Người dịch: Whistle
Người Tộc Lâu cứng đờ người, mặc cho cơn mưa máu rơi xuống người mình.
Có người vươn tay sờ vào những giọt long huyết nóng hổi trên mình, ánh mắt đờ đẫn, trên mặt giống như có một thứ gì đó đã vỡ vụn.
Cũng có không ít người trực tiếp quỳ rạp xuống đất.
Còn người Tộc Khương thì ngược lại, mặc dù bọn hắn biết rằng tộc trưởng của mình đã được Long thần chiếu cố, thực lực rất mạnh, nhưng bọn hắn cũng không ngờ là sẽ mạnh như vậy.
Cái này. . .
Hóa Long Thuật tầng thứ bảy?
Hay tầng thứ tám?
Hoặc là gia quyến của thiên long trong truyền thuyết, đã chứng được tầng chín?
"Long thần tại thượng!"
Trong mắt Khương Thất hiện ra vẻ cuồng nhiệt, thân thể run rẩy, đột nhiên hét to một tiếng, giơ cao cây cốt mâu trong tay rồi lao về phía tộc nhân Tộc Lâu.
Khương Thất vốn đã trải qua một trận chém giết, tinh bì lực tẫn, lúc này giống như lại tiếp tục toả ra sinh cơ.
Cái tộc nhân khác của Tộc Khương cũng hưng phấn rống to, hơn hai ngàn người này đang phát động công kích về phía mấy chục vạn người của Tộc Lâu.
Mà ở đối diện lại hoàn toàn tĩnh mịch.
Cho dù là đối mặt với tộc nhân Tộc Khương lao tới thì cũng không biết chống cự.
"Bành!"
Mạc Cầu đánh giết đám thằn lằn ở xung quanh mình xong liền mạnh mẽ lao tới trước, đao quang cuốn những con thằn lằn đang quần nhau với hỏa long vào bên trong.
Theo số lượng thằn lằn ít dần thì thần niệm điệp gia của bọn chúng cũng suy yếu.
Giết chóc cũng trở nên ngày càng dễ dàng.
Cứ cách mấy hơi thở là sẽ có Thần long của Tộc Lâu phát ra những tiếng kêu thê lương thảm thiết, sau đó cơ thể không lồ của bọn chúng liền từ trên không trung rơi xuống, những giọt long huyết nóng hổi vương vãi tứ phương.
Một khắc đồng hồ sau.
Lồng ngực Mạc Cầu chập trùng, đứng giữa không trung.
Có mấy con hỏa long đang bay xung quanh người hắn, trong đó còn có một con đang ở dưới chân, mang theo Mạc Cầu máu me khắp người hạ xuống bên dưới.
Thế cục của chiến trường cũng đã nghiêng về một bên.
Thần long đã chết, tộc nhân Tộc Lâu cũng đã triệt để mất đi đấu chí, người của Tộc Khương dường như đã như bị giết chóc khống chế tâm tính, đang giết chóc không biết mệt mỏi.
Cho đến khi chiến trường không còn tạp âm.
. . .
"Tộc trưởng!"
Trải qua hai trận chém giết Tộc Ly và Tộc Lâu, thái độ của đám người Khương Nguyên, Khương Thất đối với Mạc Cầu đã là kính như thiên nhân, chỉ đứng sau vị Long thần chưa từng gặp mặt kia.
Chỉ cần hắn hạ mệnh lệnh, dù là núi đao biển lửa thì bọn họ cũng sẽ không chối từ.
Sau một hồi kiểm kê, các loại vật tư mà Tộc Lâu đã tích lũy được trong những năm này đã được trình lên.
Trong đó còn có những loại Linh vật chỉ có ở thế giới này mới có như Long Diên thảo, nếu như là ở ngoại giới, những vật đều là Linh dược thượng giai có thể ngộ nhưng không thể cầu, giá trị khó mà đánh giá.
"Đa số người của Tộc Lâu đều chưa tu luyện Hóa Long Thuật đến nhập môn, trên tầng hai thì càng ít, may mà nhân số đủ nhiều."
"Ngoại trừ sơn thành ra, đại bộ phận tộc nhân đều ở ở trong huyệt động dưới lòng đất."
"Người của chúng ta. . ."
"Không tiện tiến vào."
Khương Thất gãi đầu một cái, vẻ mặt ngượng ngùng.
Tộc nhân Tộc Lâu đào địa động, cửa động chật hẹp, thông đạo chật chội, chỉ có người Tộc Lâu mới có thể xuất hành, người của Tộc Khương có hình thể to lớn, cho nên có nhiều thứ rất khó lấy ra.
