Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết (Dịch Full)

Chương 133 - Chương 133:

Chương 133: Chương 133:Chương 133:

Đại khái là đã lấp đầy bụng, tròng mắt Trương Tam đảo một vòng, nảy ra một chủ ý, hắn nói: "Các vị, ta biết tất cả mọi người đều rất chướng mắt Dung Chiêu kia, nếu không chúng ta gióng trống khua chiêng mời hắn một lần?"

Có người lập tức cười lạnh: "Mời hắn? Hắn sẽ từ chối thôi."

Lúc trước mời còn ít sao?

Dung Chiêu lần nào cũng khéo léo từ chối, thật sự là tổn thương thể diện của bọn họ.

Lúc này, Bùi Thừa Quyết đột nhiên nở nụ cười: "Mời hắn, hiện tại liền gửi thiệp mời hắn ngày mai tụ tập ở trà lâu."

Mọi người ngẩn ra.

Bùi Quan Sơn cũng sửng sốt một chút, hắn đối diện với nụ cười có chút xấu xa của Bùi Thừa Quyết, đột nhiên ngộ ra.

Đúng, mời hắn!

Bọn họ gióng trống khua chiêng mời Dung Chiêu, dựa theo hành động trước mắt của đối phương, hơn phân nửa sẽ trực tiếp từ chối bọn họ...

Mà như vậy, bọn họ liền có lý do không thích Dung Chiêu.

Dù sao lúc trước Dung Chiêu phải vội vàng trả nợ, không tham gia tụ hội cũng bình thường, hiện tại Phúc Lộc Hiên đã khai trương, nếu vẫn khéo léo từ chối bọn họ, đó chính là không coi ai ra gì, không để bọn họ vào mắt.

Một công tử trẻ tuổi không coi ai ra gì, một thế tử bị tất cả công tử trong kinh thành chán ghét và chống đối, cho dù Phúc Lộc Hiên của hắn có tốt hơn nữa, thanh danh cũng sẽ bị tổn hại.

Chủ ý này không thể nói là không âm hiểm!

Bùi Quan Sơn lần nữa nhìn thật sâu Trương Trường Ngôn, không nghĩ tới Trương Tam công tử trước sau như một không quá thông minh này, khi đối mặt với Dung Chiêu lại nảy ra diệu kế.

Đương nhiên điều này cũng nói rõ thái độ muốn hãm hại Dung Chiêu của Trương Trường Ngôn.

Bọn họ cùng nhau viết thư mời, bảo hạ nhân gióng trống khua chiêng đưa đến An Khánh Vương phủ cho Dung Chiêu.

Mà chờ sau khi hạ nhân rời đi, những người khác vây quanh Trương Trường Ngôn, khen hắn thông minh, một câu Trương huynh hai câu Trương huvnh. đây dù eao cñnd là eon trai thừa tiớng. cho dù là mêt tên hoàn khế thì vẫn có người muốn lấy lòng hắn.

Trương Trường Ngôn cười mỹ mãn.

Tuy nói hắn và Dung Chiêu là quan hệ hợp tác, nhưng Trương gia và Dung gia là kẻ thù truyền kiếp, Dung Chiêu kéo dài thời gian chia hoa hồng của hắn, hắn liền hãm hại thanh danh Dung Chiêu một lần!

Chỉ là tổn hại thanh danh, cũng không ảnh hưởng đến tính mạng Dung Chiêu, còn có thể nhìn thấy Dung Chiêu thất bại...

Đáng!

Chờ tên kia bị các công tử trẻ tuổi trong kinh cô lập, nếu Dung Chiêu chịu nói lời ngon ngọt với hắn, phục tùng hắn, hắn ngược lại nguyện ý về sau mang Dung Chiêu theo chơi cùng.

Trương Trường Ngôn nhếch môi, lộ ra một hàm răng trắng tỉnh. ...

Khi nhận được thiệp mời, Thạch Đầu theo bản năng nói: "Hạ nhân viết thư phản hồi? Nói thế tử bận rộn?"

Hôm nay thiệp mời kiểu này thu được không ít, Thạch Đầu xử lý rất thuần thục.

Nhưng Dung Chiêu nhíu mày, ngón tay tỉnh tế xinh đẹp thò ra, búng thiếp mời, ý vị thâm trường: "Đây cũng không phải là thư mời, đây là muốn chơi ta."

Thạch Đầu: "..."

Hắn nghe không hiểu.

Dung Chiêu đứng lên: "Cũng không cần chờ ngày mai, bọn họ đang ở trà lâu sao? Ta vừa lúc muốn đi tìm bọn họ, có chút chuyện muốn nói."

Thạch Đầu giật mình, lập tức nghe lệnh đi ra ngoài phân phó.

Vì thế, các thế gia công tử vốn chuẩn bị tan cuộc, rất nhanh liền nhận được tin tức.

Dung thế tử đến.

Mọi người: "!II"

"Sao hắn lại tới đây? Không phải hắn chưa bao giờ tham gia sao?"

"Đúng rồi, hôm nay sao lại tới đây? Hơn nữa trong thiệp mời cũng nói là ngày mai mà."

"Dung Chiêu rốt cuộc có ý gì?"...

Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn liếc nhau, đều ở trong mắt đối phương thấy được kinh ngạc. trước đó cũng không tham gia tụ hội, rõ ràng là cao ngạo, người bận rộn lại cao ngạo như vậy, vì sao hôm nay nhận được tin tức lập tức liền chạy tới?
Bình Luận (0)
Comment