Người dịch: Whistle
"Đương . ."
Trường thương phá toang Chỉ Xích Thiên Hà, đâm vào Minh Vương giáp rồi lập tức vỡ thành ngân quang đầy trời.
"Bảo bối tốt!"
Tam yêu một quỷ sững sờ, sau đó lại lộ vẻ cuồng hỉ.
Thương Khung Ngân Thương chính là một món dị bảo, uy lực mạnh mẽ không nói, còn gắn liền với nhân quả, chỉ cần bị nó nhắm vào thì cơ hồ không thể nào thoát được.
Muốn mạnh mẽ chống đỡ cũng không phải là chuyện dễ.
Mà hiện giờ lại không thể phá tan được khôi giáp của đối phương, có thể tưởng tượng được phẩm giai của khôi giáp này cao bao nhiêu, sợ là có thể xếp hàng đầu trong số những bảo vệ hộ thân trong Cửu Trọng Thiên này.
"Động thủ!"
Thanh đồng Quỷ vật hét lớn một tiếng, hai tay chia ra, hư không ở trước mặt gã ta đột nhiên vỡ ra, Cực Âm Chân hỏa cũng phân ra thành một cái thông đạo.
Thanh đồng Quỷ vật bước nhanh về phía trước, tay nắm thành quyền rồi đánh về phía Mạc Cầu.
Một con Yêu vật khác thì đang xoay tròn cả người, đôi cánh ở sau lưng giương ra, mỏ nhọn dâng cao rồi lại đột nhiên đập xuống, sóng âm hạo đãng tạo thành một đường kẻ đánh xuống.
Nữ tử thì lấy ra một cái chậu nước, trong miệng lẩm bẩm, khống chế chậu nước đổ về phía Mạc Cầu, sau đó liền có sóng nước cuồn cuộn ập tới.
Dòng nước này óng ánh dịch thấu, giọt nước rõ ràng, chỉ là một dòng sông nhỏ, nhưng uy thế lại như Thiên Hà trút xuống, uy áp bát phương.
Trận pháp nơi này cũng đã được khởi động, trong vòng ngàn dặm Linh quang dũng động, trong chớp mắt liền hội tụ trong cái hạp cốc nhỏ bé này rồi lao về phía mục tiêu.
"Tốt!"
Mạc Cầu nhíu mày, nguy cơ tới người, nhưng hắn lại không hề sợ hãi, trong lòng còn dâng lên một cỗ đấu chí, Bách Tịch Đao bạo trảm mà ra.
Một mặt hồ quang chém về phía thân thể.
Hồ quang đen thui thâm thúy, giống như thông đạo nối liền Cửu U chi địa, tựa như một cái quạt, bao phủ hai con yêu vật kia vào trong.
Thập Phương Sát giới!
Sát ý tràn ngập, không chỉ có thể làm cho sinh linh mất đi sức sống, mà ngay cả sóng âm và dòng nước kia cũng như bị chìm xuống vực sâu, bỗng nhiên mất đi chưởng khống.
Con thanh đồng Quỷ vật xông pha đi đầu lập tức cứng đờ.
"Chuyện gì xảy ra?"
"Không tốt!"
"Mau tản ra!"
"Trễ!"
Mạc Cầu hừ nhẹ, đao quang lập tức bạo trảm, ngàn vạn đao mang đan xen giữa không trung, mỗi một đạo quỹ tích đều rất hoàn mỹ, cũng làm cho ba yêu một quỷ lộ vẻ tuyệt vọng.
Quá gần!
Trong vòng trăm trượng, võ kỹ của Mạc Cầu vô địch thiên hạ!
Đao mang phun ra nuốt vào, tử ý vô tận khuếch trương, những nơi đi qua, vạn vật tĩnh mịch, sinh cơ không còn.
Sơn cốc nho nhỏ này căn bản không chịu được mấy vị cao thủ này toàn lực bộc phát.
Hoa cỏ cây cối, đình đài lầu các lập tức hóa thành tro bụi, Linh cầm dị thú còn chưa kịp đào thoát liền bị cuốn vào bên trong, huyết nhục văng tung tóe.
Chỉ có mấy chục cây trận kỳ bị gió thổi phấp phới là còn không ngã xuống, nhưng Linh quang bảo hộ lại tùy thời đều có thể bị dập tắt.
Nhìn thì giống như đã qua rất lâu, nhưng kì thực mọi chuyện đều chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Thanh đồng Quỷ vật xông pha đi đầu, bị đao mang sắc bén của Bách Tịch đao và sát ý của Thập Phương Sát giới bao phủ, quỷ thể lập tức sụp đổ.
