Người dịch: Whistle
"Vì Thái Chân, công tử nhà ta không tiếc kháng mệnh, cưỡng chế Âm binh dừng bước, tranh thủ thời gian cho các ngươi, còn bị Vương gia răn dạy, bãi miễn chức vụ chưởng binh."
"Nói đến, Thái Chân và công tử nhà ta mới là ân nhân của các ngươi, ngược lại là các ngươi, vô duyên vô cớ đạt được chỗ tốt, lại không hề cảm niệm."
"Im ngay!"
Mạc Cầu thanh âm trầm xuống:
"Các ngươi xâm chiếm Dương thế, giết chóc vô số, còn lý luận hay sao?"
"Hung thủ giết người, bởi vì ngừng lại, chẳng nhẽ người bị giết còn phải cảm tạ đối phương đã cho mình thời gian để hồi sức hay sao?"
"Ngươi. . ." Lan di biến sắc:
"Giảo biện!"
"Đủ rồi." Mạc Cầu phất tay đánh gãy câu chuyện, nhìn về phía Doanh Thái Chân:
"Bất luận như thế nào, ngươi phải theo ta trở về, phương diện nhục thân thì không cần lo lắng, phụ thân, chuyển thế chi pháp đều có thể."
Người nối liền tứ chi, anh nhi trí tàn đều có thể tuyển chọn.
Không ít cao nhân tiền bối trong Thái Ất tông cũng đều chuyển thế đầu thai, tái tạo Nhục thân, sớm đã có pháp môn thành thục.
Thần sắc Doanh Thái Chân biến hóa, chậm rãi gật đầu.
"Hiện tại. . ."
Mạc Cầu híp mắt, nói:
"Đi Bạch Cốt đạo hỏi thăm một chút tình huống."
Hắn mang theo Bách Tịch Đao nên cũng không e ngại quy tắc chốn Âm gian, có thể ở lại trong thời gian dài, nhưng chuyện lần này chắc chắn đã kinh động đến cao thủ Âm gian.
Thông đạo có thể thông Dương thế ở quanh đây chắc chắn đang được nghiêm phòng tử thủ.
Muốn trở về cũng không phải là chuyện đơn giản.
May mà bầy quỷ vừa mới quen biết trước đó không lâu kia có thể cung cấp trợ giúp.
. . .
Ở giữa đồng hoa, bạch cốt thành đống.
Sau khi sinh linh trên Dương thế chết đi liền sẽ rơi xuống Âm gian, chấp niệm khi còn sống sẽ dung hợp với Âm khí hóa thành rất nhiều Quỷ vật như tham ăn, Thực Khí, điếu tử, Hung linh, Tu La.
Linh trí của những con Quỷ vật như tham ăn quỷ, không đầu quỷ, quỷ thắt cổ không mạnh, trong mắt của Quỷ tộc Âm gian chính thức, những con Quỷ vật này cũng giống như heo dê trong mắt người.
Cũng sẽ không được tính là đồng loại.
Chỉ có những cường giả như Hung linh, Tu La mới có hi vọng bước vào giai tầng thống trị.
Lan di thuộc Vô Ảnh quỷ, một loài tương đối hiếm thấy, còn là dị chủng trong đó, tên là Xích Huyết Vô Ảnh Quỷ, tương tự như Linh thú hiếm thấy trên Dương thế.
Thiên phú thần thông của bà ta cộng thêm quy tắc Âm gian có thể giấu diếm được cảm giác của Đại La Pháp Nhãn ở một trình độ nhất định.
Mà trong số Quỷ vật thì bạch cốt là kém nhất.
Vô trí, không mạnh, thậm chí ngay cả xâm chiếm Dương thế đều không phát huy được tác dụng gì.
"Răng rắc răng rắc. . ."
Một bộ bạch cốt cụt một tay đang chậm rãi bước đi trên con đường mòn, trong hốc mắt lấp lóe Quỷ hỏa yếu ớt, chứng minh nó không phải là tử vật vô trí triệt để.
Ở sau lưng nó.
Mạc Cầu mang theo nhị nữ đi theo.
Mặc dù bởi vì Doanh Thái Chân cầu tình, hắn không giết Lan di, nhưng lại không chút khách khí phế bỏ tu vi của bà ta, lại thiết lập hạn chế.
Lúc này mỗi một bước đi bà ta đều sẽ không nhịn được mà kêu lên một tiếng đau đớn.
Không biết đã qua bao lâu.
Cảnh sắc trước mắt bỗng nhiên thay đổi, trong cảm giác dường như đã đến một thế giới khác, Âm khí đột nhiên tụ lại, tạo thành một cái kết giới.
