Người dịch: Whistle
Bắc Đấu cung Phượng Linh tiên cô, Thuần Dương cung Thái chân nhân, cộng thêm Mạc Cầu, ba vệt độn quang ngang nhiên xông phá rất nhiều Quỷ vật, tiến vào trong Âm phủ.
Quỷ tộc Âm phủ đã thiết lập đại trận để duy trì thông đạo này.
Trăm vạn Quỷ tộc lít nha lít nhít phun trào như nước thủy triều, khó mà thấy được điểm cuối.
Bất quá.
Trận pháp nơi này chủ yếu dùng để duy trì và mở rộng thông đạo, cũng không hề coi trọng việc đề phòng người trên Dương thế đột kích, sợ là Quỷ tộc căn bản không nghĩ tới chuyện này.
Ngược lại là thuận tiện cho bọn người Mạc Cầu.
"Đi!"
Phượng Linh tiên cô mày kiếm mắt sáng, tuấn lãng như nam nhi, tinh mâu hiện lên sát cơ, bấm tay điểm ra, Bắc Đấu Thất Sát Kiếm quang quét ngang mà ra.
Bảy vệt kiếm quang đan xen lẫn nhau, vượt ngang chân trời, trong vòng vây của trăm vạn Quỷ tộc cày ra một khu vực trống trải hơn mười dặm.
Mấy vạn Quỷ tộc lập tức tan thành mây khói chỉ trong nháy mắt.
Phải biết, nơi này chính là Âm phủ.
Khi ở chỗ này, thực lực của tu sĩ Dương gian sẽ giảm bớt đi nhiều, cho dù là Nguyên Anh Chân nhân thì cũng là như vậy.
Mà một kiếm này của Phượng Linh tiên cô đã giết hết mấy vạn con quỷ, trong đó còn không thiếu Quỷ tướng, chỉ với sức của một người, cơ hồ làm cho Trận pháp nơi này triệt để vỡ vụn.
Uy lực mạnh mẽ kinh người.
Hốc mắt Mạc Cầu nhảy lên, trong lòng thất kinh.
Thái Ất tông không hổ là tông môn được truyền từ thượng cổ, truyền thừa phi phàm, thực lực của Nguyên Anh trong tông môn còn mạnh hơn những Nguyên Anh mà hắn gặp được trước đây rất nhiều.
Nhất là Bắc Đấu cung vốn đã am hiểu sát phạt.
Nhưng dù sao Phượng Linh tiên cô cũng chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, so với Nguyên Anh trung kỳ Thái chân nhân thì thực lực vẫn còn kém hơn nhiều lắm.
"Li!"
Tam Túc Kim Ô ngửa mặt lên trời gào thét.
Hai cánh giương ra, một ngọn lửa màu trắng cuồng quyển gần một dặm, bổ nhào về phía trước, trận thế mà Quỷ tộc Âm phủ kết thành liền lập tức vỡ tan.
Kim Ô bay lượn, những nơi nó đi qua, vạn quỷ đều bị chôn vùi, không một quỷ nào có thể sống được.
Ngay cả với thiên phú khống hỏa và huyết mạch đang được Linh đan ở trong cơ thể thong thả tẩm bổ của Mạc Cầu cũng không khỏi cảm thấy cuồng loạn trong lòng.
Hạo Nhật Công!
Chắc chắn là Thuần Dương cung đã có thứ gì đó trên người của Tam Túc Kim Ô, nếu không thì sẽ không thể nào hiển hóa ra Pháp tướng chân thật như vậy.
Kim Ô chi hỏa, chí cương chí dương, chính là vật khắc tinh của Quỷ vật Âm phủ.
Kim Ô vỗ cánh bay lượn, xoay tròn giữa không trung, phóng hỏa khắp nơi, trong lúc nhất thời, không biết đã có bao nhiêu Quỷ vật mất mạng trong ngọn lửa.
Lúc này, cao thủ Quỷ tộc tọa trấn nơi đây rốt cục cũng kịp phản ứng, hét lớn một tiếng rồi đánh tới:
"Tu sĩ nhân tộc, đừng hòng càn rỡ!"
Hai vệt hắc quang một trước một sau xông ra, hiện ra chân thân giữa không trung, một con là U Minh Quỷ Ảnh, một con tướng tá giống như Phật Đà, trên đầu mọc ra búi thịt.
Thực lực của hai con quỷ này đều rất mạnh, nhất là con quỷ có Phật Đà chi tướng kia, trên thân hiện ra Phật quang thánh khiết, phất tay liền đánh ra rất nhiều pháp ấn Phật môn.
"Mạc Cầu!"