Dòng nước, sóng âm, Bí chú, Linh quang ở trước mặt đao mang đều trở nên ảm đạm phai mờ. .
Chỉ trong một hơi hô hấp, dòng nước đã bị nghiền nát.
Ngũ hơi hô hấp, quỷ ảnh ở phía trên liền lặng lẽ hòa tan.
"Oanh!"
Một tiếng động rất lớn vang lên, sơn cốc chấn động, mấy luồng khí tức kinh khủng ở bên trong cũng biến mất không thấy.
Mạc Cầu cầm đao mà đứng, mình đầy thương tích, sắc mặt cũng có chút tái nhợt, chỉ có đôi mắt là còn lóe lên Linh quang.
"Hô. . ."
"Không hổ là người tu hành có thể tới được Cửu Trọng Thiên, mình có chút coi thường bọn chúng rồi."
Bốn tên này đều không hề yếu, đặt ở Dương thế, Âm phủ, bất luận một vị nào cũng đều là cao thủ đỉnh tiêm danh chấn một phương.
Mặc dù Mạc Cầu có thể thi triển hết võ kỹ của mình, còn chém giết đối thủ, nhưng những cuộc phản công lúc sắp chết của bọn chúng cũng không phải dễ chịu như vậy.
Cho dù là có Thiên Binh Hộ Thể Phù văn và Minh Vương giáp hộ thể, nhục thân thiên chuy bách luyện, Mạc Cầu cũng bị đánh cho suýt chút nữa là sụp đổ.
May mà. . .
Tất cả mọi chuyện đều nằm trong tầm chưởng khống.
"Ừm!"
Mạc Cầu híp mắt, nhìn xem nhục thân tràn đầy thương tích của mình, không những không giận mà còn cười.
Hắn đã lâu rồi chưa bị thương, lần bị thương này lại còn kích phát tiềm năng của nhục thân, tinh nguyên của Cửu Khiếu Kim Đan đang được nhanh chóng luyện hóa.
Quan ải tu vi cũng đã buông lỏng, có thể chạm vào Nguyên Anh hậu kỳ rồi.
"Không ngờ mình lại nhân họa đắc phúc!"
Hiện giờ hắn chỉ cần an tâm tu hành mấy năm liền có thể thuận lợi tiến giai.
"Sư phụ!"
Trong lúc hắn đang trầm ngâm, bên ngoài sơn cốc truyền đến tiếng kêu:
"Địa khí ở phạm vi ngàn dặm xung quanh đều phát sinh dị biến, khí cơ trong cốc cũng có biến hóa, có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi không?"
Mặc dù hoàn cảnh trong cốc đã đại biến, nhưng vì có Trận pháp nên người bên ngoài không thể nhìn thấy chuyện đã xảy ra bên trong.
Chỉ là phát ra những tiếng dị hưởng dẫn dến đệ tử chạy tới đây hỏi thăm.
". . ." Ánh mắt Mạc Cầu lấp lóe, vươn tay chụp về phía hư không, hút tới một luồng Tàn niệm, tiện tay thả vào trong Địa Ngục Đồ.
Khí tức của hắn đột nhiên thay đổi, ngay cả giọng nói cũng trở nên giống như Thương Cung:
"Không có chuyện gì, ta và vài vị đạo hữu đang nghiên cứu thảo luận Đạo pháp, làm cho Trận pháp xảy ra dị thường, các ngươi không cần để ý, giữ vững vị trí là được."
"Vâng!"
"Trong lòng Vi sư có minh ngộ, có thể sẽ bế quan mấy năm, trong lúc đó đừng nên quấy rầy!"
". . . Là."
Nghe được chủ nhân của giọng nói đã đi xa, Mạc Cầu mới cười nhạt một tiếng.
Nơi này chính là động phủ của một vị đại yêu, xung quanh trăm dặm sợ là khó mà tìm nơi có Linh khí nhiều hơn chỗ này.
Nếu như Thương Cung đã dám ra tay với mình, vậy liền đừng trách hắn tu hú chiếm tổ chim khách.
Mạc Cầu điểm nhẹ mi tâm, Địa Ngục Đồ bay ra, xoay một vòng giữa không trong, cuốn hết những luồng tàn niệm còn sót lại vào bên trong.
Lần động thủ này cực kỳ đột ngột, kết thúc cũng nhanh, đám yêu, quỷ Thương Cung đều không kịp phản ứng thì nhục thân đã chết mất, hồn phách cũng bị đánh tan.
