Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết (Dịch Full)

Chương 116 - Chương 116:

Chương 116: Chương 116:Chương 116:

Cô cười giơ tay vỗ một kích, Phúc Lộc Hiên mở rộng cửa lớn bên trong, tiếng nhạc vang lên, một loạt vũ công từ bên trong nối đuôi nhau đi ra, đạp lên tiếng nhạc đi về phía sân khấu.

Có người kinh hô: "Là người của Nhạc phường!"

"Trời ạt"

"Phúc Lộc Hiên quả nhiên ra tay hào phóng."

"Triệu huynh, huynh muốn xem Nhạc phường biểu diễn hay muốn vào Phúc Lộc Hiên?"

"Ta đi rút thưởng trước, nếu không thể rút trúng, sợ là không vào được cửa Phúc Lộc Hiên!"

"Ta cũng đi, rút trúng ta liền đi xem một trăm lẻ tám món ăn kia, nếu rút không trúng, ở bên ngoài xem biểu diễn cũng được, ngươi xem bên kia, đó là tạp hí, tối nay nhất định rất náo nhiệt."...

Cổ chưởng quỹ đi tới bên cạnh rút thưởng, dân chúng tấp nập nhất thời chen qua bên kia.

Mà lúc này, Dung Chiêu đã mang theo tứ đại thân vương bước vào Phúc Lộc Hiên, những người có thư mời cũng đều cầm thư mời xuống xe ngựa, từ bên cạnh đi vào Phúc Lộc Hiên.

Hai lượng bạc một trăm lẻ tám món, rốt cuộc có phải là thật hay không?

Bọn họ mang theo nghi hoặc bước vào tửu lâu.

Tứ đại thân vương vốn muốn tránh chỗ đông người để tìm Dung Chiêu chất vấn, nhưng khi bước vào tửu lâu lại hoàn toàn ngơ ngẩn.

Phong cách trang trí tầng một của tửu lâu tuyệt không khiêm tốn, có thể nói là xanh vàng rực rỡ, những ngọn đèn lưu ly khổng lồ giống như không cần tiền được bày trí khắp nơi, treo trên cao, treo trên vách tường, đặt trên bàn... phản chiếu cả tầng đều sáng như ban ngày.

Nếu đặt ở thời hiện đại có lẽ sẽ cảm thấy khoa trương, nhưng nơi này là cổ đại, bước vào bên trong xanh vàng rực rỡ, chung quanh khu vực sân khấu là tiếng nước róc rách, bọn họ tựa như tiến vào tiên cảnh trong mộng.

Mà đây còn không phải là điều khiến người ta kinh ngạc nhất.

Phóng tầm mắt nhìn sang, xung quanh sân khâu, ở hành lang, khu vực trái phải của tửu lâu là vô số bàn ăn, trên bàn bày biện đủ loại món ngon!

Những thức ăn kia aiếng nhị không cần tiền vâv †na mâm † na mâm xếp chồng lên nhau.

Còn có các chậu gốm hình vuông được bày trí, phía dưới là lửa than xì xèo, trong chậu gốm hình vuông là các món ăn thơm ngon, có thịt Đông Pha nổi tiếng của Phúc Lộc Trang, thịt viên cua, thịt kho tàu...

Dưới cùng là một chồng đĩa giống nhau như đúc, chiếc đĩa in hình lá sen, trên đó viết ba chữ "Phúc Lộc Hiên" phiêu dật.

Bên cạnh hành lang là một cái giá thật lớn, phía trên bày đầy bánh ngọt đủ loại khẩu vị, cái gì cần có đều có.

Bên kia hành lang cũng có một cái giá thật lớn, bên trên là những đĩa lớn chất đầy rau quả được rửa sạch, còn mang theo chút bọt nước.

Ngoài cùng bên phải là mấy cái nồi lớn, một vị đầu bếp mặc quần áo thuần trắng cầm muôi và đũa đang nấu mì, mà trên cái quầy phía trước đã bày lên mấy loại mì khác nhau.

Rất nhiều bát lớn xếp chồng lên nhau.

Ngoài cùng bên trái là một cái tủ lớn, các bầu rượu xếp đầy từng tầng, có vô số nhãn hiệu, mỗi một tầng trái phải đều không giống nhau, hiển nhiên tất cả đều là các loại rượu bất đồng!

Lại nhìn phía sau sân khấu, vậy mà còn có một khu vực đồ ăn lớn.

Một loạt bánh ngọt chưa từng thấy bày ra trước mắt, cùng một loại có trên trăm cái!

Có lớn có nhỏ, cách sân khấu xa như vậy cũng có thể ngửi được mùi thơm nồng đậm kia.

Mà bên cạnh bánh ngọt, ngăn hấp khổng lồ đang bốc khói trắng, bên trong hiển nhiên cũng chứa đầy thức ăn.

"Tửu trì nhục lâm" cũng chỉ thế này là cùng.

*Tửu trì nhục lâm/3ä334: Lên án hành vi bại hoại, xa xỉ của vị quân chủ cuối cùng triều Thương. Ông ta xây dựng một hồ chứa đầy rượu ở cồn cát, bên cạnh hồ treo các loại thịt khác nhau, giống như rừng rậm. Nơi này ăn uống rất thuận tiện, hơn nữa còn bắt nam nữ trần truồng chạy trốn chơi đùa bên trong, là hành vi cực kỳ tục tĩu phóng đãng.

Tứ đại thân vương còn chưa nói gì, phía sau đã có người kinh hô: "Trời ạ, ta không nhìn lầm chứ, chẳng lẽ ta thật sự đi tới yến hội của thần tiên rồi sao?"

Lời này nói đến tâm khảm vô số người.

Ánh đèn, rượu, hơn trăm loại món ngon chồng chất, tựa như bao thầu toàn bộ thiên hạ mỹ thực, có cảm giác xa hoa lãng phí vĩnh viễn cũng ăn
Bình Luận (0)
Comment