Thái chân nhân thân hóa Kim Ô xoay quanh giữa không trung:
"Giao cho ngươi."
Người đến tu vi không yếu, cho dù là hai người họ thì cũng không thể giải quyết được trong thời gian ngắn, như vậy, chuyện đánh tan quỷ quân liền rơi xuống người Mạc Cầu.
"Làm phiền tiền bối."
Mạc Cầu chắp tay, Bách Tịch Đao xoay vòng quanh người, run lên.
"Oanh!"
Diêm La Pháp Thể!
Tam hồn thất phách lập tức dung nhập nhục thân, Kim Đan Nguyên thai cũng lặng lẽ run lên, truyền vào trong cơ thể một luồng Nguyên thai Pháp lực chí tinh chí thuần.
Thập Phương Sát Giới!
Trong lòng quát lên một tiếng, một vầng sáng u ám lập tức trải rộng tứ phương.
Những nơi vầng sáng đi qua, Quỷ vật đều nhao nhao đổ rạp.
Sát giới bao trùm trước mặt, cuốn lên, Mạc Cầu toàn lực ứng phó, tốc độ giết chóc cũng không hề yếu hơn hai vị Nguyên Anh Chân nhân bao nhiêu.
Trên không.
Thái chân nhân, Phượng Linh tiên cô liếc nhìn nhau, chậm rãi gật đầu, Toàn Chân đạo có được Đạo chủ như vậy, tương lai xán lạn.
"Oanh!"
Âm thanh va chạm vang lên.
Bên ngoài mấy trăm dặm.
Hư không nhấc lên gợn sóng giống như mặt nước vậy, Thánh nữ áo trắng mang theo Cái Thuật từ trong đó chậm rãi bước ra.
Nhìn về phía chiến trường ở nơi xa, nàng nhẹ nhàng lắc đầu:
"Xem ra người trên Dương thế đã có chuẩn bị từ trước, lần này chính là một cái bẫy, dẫn Tưởng Lục Tiên rời khỏi Âm phủ, nhất cử giải quyết luôn cái thông đạo này."
Tưởng Lục Tiên không chỉ có tu vi mạnh mẽ, mà còn là thống soái của Quỷ tộc, gã ta mà lại ở trong đại quân Âm phủ thì việc ngạnh kháng mấy vị Nguyên Anh cũng không thành vấn đề.
Nếu như gã ta có thể giống như trước đây bỏ qua đám Quỷ tộc đã tiến vào Dương gian, ở trong Âm phủ thủ vững thông đạo thì sẽ không sao.
Nhưng lần này Tưởng Lục Tiên lại bị người dẫn dụ nên không thể không ra tay.
Kết quả. . .
Đại cục đã định!
Mỗi lần Dương thế chống cự đều sẽ tạo ra cho Quỷ tộc Âm phủ một loại ảo giác, đó chính là chỉ cần tăng thêm một chút xíu lực lượng nữa là có thể triệt để đánh tan chặn lại.
Nhưng mỗi lần xuất binh thì sức chống cự của Dương thế đều sẽ tăng lên.
Khi đã nỗ lực quá nhiều, ngay cả Tưởng Lục Tiên cũng khó có thể vứt bỏ, cưỡng ép xuất thủ, kết quả là trúng cạm bẫy, rơi vào thế hạ phong.
Với thực lực của vài vị Quỷ Vương, tỉ lệ sống sót vẫn còn rất lớn.
Nhưng Quỷ tốt tiên phong thì sợ là sẽ bị đánh tan triệt để.
"Thật là vô dụng!" Cái Thuật cắn răng:
"Chỉ là một cái Động thiên mà bị cầm cự lâu như vậy, còn bị người ta đánh tan, Quỷ Vương Lục Tiên cũng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi!"
"Thật ra thuật khiển binh của Tưởng Lục Tiên cực kỳ phi phàm." Thánh nữ áo trắng nhẹ nhàng lắc đầu:
"Mà thôi. . ."
"Việc đã đến nước này, nói nhiều cũng vô ích, ngươi và ta không phải cũng thất bại sao."
"Phù phù!"
Khuôn mặt Cái Thuật đỏ bừng, nặng nề quỳ rạp xuống đất:
"Thuộc hạ vô năng, thỉnh Thánh nữ giáng tội."
"Giáng tội gì, ta cũng không ngờ là tên Mạc Cầu kia lại khó chơi như vậy." Dưới lớp sa mỏng, vẻ mặt của Thánh nữ áo trắng có chút quái dị, dừng một chút rồi mới nói:
"Ngươi đi thăm dò xem lại lịch của người tên Mạc Cầu này rốt cuộc ra sao, còn có người đứng bên cạnh hắn."
