Mạc Cầu Tiên Duyên (Dịch Full)

Chương 791 - Chương 791. Nguyên Anh Trung Kỳ

Chương 791. Nguyên Anh Trung Kỳ Chương 791. Nguyên Anh Trung Kỳ


Người dịch: Whistle

Rồng, đúng là rất cao minh.

Tuổi thọ tính bằng ngàn năm, vạn năm, vừa sinh ra thì nhục thân đã rất mạnh mẽ, thiên phú thần thông dị bẩm, những điều kiện ưu việt kia để cho bọn chúng có thể hoàn toàn nghiền ép nhân tộc đồng cấp.

Cảnh giới cao nhất của mấy con thần long này cũng chỉ là Kim Đan hậu kỳ mà thôi.

Nhưng thực lực mà chúng nó bộc phát ra lại có thể áp chế cả Kim Đan viên mãn.

Hơn nữa, Long duệ có một pháp môn cộng sinh rất kỳ lạ, giống như những tộc đàn như ong và kiến, có thể hội tụ sức mạnh, có thể kết nối thần niệm.

Uy năng bộc phát lại càng khủng bố hơn.

Cho dù là Mạc Cầu thì cũng bị bọn nó áp chế đến gắt gao.

Đương nhiên, đây chỉ là tạm thời.

“Chư vị cẩn thận!”

Liễu Thanh ổn định khí tức, cầm thương lao tới gần, quát khẽ:

“Kẻ này đã tu luyện Hóa Long Thuật đến đỉnh tiêm, huyết mạch bất phàm, binh khí và khôi giáp đều là trọng bảo, không đối đừng nên cho hắn có cơ hội thở dốc.”

“Nếu không....”

Sắc mặt Liễu Thanh trầm xuống.

“Không có ai trong chúng ta có thể là đối thủ của hắn.”

Lực phòng ngự của Minh Vương Giáp có thể làm cho Mạc Cầu không cần phải chịu trọng thương, cho dù quần long có hội tụ chúng lực thì cũng chỉ có thể áp chế hắn mà thôi.

Mà phong mang của Bách Tịch Đao.....

Chỉ bị chạm vào thì kẻ đó chắc chắn phải chết.

“Làm sao bây giờ?”

Trong mắt của con thần long cao tuổi nhất, cũng là con đầu đàn mang theo vẻ phẫn nộ, không cam lòng, cùng sự kiêng kị nồng đậm.

Bây giờ chúng nó đã toàn lực ứng phó.

Mặc dù có thể miễn cưỡng áp chế được Mạc Cầu, nhưng bọn nó cũng biết rõ là khó có thể trọng thương được đối thủ.

Đợi khi khí tức của chúng nó hạ xuống, đối thủ thoát khốn, lúc tới sẽ tới phiên bọn nó xui xẻo, sợ là ngay cả chạy trốn cũng không được.

Dù sao theo như thân pháp và tốc độ mà Mạc Cầu thể hiện ra thì đám thần long này còn kém xa.

“Chư vị.”

Liễu Thanh trầm giọng nói:

“Giao cho ta.”

“Ngươi?”

Cả đám thần long đều cảm thấy kinh ngạc, nhao nhao nghiêng đầu nhìn sang, ánh mắt đều tập trung trên cây trường thương mà gã ta đang cầm trong tay, sau đó liền lập tức gật đầu.

“Cũng được.”

Với thực lực hiện giờ của bọn nó thì sẽ không có phần thắng, chẳng bằng tin tưởng gã này.

Dù sao....

Gã ta cũng xuất thân từ mạch Tương Liễu, được thụ truyền thừa đỉnh tiêm.

“Cửu Khâu!”

“Ngang!”

Tiếng long ngâm vang lên, một số thần niệm vẫn tiếp tục điều khiển phong lôi áp chế Mạc Cầu, một số khác thì hóa thành linh quang lao về phía Liễu Thanh.

Chỉ trong một chốc ngắn ngủi.

Khí tức trên người Liễu Thanh liền điên cuồng tăng vọt, một luồng ý chí mênh mông vô ngần thấu thể mà ra, thanh trường thương trong lòng bàn tay còn phát ra tiếng ngâm khẽ.

Vào lúc khí tức của gã ta tăng lên đỉnh phong.

Một luồng lôi quang u ám xé rách hư không.

“Luyện Ngục!”

“Lôi Uy!”

“Ngang!”

Trong tầm mắt của tất cả mọi người, trên thân Liễu Thanh đột nhiên xuất hiện một cái bóng của thần long, nó đang ngửa mặt lên trời thét dài, phóng ra long uy kinh khủng.

Uy áp của luồng long uy này còn mạnh hơn uy áp mà chín con thần long của Tộc Diêu hợp lực phóng ra lúc trước một bậc.

