành thì lại cần một loại Phù Đồ đan để phụ trợ."
"Đan này cũng không rẻ, cho nên sư đệ nên nghĩ cho kỹ."
Phù Đồ đan?
Vạn Tượng Phù đồ!
Xem ra chắc là cùng một loại công pháp.
Mạc Cầu gật đầu, tiếp nhận ngọc giản, Thần niệm quét qua, mười bộ chân dung mơ hồ lập tức ánh vào cảm giác.
Vì để tránh cho người khác dò xét, những miếng ngọc giản ở đây đều có cấm pháp, che giấu đa số nội dung.
Chẳng qua từ những hình ảnh mơ hồ này cũng có thể nhìn ra, ba bức trong đó giống như công pháp mà trước đây hắn từng tu luyện.
Mạc Cầu trầm tư một lát rồi mở miệng lần nữa:
"Ta nghĩ xem thử những ngọc giản khác."
"Đương nhiên."
Tô Huyền Lãng đưa tay ra hiệu:
"Sư đệ tùy ý."
Mấy môn Công pháp đều có công dụng khác nhau, hơn nữa mỗi một môn đều mang theo bí pháp Thần hồn không giống.
Có giống nhau thì cũng chỉ là đơn thuần là có thể cường tráng Thần hồn.
Trong Vạn Tượng Phù đồ cũng có một môn bí pháp, tên là Thần ngục, có thể trấn áp, vỡ nát, xâm nhập tạp niệm trong thức hải.
Nói thật, tác dụng không lớn.
Dù sao đối với tu sĩ Luyện Khí mà nói thì còn cách cảnh giới xâm nhập vào Thần thức người khác quá xa xôi.
Ngược lại thì trong Lục Dương Diệu Nhật quyết có một môn Lục Dương Liệt Thần châm, có thể dùng lực lượng Thần hồn để giết địch, uy lực không yếu, thời điểm then chốt có thể tạo ra tác dụng bình định chiến cuộc.
Bất quá. . .
"Ta chọn Vạn Tượng Phù đồ!"
"Chắc không?"
"Chắc chắn."
"Vậy được rồi." Tô Huyền Lãng không khuyên bảo gì, đưa tay vung ngọc giản lên, cở bỏ cấm chế bên trong:
"Quy củ cũ, không được ngoại truyện."
"Vâng." Mạc Cầu gật đầu nói:
"Còn nữa , ta muốn phần sau của công pháp Luyện Sát thuật."
Hỏa Sát Chân cương đã là thủ đoạn cực kỳ quan trọng của hắn, uy lực cũng không yếu, đương nhiên là không bỏ lỡ pháp môn phần sau.
"Không có vấn đề." Tô Huyền Lãng gật đầu:
"Bởi vì Luyện Sát thuật Tiên Thiên, Luyện Khí thuộc về nhất mạch tương truyền, cha truyền con nối, mỗi một vị Tiên Thiên tiến giai đều có thể nhận lấy, không chiếm danh ngạch, cho nên sư đệ còn có thể chọn thêm một môn Công pháp."
"Nha!"
Hai mắt Mạc Cầu sáng lên, đây chính là niềm vui ngoài ý muốn.
"Ta muốn xem thử Luyện thể pháp?"
"Luyện thể pháp?" Tô Huyền Lãng im lặng lắc đầu:
"Mạc sư đệ, lựa chọn của sư đệ đều vượt qua dự kiến của ta."
"Nhục thân mạnh hơn nữa thì cũng khó địch lại sự sắc bén của Pháp khí, nếu có thể đỡ được thì cũng phải tốn công hơn Luyện khí rất nhiều lần."
Nói xong, y liền lấy ra mấy cái ngọc giản:
"Sư đệ chọn đi, đều ở nơi này."
Thần niệm của Mạc Cầu quét qua, tên Công pháp lập tức ánh vào cảm giác.
Liệt Hỏa Đoán thể, Kim Thân pháp, Thủy Nhu Bách Biến quyết, Bách Man Cự Lực công, U Minh Huyền thể. . .
Dựa theo miêu tả của Công pháp thì đều là dùng Pháp lực chùy Luyện nhục thân, cho đến khi có được một ít đặc dị công năng.
Giống như Liệt Hỏa Đoán thể thì có thể có được năng lực kháng hỏa và tích hỏa.
Thủy Nhu Bách Biến quyết thì có thể làm cho người ta thân như cá bơi, có thể vẫy vùng tứ hải, không cần phải lo lắng về vấn đề hô hấp không thuận.
Tổng thể mà nói, tuy rằng mạnh hơn Võ kỹ phàm nhân rất nhiều, nhưng quả thật là hơi làm cho người ta thất vọng.
"Ta chọn môn U Minh Huyền thể này."
"Hả?"
Tô Huyền Lãng nhíu mày, chần chờ một chút rồi mới chậm rãi gật đầu:
"Cũng được."
. . .
Sau khi rời khỏi Tàng Pháp điện, Mạc Cầu hít sâu một hơi.
Hiện giờ hắn đã tu thành Pháp lực, cũng đã lấy được Công pháp, là thời điểm phải hảo hảo tu luyện.