". . ." Cái Thuật ngẩng đầu, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, nhưng lại lập tức gật đầu:
"Vâng!"
. . .
Đại chiến kéo dài gần một tháng.
Kì thực thảm liệt nhất chỉ có mấy ngày đầu mà thôi.
Đợi khi có vài vị Quỷ Vương bị sát, hoặc là bỏ chạy, nhất là sau khi Tưởng Lục Tiên bị Thái chân nhân đánh trọng thương tháo chạy thì quỷ quân bại cục đã định.
Sau đó.
Chẳng qua chỉ là truy sát và thu thập tàn cuộc mà thôi.
"Lần chém giết này, tu sĩ Đạo cơ của Toàn Chân đạo đã chết gần một nửa, những người khác cũng bị thương hoặc nhiều hoặc ít, tu sĩ Luyện khí cũng bị tổn thất không nhỏ."
"Đạo binh. . ."
Diệp Toàn Chân chần chờ một chút, nói:
"Số lượng Đạo binh lại còn nhiều hơn trước đây không ít, trước mắt thì Đạo binh Luyện thể đã chừng mười ba vạn, Đạo binh Luyện khí cũng có hơn sáu ngàn."
Trên chiến trường, Đạo binh tổn thất cũng không ít.
Nhưng cũng có càng nhiều quân tốt phàm nhân bởi vì giết Quỷ vật mà tiến giai thành Đạo binh, cho nên số lượng chỉnh thể không những không giảm mà trái lại còn tăng lên.
Nhất là vào thời khắc mà đám Quỷ binh kia tháo chạy, không ít người có thể chém giết Quỷ vật.
Những Đạo binh này đều được huấn luyện bằng Thiên Binh chi pháp.
Mặc dù thực lực không mạnh, nhưng thống soái trong Đạo binh lại có thể mượn lực lượng của chúng binh, thậm chí còn có thể bộc phát ra lực lượng có thể so với Kim Đan.
Mười ba vạn đạo binh. . .
Đã không kém!
Một tòa động thiên khác của Thái Ất tông đã tích lũy không biết bao nhiêu năm mà cũng chỉ có thể duy trì khoảng trăm vạn Đạo binh mà thôi.
Toàn Chân đạo chiếm được động thiên Thượng Thanh Huyền U mới bao nhiêu năm thôi mà đã có mười ba vạn đạo binh rồi, nói ra cũng đủ làm người kinh ngạc.
Sở dĩ như vậy, là vì Đạo binh của Toàn Chân đạo không cần các loại Linh dược phụ trợ tôi thể, tu luyện, chỉ cần giết quỷ liền có thể sản xuất liên tục không ngừng.
Khuyết điểm cũng rất rõ ràng.
Một khi không còn Quỷ vật Âm phủ thì số lượng Đạo binh sẽ bị suy giảm trên diện rộng.
"Ừm." Mạc Cầu gật đầu nhẹ, xoa xoa huyệt Thái Dương:
"Cái khác thì sao?"
"Mã Chân tiên tử đã bỏ mình, Kim Đan của Vệ trưởng lão đã vỡ vụn, không còn sống lâu nữa, Liễu Khinh Hậu Liễu trưởng lão bị Âm khí quấn thân, sợ là phải mất mấy năm mới có thể khôi phục."
Diệp Toàn Chân tiếp tục mở miệng, giọng nói trầm thấp:
"Tần sư thúc trọng thương hôn mê, không biết khi nào mới tỉnh lại, ngay cả Vương Hổ Vương sư thúc độn pháp siêu phàm cũng bị thương, đang tĩnh dưỡng."
Nàng không có việc gì.
Diệp Toàn Chân là thống soái của Đạo binh nên không cần đi lên tiền tuyến, còn được gia trì thêm lực lượng của rất nhiều Đạo binh, nên cũng không có Quỷ tộc nào là đối thủ của nàng.
"Thái Ất tông, Chí Thánh Đạo tràng cũng đều có tổn thất. . ."
"May mắn là tổn thất bên phía Âm phủ còn nặng hơn, chừng hai vị Quỷ Vương bị lưu lại, gã Tưởng Lục Tiên kia cũng bị Kim Ô Phần Thiên Hỏa đánh trọng thương."
"Thông đạo ở nơi này đang khép lại, nếu như không có gì ngoài ý muốn, trong vòng mấy năm chúng ta sẽ không bị Quỷ tộc đại quy mô xâm lấn, chúng ta cũng có thể trì hoãn được một chút."
"Hô. . ." Mạc Cầu thở dài một ngụm trọc khí:
"Chí Thánh Đạo tràng không tiếp tục gây chuyện nữa sao?"