“Bạn Sinh Long Hồn, Tương Liễu!”

Miêu Vạn Lý trợn to mắt, cơ thể kích động đến run rẩy:

“Lại là thật?”

“Thượng sự lại có Bạn Sinh Long Hồn.” Miêu Tư Đao cũng tỏ ra kinh ngạc nói:

“Đây chẳng phải nói Thượng sứ có tiềm lực có thể tu Hóa Long Thuật tới tầng chín sao, thậm chí có một ngày Thượng sứ sẽ thật sự hóa rồng?

“Không sai.” Miêu Vạn Lý gật đầu, thân là Ngự Long Sử, cho nên y càng hiểu rõ sự huyền diệu trong này hơn Tộc trưởng của mình.

“Huyết mạch mà thần long sinh ra có tỉ lệ sống sót rất thấp, nhưng cũng có ngoại lệ, có khi những vị long tử chết từ trong thai này cũng sẽ được đặt vào Hóa Long Trì.”

“Hồn phách của những vị long tử này vẫn còn chưa thành hình, trải qua bí pháp liền có thể ký sinh trên người của nhân tộc, trở thành quan hệ bạn sinh*.”(ý là cùng nhau trưởng thành)

“Kể từ đó.”

“Những nhân tộc có Bạn Sinh Long Hồn khi tu luyện Hóa Long Thuật sẽ đột nhiên tăng mạnh, Long hồn cũng có thể được tẩm bổ, sẽ có ngày tái hiện thần uy.”

Miêu Tư Đao chậm rãi gật đầu:

“Thượng sứ có thực lực Hóa Long tầng tám, bây giờ lại có thần long của tộc ta duy trì, lại phối hợp thêm Long hồn, chắc là sẽ có thực lực cửu giai chứ?

“Không chỉ.” Miêu Vạn Lý mỉm cười nói:

“Chỉ là thực lực của một mình Thượng sứ cũng đã có thể so với cửu giai rồi, hơn nữa trên người ngài còn có thần thương và Long hồn nữa.”

“Tương đương với việc có hai vị Hóa Long Nhân cửu giai.”

“Tuy rằng thực lực của Tộc trưởng Tộc Khương rất mạnh, nhưng lần này hắn chết chắc rồi.”

Lúc này, Mạc Cầu đã ngừng tay lại, nhìn khắp bốn phía.

Hoàn cảnh vừa rồi đã biến mất không thấy, bốn phía chỉ còn lại những tia sét xé rách hư không, sau đó chỉ còn lại hắc ám vô biên.

Một luồng thần niệm bao phủ tứ phương đã khóa chặt mảnh thiên địa này.

Luyện Ngục Lôi Uy?

Loại thủ đoạn có thể độc mở một giới này thật là cao minh.

Thập Phương Sát Giới của hắn cũng hơi giống với pháp này, nhưng nếu luận về độ hoàn thiện thì kém xa, cũng không thể dùng nó để vây giết trong thời gian dài được.

Táng Long Thiên.....

Còn có thủ đoạn được truyền lại từ thời thượng cổ.

Bất luận là Thanh Tĩnh Phá Kiếp Chân Kinh được ghi lại bên trong vương trượng mà Phượng Long mang theo bên mình, hay là thức tên Luyện Ngục Lôi Uy này đều nói rõ con đường phía trước chừa từng đoạn tuyệt hoàn toàn.

Nghĩ nghĩ, dù là đang đối mặt với tuyệt cảnh, nhưng Mạc Cầu lại nở một nụ cười nhạt.

“Ngươi còn cười được?”

Tiếng nói của Liễu Thanh vang lên khắp bốn phương tám hướng, dường như gã đã bị hành vi của Mạc Cầu chọc giận, những tia sét lóe lên khắp bốn phương cũng ngày càng cuồng bạo hơn.

“Chết!”

Liễu Thanh ra lệnh một tiếng, bát phương thần lôi hiệu lệnh.

Vô số tia sét cực lớn tiếp thiên liên địa đang lấp lóe trên không trung, so sánh mà nói thì Mạc Cầu trông như một con sâu kiến nhỏ bé, không chút thu hút.

“Oanh!”

Tia sét tràn lan trên không trung đột nhiên giáng xuống một điểm đen bên dưới.

Hai mắt Mạc Cầu co rụt lại, vùng hư không ở trước người đột nhiên nứt ra, một luồng sát ý thuần túy đột nhiên khuếch trương ra ngoài.

Thập Phương Sát Giới!

Tia chớp chui vào trong đó liền lập tức biến mất không thấy gì nữa.

“Hả?”

Liễu Thanh tỏ ra kinh ngạc, nhưng lại lập tức bừng tỉnh.