"Ừm." Mạc Cầu lật xem mấy phiến đá đang nằm rải rác ở trước mặt, thuận miệng hỏi:
"Long thần mà Tộc Lâu cung phụng đã chết, bọn họ định làm gì tiếp theo?"
"Hồi Tộc trưởng." Khương Nguyên tiến lên một bước, nói:
"Có nhiều tộc nhân sống trong lòng đất đã tự sát, Tộc Lâu không giống với Tộc Ly, người nguyện ý quy hàng sợ là cũng không nhiều."
"Nha!" Mạc Cầu nhíu mày, lập tức nhẹ nhàng lắc đầu:
"Tùy bọn hắn đi!"
Huyết mạch của Tộc Lâu không mạnh, linh trí cũng không cao, chỉ biết đào hang tích thực, cho dù nguyện ý quy hàng thì tác dụng sau này cũng không lớn.
Chẳng qua nhân số lại rất nhiều, cho dù là chỉ có một số lượng nhỏ nguyện ý quy hàng thì cũng đã không ít.
"Ngoài ra. . ."
Trong mắt Khương Nguyên lộ ra vẻ phấn chấn, nói:
"Trải qua cuộc chiến lần này, trong Tộc Khương chúng ta đã có 47 người tu luyện Hóa Long Thuật tới tần thứ tư, hơn bốn trăm người tầng thứ ba, Tầng năm. . ."
"Cũng đã xuất hiện một người!"
Với huyết mạch của Tộc Khương, có thể tu luyện Hóa Long thuật tới tầng thứ năm nhất định là bởi vì hàm lượng long huyết ở trong cơ thể tương đối tinh thuần, đây là chuyện có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Giống như đám người Khương Thất.
Tầng bốn đỉnh phong chính là cực hạn.
Kể từ đó, chỉ tính chiến lực đỉnh tiêm thì Tộc Khương cũng đã có sức mạnh để so kè với Tộc Diêu.
"Tầng năm."
Mạc Cầu ngẩng đầu, chậm rãi gật đầu:
"Không sai."
Đối với hắn mà nói, một vị Hóa Long Nhân tầng năm cũng không tính là gì, chân chính đáng giá ăn mừng lần này chính là chừng hai ngàn người Tộc Khương đã tu hành Thiên Binh Pháp nhập môn.
"Tiếp đến. . ."
"Là Tộc Chuẩn!"
Thần long của Tộc Chuẩn giỏi về bay lượn, có thể hô phong hoán vũ, mắt có thể phóng ra Linh quang huyền diệu, trong số các Thị tộc ở phụ cận thì Tộc Chuẩn cũng được xem như một Thị tộc khá mạnh.
Đồng lý.
Long duệ càng mạnh thì sẽ càng khó sinh huyết mạch.
Tộc Chuẩn chỉ có hai con Thần long, một đực một cái, làm bạn với nhau đã mấy ngàn năm rồi.
.........
"Ngang!"
Tiếng thét dài du dương, vang dội từ trong rừng núi phát ra.
Cuồng phong nổi lên.
Một con Ngũ Trảo Thần Long dài chừng trăm mét, khắp người đều là lớp vảy màu xanh, uy phong lẫm lẫm đang từ từ giãy dụa, đằng không bay lên.
Những mảnh lân phiến lớn chừng cái đấu đang bao quanh thân thể, long trảo to lớn vừa sắc bén lại còn cứng rắn, đôi mắt rồng giống như gió lốc đang nhanh chóng xoay tròn.
Dùng uy áp bẩm sinh để làm cho chúng sinh thần phục.
Một con, hai con. . .
Có tới chín con Thần long đang lần lượt bay lên không trung và lao về phía Tộc Khương.
Miêu Tư Đao ngẩng đầu, trong mắt hiện ra vẻ kính sợ.
Tuy rằng thực lực của y đã đạt tới tầng thứ năm, lại có thêm Trảm Phong Đao quyết mà tộc Tương Liễu truyền xuống, đủ để chém giết một vài Long duệ hạ đẳng.
Nhưng Miêu Tư Đao vẫn luôn cảm thấy kính sợ Thần long mà tộc mình cung phụng.
Đây là bản năng đã cắm rễ ở chỗ sâu trong huyết mạch của y, cũng là tình cảm mà các đời Tộc Diêu tích lũy được, đã khó mà bóc ra.
Thần long của Tộc Diêu Khác với những con Thần long mà các Thị tộc khác cung.