Trong và ngoài kết giới giống như hai thế giới, khí tức vừa giống lại vừa khác nhau.
Trước mắt là một khu rừng rậm.
Một tôn bạch cốt to lớn đang ngồi xếp bằng ở chính giữa rừng rậm.
Bạch cốt rất cao, cho dù là đang ngồi xếp bằng thì vẫn cao hơn cây rừng mấy bậc, lúc này đầu lâu của nó đang nhìn xuống ba người bên dưới.
Quỷ phong âm trầm không ngừng quấn quanh bạch cốt.
Cái đầu của bạch cốt giống như một căn nhà, hai mắt có Quỷ hỏa nhảy lên, làm cho người nhìn phải sợ hãi.
"Ha ha. . ."
Hồng Cốt cao giọng cười to:
"Mạc đạo chủ, chúng ta mới chia tay bao lâu nha, ngươi liền tìm tới cửa rồi?"
Người này, chính là vị bạch cốt cường giả mà trước đó không lâu còn cùng Toàn Chân đạo vây công Tưởng gia, người xưng là Đạo thủ của Bạch Cốt đạo Hồng Cốt.
"Hồng đạo hữu." Mạc Cầu chắp tay, nói:
"Mạc mỗ vô sự không đăng tam bảo điện, muốn mượn đường trở về Dương gian."
"Dương gian có gì tốt?" Hồng Cốt lắc đầu, âm nhập sấm rền:
"Dường như Mạc đạo chủ có biện pháp trường tồn chốn Âm gian, nếu đã thế thì cần gì phải trở về, nơi đó phiền phức hơn chỗ này rất nhiều."
Nếu như đã biết thân phận Mạc Cầu, lấy thực lực của bạch cốt, đương nhiên là sẽ có biện pháp thăm dò được tình huống trong động thiên Thượng Thanh Huyền U.
"Âm gian tuy tốt, nhưng lại không phải nơi mà Mạc mỗ có thể ở lâu." Mạc Cầu lắc đầu, nói:
"Huống hồ Mạc mỗ thân là Toàn Chân Đạo Chủ, há có thể bỏ mặc Đạo môn trên Dương gian loạn lạc."
"Đạo hữu có thể tùy ý ẩn hiện trong cảnh nội của Lỗ Vương mà không có người có thể truy ra tung tích, chắc là cũng có biện pháp làm cho Mạc mỗ rời khỏi chốn Âm gian này a?"
"Nếu như chuyện này thành công, Mạc mỗ nhất định có thâm tạ!"
Bạch Cốt đạo tàn phá một phương mấy trăm năm, ngay cả Tưởng gia cũng dám diệt tộc, sao lại không có chút thủ đoạn được.
Mà trong Âm gian to lớn này, Mạc Cầu chỉ có một con đường là đối phương mà thôi.
Cho nên liền tìm đến cửa.
"Ngô. . ."
Quỷ hỏa trong mắt Hồng Cốt nhảy lên, như có điều suy nghĩ.
Sau khi an bài Mạc Cầu xong xuôi, Hồng Cốt trầm ngâm một lát rồi chậm rãi đứng dậy, bạch cốt toàn thân phát ra u quang, y lao về phía dãy núi ở sau lưng.
Không bao lâu sau.
Thân hình của Hồng Cốt thu nhỏ lại, xuất hiện ở trong lòng núi.
Trong nghị sự điện đen thui, u ám này, ngoài Hồng Cốt ra thì còn có bốn con quỷ khác.
Một người đang cầm Quỷ Đầu trượng trong tay, dáng người gầy lùn, khí tức âm trầm; một người khác mặc tráo bố màu đen, dưới lớp hắc bố thỉnh thoảng lấp lóe lãnh quang mơ hồ.
Hai con quỷ còn lại là một đôi vợ chồng, giống như Hắc Bạch Vô Thường.
"Đạo chủ Toàn Chân đạo Mạc Cầu?" Con quỷ cầm Quỷ Đầu trượng trong tay nói bằng giọng điệu âm lãnh:
"Hắn ta chính là một tảng đá cứng ngăn cản âm dương thông đạo, bắt được hắn, tùy tiện giao cho vị Hầu gia nào cũng đều có thể đổi một thế phú quý."
Mặc dù đám Quỷ vật này đều là tội phạm tung hoành một phương Quỷ tộc, tạo ra vô số sát nghiệt, nhưng so với Mạc Cầu thì phân lượng còn thiếu rất nhiều.
"Nói gì vậy?" Quỷ hỏa trong mắt Hồng Cốt nhảy lên, giọng điệu ngưng trọng:
"Quỷ Đầu, đừng nên có ý định này, người này không dễ đối phó đâu."