Mạc Cầu đem số hồn phách còn sót lại đặt vào trong Địa Ngục Đồ, vừa lúc có thể hiểu được một chút tình huống trong Cửu Trọng Thiên.
Ký ức của mấy con yêu, quỷ này để lại cũng không nhiều, nhưng đối với Mạc Cầu mà nói thì đã đủ để hiểu rõ tình huống nơi này rồi.
"Thiên Môn?"
Giới vực ở trên đỉnh Cửu Trọng Thiên đã bị phong tỏa, nếu như muốn đột phá thì chỉ có cách mở cửa Thiên Môn, vượt qua Thiên Môn liền có thể vào được ngoại vực trong truyền thuyết.
Thiên Môn chỉ là một cái tên, không phải là một cánh cửa thật sự.
Nó là một loại. . .
Hạn chế!
Đánh vỡ hạn chế liền có thể rời đi.
"Mộc Linh Thần Quả!"
Muốn mở cửa Thiên Môn thì ngoài tu vi phải đầy đủ thì còn cần một thứ tên là Mộc Linh Thần Quả, vật này được mọc trên Kiến Mộc.
Cứ cách một khoảng thời gian là trên Kiến Mộc di sẽ xuất hiện mấy trái Mộc Linh Thần Quả.
Không ai biết được nó sẽ xuất hiện ở nơi nào và lúc nào, nhưng chỉ cần nó xuất hiện thì chắc chắn hấp dẫn cao thủ của Cửu Trọng Thiên tới đó.
Số lượng Thần quả có hạn, mà cao thủ muốn tới ngoại vực lại không ít.
Dưới loại tình huống này, có người liền nghĩ đến chuyện liên hợp với những người khác, sau khi nội bộ đạt thành hiệp nghị liền cùng nhau động thủ cưỡng đoạt thần quả.
Cho dù là cao thủ đơn thương độc mã thì cũng không sánh bằng người đông thế mạnh.
"Khó trách. . ."
Mạc Cầu vốn còn không hiểu lý do tại sao đám yêu, quỷ Thương Cung lại tụ hợp ở đây, hiện giờ xem ra bọn chúng là cùng một nhóm.
Tiếc là đụng phải hắn.
Về phần nguyên do đám yêu, quỷ Thương Cung vừa gặp mặt liền động thủ, Mạc Cầu cũng đã tìm được đáp án từ trong trí nhớ tàn hồn của bọn chúng.
Tu sĩ Cửu Trọng Thiên vừa gặp mặt liền động thủ là chuyện bình thường.
Thật sự là khi tu vi đã đạt đến cảnh giới cỡ này rồi, cái gọi là tâm kế, cạm bẫy hay thậm chí là bí pháp thôi diễn đều gần như không còn tác dụng.
Muốn động thủ liền trực tiếp động thủ.
Ý niệm càng nhiều thì sẽ để vuột mất càng nhiều thời cơ, bị người khác nắm lấy.
Cho nên tu sĩ trong thế giới này chỉ cần thấy được tu sĩ lạc đàn, nếu như nổi tham niệm liền trực tiếp động thủ.
"A. . ."
Mạc Cầu im lặng lắc đầu:
"Không ngờ là thủ đoạn trực tiếp đơn giản nhất lại là thủ đoạn hiệu quả nhất, tác phong của cao thủ đều giản dị tự nhiên như vậy sao?"
Mạc Cầu lặng lẽ oán thầm một câu, trong lòng lại dâng lên báo động.
Trong Cửu Trọng Thiên, tốt nhất là không nên tùy tiện ngoi đầu lên, nếu không sợ là đến chết cũng không biết là mình chết như thế nào.
Hắn cũng đoạt được một cây đại sát khí như Lục Tiên đinh từ trên người Quỷ Điệp, nên cũng khó đảm bảo trên người của những cao thủ khác trong Cửu Trọng Thiên sẽ không có vật tương tự.
Trừ cái đó ra, Cửu Trọng Thiên còn có một đại hạn chế.
Khiên dẫn chi lực!
Vào trong Cửu Trọng Thiên này, Ngoại vực liền sẽ giáng xuống một loại lực lượng, loại lực lượng này sẽ dần dần mạnh lên theo thời gian.
Chỉ cần ngàn năm, Khiên dẫn chi lực sẽ đạt tới cực hạn, bất luận là tu sĩ ở trong Cửu Trọng Thiên này có nguyện ý hay không thì đều phải xông vào Thiên Môn một lần.
Thành thì tiến vào Ngoại vực.
Không thành liền thân tử đạo tiêu!