Bọn nó không ăn tộc nhân, cũng không thích thức ăn mặn, chỉ lấy mưa móc làm thức ăn, mặc dù tính tình cũng rất ngang ngược, nhưng so với những con khác thì cũng đã tốt hơn rất nhiều.
Chuyện này cũng là nguyên nhân khiến cho tộc nhân Tộc Diêu ngày càng ủng hộ bọn chúng.
Có rất ít Thần long không ăn thịt người.
Trong số các Thị tộc ở phụ cận, chỉ có cặp Thất Thải Phượng long mà Tộc Chuẩn cung phụng là giống như Thần long của Tộc Diêu.
Ngự Long Sử Miêu Vạn Lý ở bên cạnh Miêu Tư Đao đang trợn to đôi mắt, trong bụng không ngừng phát ra những tiếng ô ô, giống như đang liên lạc với đám Thần long ở phía trên vậy.
Rất nhiều tộc nhân đều nhao nhao quỳ xuống đất.
Chỉ có Liễu Thanh đến từ tộc Tương Liễu là đang chắp hai tay sau lưng, ung dung mở miệng:
"Liễu Thần Phàn Long, hậu duệ huyết mạch của Tương Liễu, Hóa Long Thuật chưa tới tầng bảy thì không thể nào là đối thủ của nó, giỏi về khống chế mưa gió, có thể điều khiển lôi đình."
"Long, thiên chi sở chung, chúng ta không bằng!"
Miêu Tư Đao há to miệng, muốn nói lại thôi.
Y có thể phát hiện được đối phương không hề tôn kính Thần long mà tộc mình cung phụng, lẽ ra y nên lên tiếng trách cứ, nhưng thực lực và bối cảnh của đối phương lại làm cho y chỉ có thể gục đầu xuống.
Ngự Long Sử của tộc Tương Liễu, Hóa Long Thuật tầng bảy, còn có một con Thần long phối hợp.
Đối phương đã không phải là nhân tộc bình thường.
Mà là nhân vật có thể sánh vai với Thần long.
"Ngang!"
Thần long đang bay trên không trung bỗng nhiên ngửa mặt lên trời thét dài, trong tiếng gào thét còn mang theo sự phẫn nộ và oán hận, không khí ở nơi này bỗng nhiên chấn động.
"Chuyện gì xảy ra?"
Miêu Tư Đao sững sờ.
"Thần long của tộc duệ khác đã chết, bị người giết chết." Miêu Vạn Lý thân là Ngự Long Sử nên có thể giao lưu được với Thần long ở trình độ nhất định, liền nói:
"Có thể làm cho thần long tức giận như vậy thì chắc chắn là Thị tộc đã thành lập minh ước với tộc ta."
Chính sách của Tộc Diêu là xa thân gần đánh, Thị tộc có thể ký kết minh ước của Tộc Diêu cũng không nhiều, tổng số cũng chỉ có mấy nhà mà thôi.
Là Thị tộc nào đây?
Trong lúc ngây người, trong tràng có mấy người bỗng nhiên khóc lớn:
"Long thần, vẫn lạc!"
"Long thần tại thượng!"
Mấy người này có vóc dáng thấp bé, trên da có ám văn, hình dáng và tướng mạo cực kỳ đặc thù, chính là tộc nhân của Tộc Lâu, vì có minh ước với Tộc Diêu nên bọn họ đang tạm cư ở chỗ này.
Vì huyết mạch nguyên cớ nên Hóa Long Thuật của những người này đã đạt tới tầng thứ ba, đều có thể loáng thoáng cảm nhận được tình huống Thần long của Thị tộc mình.
Trong nháy mắt đó, trong lòng vắng vẻ, lại thêm ấn ký Thần long trên người bỗng nhiên trở nên ảm đạm, những dấu hiệu này đã nói rõ cho bọn hắn biết đã xảy ra chuyện gì.
Thần long của Tộc Lâu chết rồi?
Là kẻ nào làm?
Mặc dù mỗi con Thần long của Tộc Lâu đều không mạnh, nhưng lại chiếm ưu thế về số lượng, trong số những Thị tộc ở phụ cần, ai có thực lực có thể giết được bọn chúng?
Chỉ một thoáng.
Trong đầu Miêu Tư Đao xuất hiện một ý niệm.
Tộc Khương!
Chỉ có Tộc Khương mới có thể làm được, và cũng sẽ đi làm.
Nếu Tộc Khương đã có thể diệt Tộc Ly, diệt Tộc Lâu cũng là chuyện không thể bình thường hơn được.