“Quả nhiên là ngươi cũng biết bí pháp thượng cổ, ngươi rốt cuộc là Ngự Long Sử của bộ lạc Thiên long nào, chẳng qua việc đã đến nước này rồi, ngươi vẫn là chịu chết đi.”

Liễu Thanh cho rằng thủ đoạn của Mạc Cầu là do thần long ban cho.

Hóa Long Nhân cửu giai có được diệu pháp như vậy cũng là chuyện đương nhiên.

“Ngang!”

Một cây ngân tiền xuất hiện trong bóng đem, thoáng chốc đã hóa thành một con thần long sống động như thật, thần long đột nhiên vọt tới rồi xé rách Thập Phương Sát Giới.

Tia sét lại xuất hiện một lần nữa.

Mạc Cầu nhíu mày, đây là lần đầu tiên mà hắn cảm thấy sát cơ tới gần mình đến vậy.

Cho dù là khi bị đối phương đánh lén, thậm chí là bị thần long của Tộc Diêu tụ lực oanh kích, mặc dù trong lòng hắn cũng nảy sinh báo động, nhưng cũng không hề cảm thấy quá nguy hiểm.

Cùng lắm chỉ là bị thương một chút mà thôi.

Nhưng bây giờ thì khác.

Sẽ chết!

Bách Tịch Đao khẽ run, lực lượng xé rách hư không liền muốn lao ra, nhưng lại bị lôi đình giáng xuống, cỗ lực lượng này liền bị áp chế.

“Muốn chạy trốn?”

Liễu Thanh cười lạnh:

“Ở trong thế giới Luyện Ngục Lôi Uy này, mọi thứ đều do ta chưởng khống, ngươi đừng hòng chạy thoát ra ngoài!”

“A....”

Mạc Cầu a nhẹ một tiếng:

“Nếu vậy, thì thôi.”

Hắn cũng không hề có ý nghĩ chạy trốn, hắn chỉ không muốn động thủ trong tình huống bất lợi này mà thôi, đợi khi thoát khỏi khốn cảnh rồi đánh giết đối phương cũng không muộn.

Mà nếu đã không được.....

“Đấu Mẫu Pháp Ấn!”

Tay Mạc Cầu khẽ nắm ấn quyết, vẻ mặt nghiêm túc, một luồng đấu chí, sát ý lắp đầy thiên địa gào thét mà ra, làm cho thế giới này điên cuồng run rẩy.

Tộc Khương, Tộc Ly, Tộc Lâu, Tộc Chuẩn......

Những người đã tu luyện Thiên Binh Pháp đến nhập môn của bốn thi tộc này đều đồng thời cảm nhận được một cơn rung động, bọn họ lập tức tự động vận chuyển khí tức.

Trong cõi u minh, bọn hắn phát hiện có một loại tồn tại nào đó đang phát sinh liên hệ với mình từ xa.

Loại tồn tại này bỏ qua thời không cách trở ném sang cho bọn hắn một ánh mắt vô tình.

“Long ..... Long thần?”

Thân thể của Khương Nguyên run lên, chần chờ một chút rồi mở miệng, sau đó lại đột nhiên quỳ rạp xuống đất, dập đầu thật mạnh:

“Long Thần tại thượng!”

Những người khác cũng lập tức bừng tỉnh, liên tục quỳ xuống đất, trong miệng liên tục hô.

“Long Thần tại thượng!”

“Long Thần!”

“Long Thần thật sự tồn tại!”

Trong thế giới Luyện Ngục.

Mạc Cầu chậm rãi thư giãn gân cốt, lực lượng của mười người, trăm người, ngàn người, vạn người, mấy vạn người đang lặng lẽ hội tụ trên người hắn.

“Nguyên Anh trung kỳ!”

Mạc Cầu nhẹ nhàng nắm tay lại, cảm nhân được lực lượng kinh khủng được gia trì, hắn nhẹ nhàng thở dài:

“Quả nhiên, lựa chọn của ta là đúng.”

“Oanh!”

Dứt lời, liệt diễm cuồng bạo lập tức bao trùm tứ phương.

Nghiệp hỏa vô tận điên cuồng thiêu đốt, khí tức kinh khủng lắc lư trên không trung, Mạc Cầu chẳng cần phát lực thì thế giới Luyện Ngục đã lộ ra vẻ bất ổn.

Ngự Long Sử Liễu Thanh chẳng qua chỉ là một tên Hóa Long Nhân bát giai, cho dù có bí pháp gia trì đề thăng đến cửu giai, nhưng cũng không có năng lực áp chế được Nguyên Anh trung kỳ.

“Răng rắc.....”

Hư không nứt ra.

“Phốc!”

Liễu Thanh và sáu con thần long đồng thời phun máu, thần sắc suy bại.

Bình Luận (0)
Comment