"Đúng vậy." Bạch Vô Thường gật đầu:
"Chúng ta cũng là đạo phỉ bị truy nã, nói đến, hắn ta cũng xem như người một đường."
Bạch Vô Thường lập tức nhìn về phía con quỷ bị hắc bố bao phủ kia:
"Thiên Nhãn, ngươi thấy thế nào?"
"Người này cũng được, người mang bí pháp, tuy không phải là Nguyên Anh Chân nhân, nhưng lại không bị quy tắc chốn Âm gian hạn chế, có thể ở lại Âm gian trong thời gian dài." Thiên Nhãn có chất giọng khàn khàn, chậm rãi nói:
"Vả lại ta có thể cảm nhận được, trên người của hắn có thứ gì đó có thể áp chế được huyết mạch của ta, chắc chắn là dị bảo cực kỳ ghê gớm."
"Nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, tốt nhất là đừng nên có ý đồ gì với hắn."
"Ồ?" Hồng Cốt nghiêng đầu, ngưng trọng nói:
"Còn có chuyện này."
Đám quỷ ở đây đều có xuất thân không cao, chỉ có Thiên Nhãn là thuộc Quỷ tộc hiếm thấy, huyết mạch tốt, nhưng vẫn bị Mạc Cầu áp chế.
Nói cách khác, nếu như muốn động thủ, năm người thì đã mất đi một đại chiến lực.
"Nếu đã vậy. . ." Hắc Vô Thường nói:
"Quỷ Đầu, chỗ mà ngươi nói có còn đi được không?"
"Được thì chắc là được." Quỷ Đầu nắm chặt Quỷ Đầu trượng, khẽ liếm khóe miệng:
"Bất quá nơi đóng quân này rất sâm nghiêm, vị trí bí ẩn, ta phải vất vả lắm mới hỏi thăm ra được, ít nhiều gì cũng phải cho một chút chỗ tốt chứ?"
"Chuyện này không thành vấn đề." Hồng Cốt đáp:
"Trên người hắn có không ít đồ tốt của Tưởng gia, đủ để thỏa mãn khẩu vị của chúng ta rồi."
"Vậy là tốt rồi!"
Quỷ Đầu gật đầu, ánh mắt chớp động, không biết đang suy nghĩ cái gì.
. . .
Mạc Cầu đang lật xem thư tịch.
Ở trong cảnh nội của Lỗ Vương, Tưởng gia đã là một gia tộc không yếu, truyền thừa nhiều năm, tàng thư ngàn vạn, trong đó còn có một vài quyển sách ở trên Dương thế không có.
Ví dụ như. . .
Âm gian tường thuật.
'376 vạn năm trước, Âm Ti vẫn còn, Luân Hồi có thứ tự, giới này vẫn yên ổn.'
'Sau đó đại đạo thay đổi, Âm dương mất cân đối, Luân Hồi hỗn loạn, Âm hồn nhập giới cũng không còn nằm trong phận sự quản hạt của Âm Ti nữa, cho đến ngày nay.'
Trên Dương gian không có những ghi chép này.
Cho dù là có thì chắc là cũng chỉ có loại tông môn như Chân Tiên đạo mới có ghi chép, người khác khó mà biết được, ở trong Âm gian thì đây chỉ là thường thức.
Bất quá. . .
376 vạn năm trước, đó chẳng phải là lúc Vân Mộng Thủy giới sinh ra sao.
Rốt cuộc là trong khoảng thời gian đó đã phát sinh chuyện gì?
Mạc Cầu ngẩng đầu nhìn về phía Lan di:
"Khi Âm Ti vẫn còn thì tình hình có gì khác với hiện nay không?"
"Chỗ khác nhau thì nhiều." Lan di hừ nhẹ, không tình nguyện nói:
"Trong thư phòng của công tử có một quyển sách chuyên môn ghi chép tình huống lúc đó, khi Âm Ti vẫn còn, Luân Hồi có thứ tự, không có nhiều du hồn dã quỷ như vậy."
"Hồn phách vừa mới chết sẽ có Quỷ tốt tiếp dẫn, theo thứ tự tiến vào Luân Hồi."
"Cho dù là có Quỷ vật thoát được Âm Ti quản hạt, tự lập quỷ quốc, nhưng cũng khó lên được mặt bàn, lúc nào cũng có thể bị thiên binh Quỷ tướng tiêu diệt."
"Tóm lại, giới này an ổn không có chiến loạn."
"Vậy sau đó thì sao?" Doanh Thái Chân cũng không hiểu rõ chuyện này lắm, nghe vậy liền không khỏi hiếu kì hỏi:
"Tại sao lại biến thành bộ dạng như hiện giờ?"