Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết (Dịch Full)

Chương 141 - Chương 141:

Chương 141: Chương 141:Chương 141:

Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía cô.

Dung Chiêu vẻ mặt thẹn thùng: "Đây là một chuyện mà Dung Chiêu muốn làm, có điều tinh lực không đủ, đầu tư cũng còn thiếu một chút..."

Quan Mộng Sinh kích động, tiến lên một bước truy vấn: "Dung thế tử mau nói ra, chúng ta có tỉnh lực, chúng ta cũng có tiền nha!"

Dung Chiêu nghe vậy, cười đến mặt mày cong cong.

Nói nhiều như vậy chỉ chờ những lời này!

Muốn dụ dỗ Trương Tam phải bắt đầu từ "thoát khỏi cái mác hoàn khố", xuống tay lừa gạt tứ đại thân vương lấy lý do "danh lợi song thu", mà lừa dối những công tử trẻ tuổi này, tự nhiên phải bắt đầu từ "chí hướng thiếu niên".

Huống hồ chuyện lôi kéo đầu tư và trói buộc lên cùng một con thuyền sao có thể gọi là lừa gạt chứ?

Cô chỉ giúp bọn họ tìm được phương hướng phấn đấu thôi!

Dung Chiêu giơ tay lên vẫy vẫy, Quan Mộng Sinh lập tức lại gần, mấy người khác cũng muốn lại gần nhưng lại bị Bùi Quan Sơn mặt lạnh liếc một cái, mấy người kia rụt cổ, không dám đến gần bàn này nữa, chỉ có thể vểnh tai nghe ngóng.

Lúc này Bùi Quan Sơn mới nghiêng người về trước, ghé sát vào.

Bùi Thừa Quyết hồ nghi nhìn Dung Chiêu một cái, rốt cuộc vẫn tò mò sáp lại gần.

Dung Chiêu lúc này mới hạ giọng, vẻ mặt thần bí: "Phúc Lộc Hiên là tửu lâu tự phục vụ, mỗi ngày đều có rất nhiều khách nhân không đặt bàn được, những món khác ta muốn để lại Phúc Lộc Hiên làm chiêu bài, nhưng bánh ngọt và các đồ ăn vặt khác có thể mở rộng buôn bán."

Mọi người: "... 2"

Bùi Quan Sơn nghỉ hoặc: "Có ý gì? Chuyện này có quan hệ gì với chủ ý kia của ngươi? Ngươi muốn bán đồ ngọt?"

Dung Chiêu gật đầu lại lắc đầu: "Chỉ trả lời đúng một nửa."

Cô vẫn duy trì vẻ mặt thần bí, lại mang theo hưng phấn không thể áp chế: "Không hoàn toàn là mở rộng bán đồ ngọt, bán đồ ngọt là việc của Phúc Lộc Hiên, không liên quan đến kế hoạch mới của ta, kế hoạch mới của ta là bán đồ ngọt giao đến tận nhà!"

Đồ nữot aiao đến tân nhà2 Mọi người không hiểu, tuy Bùi Quan Sơn và Bùi Thừa Quyết thông minh, nhưng thế tử công tử như bọn họ chưa chắc đã am hiểu việc làm ăn.

Dung Chiêu thấy vậy, tỉ mỉ giải thích cho bọn họ: "Có người không đặt được bàn của Phúc Lộc Hiên, hoặc là không muốn đi Phúc Lộc Hiên, chỉ muốn ăn đồ ngọt của Phúc Lộc Hiên, vậy bọn họ có thể 'đặt hàng' cho người của chúng ta, người của chúng ta đúng hạn đem bánh ngọt đưa tới cửa cho bọn họ."

Quan Mộng Sinh gật gật đầu, hắn nghe rõ rồi.

Nhưng...

Quan Mộng Sinh nghỉ hoặc: "Sau đó thì sao?" Cảm giác kế hoạch này cũng không có gì đặc biệt.

Trong nháy mắt, trong đầu bọn họ đều chỉ có ba chữ: Chỉ có vậy?

Thần thần bí bí chỉ vì nói cái này?

Bùi Quan Sơn hơi thất vọng.

Còn tưởng rằng là kế hoạch đặc biệt cỡ nào, bây giờ nghe xong chỉ cảm thấy bình thường.

"Ta hỏi ngươi, bánh ngọt của Phúc Lộc Hiên thế nào?" Dung Chiêu chậm rãi hỏi.

Quan Mộng Sinh từng ăn ở Phúc Lộc Hiên, trực tiếp giơ ngón tay cái lên: "Đương nhiên là rất ngon, đêm qua tuy rằng ta chỉ ăn được một cái, nhưng lại rất thích, nhất là nữ quyến và lão nhân trong nhà, ai cũng đều thích ăn."

Dung Chiêu: "Vậy ngươi nói xem, nếu mở rộng bán đồ ngọt thì người đặt hàng có nhiều không?"

Quan Mộng Sinh gật đầu: "Nhiều."

Bùi Quan Sơn nghe hiểu, thân thể ngả ra sau, lạnh lùng liếc nhìn Dung Chiêu, thản nhiên nói: "Chỉ có vậy sao? Nếu đồ ngọt của Phúc Lộc Hiên được bán rộng rãi, đương nhiên làm ăn không tệ."

Hắn nói tiếp: "Nhưng nếu ta muốn ăn sẽ tự đi mua, không cần đặt hàng chờ người đưa tới làm gì, cái này với buôn bán cửa hàng bánh ngọt bình thường có gì khác nhau đâu."

Đúng vậy, quý tộc hiện nay đều có rất nhiều tôi tớ, muốn cái gì trực tiếp sai người đi mua là được.

Cái gì mà "đặt hàng","giao hàng tận nhà", không khác gì trực tiếp mở một cửa hàng.

Høữn nữa Bùi Ouan Sơn cñnga khêng nhìn ra đây là môêt vu làm ăn lớn. cũng không mang lại bao nhiêu ảnh hưởng, chỉ là một cửa hàng đơn giản, nếu không phải Phúc Lộc Hiên có cổ phần của cha hắn thì bọn họ đã sai đầu bếp bắt chước công thức đồ ngọt Phúc Lộc Hiên, trực tiếp mở bán ở cửa hàng điểm tâm trong nhà rồi.
Bình Luận (0)
Comment