Chương 159:
Chương 159:Chương 159:
Dung Chiêu ném thiếp mời trên tay lên bàn, thở dài: "Xem ra yến hội ngày mai không thể không đi."
Dung Vĩ không nói gì, bởi vì Dung Chiêu nói đúng, yến hội này không thể không đi.
Nếu như Dung Chiêu ba vị hoàng tử một người cũng không muốn đắc tội, vậy Tam hoàng tử mời, cô nhất định phải đi, dù sao trước đó đã nói sau khi Phúc Lộc Hiên khai trương sẽ gặp Tam hoàng tử.
Tam hoàng tử không thể kéo dài, như vậy cũng không thể thoái thác Ngũ hoàng tử.
Nếu hiện tại cự tuyệt Ngũ hoàng tử, sau đó lại tiếp nhận lời mời của Tam hoàng tử, đó chính là đã chọn phe, cục diện sụp đổ.
Việc kinh doanh của Dung Chiêu cũng biến mất.
Huống hồ phía trước còn có một Nhị hoàng tử.
Lo lắng của Bùi Thừa Quyết cũng là lo lắng của Dung Vĩ...
Như thế nào mới có thể cự tuyệt ba vị hoàng tử mà không đắc tội bọn họ?
Dung Vĩ bày ra vẻ mặt nghiêm túc từ trước đến nay chưa từng có, thiếp mời này cùng những thiếp mời khác không giống nhau, đây là một nguy cơ cực lớn, đây cũng không phải là thiếp mời như của đám người Bùi Thừa Quyết, đây là thiếp mời đến từ hoàng tử, cũng có thể là thiên tử tương lai...
Đoạt đích cho tới bây giờ cũng không phải việc dễ tham dự.
Dung Chiêu thấy ông lo lắng, an ủi một câu: "Phụ thân đừng lo lắng, binh đến tướng đỡ nước đến đất đắp, chờ ngày mai gặp Ngũ hoàng tử rồi tính."...
Ngày thứ hai.
Trương Trường Ngôn sáng sớm đã đến An Khánh Vương phủ tìm Dung Chiêu.
Ngày hôm nay hắn thay quần áo, rửa sạch mặt, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang đi tới.
Hắn biết Dung Chiêu gian xảo, cho nên hắn hạ quyết tâm, hôm nay nói cái gì cũng vô dụng, phải lập tức lấy được tiền.
Ngoại trừ tiền, tất cả đều miễn bàn. Trương Tam: "Cái gì?! Dung thế tử không ở đây?"
Hắn nghiến răng nghiến lợi, cả giận nói: "Hắn đi tìm ai? Ta đi tìm hắn!"
Không quan tâm là gặp mặt ai, hắn cũng phải bắt được người, lấy được tiền!
Trong kinh này chẳng lẽ còn có người Trương Tam hắn không dám đắc tội?
Hạ nhân: "Ngũ hoàng tử."
Lời mời của Ngũ hoàng tử cũng không bí mật, người của phủ hoàng tử tự mình đến hạ thiếp, người có năng lực hỏi thăm một chút liền biết, cho nên Dung Chiêu cũng không bảo hạ nhân lừa gạt Trương Tam.
Trương Trường Ngôn: "..." A, hắn thật đúng là không thể bắt được.
Trương Trường Ngôn tức giận đến trước mắt biến thành màu đen, hắn hiện tại hoài nghỉ Dung Chiêu không muốn cho hắn tiền!
Tùy tùng của Dung Vĩ lúc này đột nhiên nói: "Thế tử nói nếu Trương Tam công tử đến sớm thì đến Phúc Lộc Trang chờ ngài ấy, sổ sách đã xong, chờ thế tử trở về ký tên liền có thể thanh toán hoa hồng cho Tam công tử."
Trương Tam: "..."
Hắn vỗ vỗ ngực,"Phải nói sớm chứ, thật sự là hù chết ta."
Nói xong, hắn nhấc chân đi về phía xe ngựa, bóng lưng đều mang theo sức mạnh khác hẳn bình thường, rất có tự tin.
Có lẽ là tự tin cuối cùng cũng thoát khỏi khốn cảnh.
Trương Tam rất vội, từ sớm đã muốn đi Phúc Lộc Trang chờ.
Trên xe ngựa.
Trương Trường Ngôn: "Ngọc Trúc ngươi chờ đi, hôm nay thanh toán tiền xong chúng ta sẽ đi Phúc Lộc Hiên ăn một bữa lớn!"
Thanh âm Ngọc Trúc kích động: "Vâng."
Trương Trường Ngôn: "Ta còn phải đi may hai bộ quần áo, đánh cược thêm hai ván nữa."
Ngọc Trúc điên cuồng gật đầu.
Trương Trường Ngôn: "Ta muốn đi..."...
Trong tiếng nói hưng phấn, hai người vui vẻ chạy tới Phúc Lộc Trang. ...
Dung Chiêu không phải cố ý trốn tránh Trương Tam, uy tín rất quan trọng trong kinh doanh. mới có thể mọi việc đều thuận lợi.
Uy tín là chiêu bài của một người.
Hố Dung Chiêu muốn đào là hố cho mọi người cam tâm tình nguyện nhảy, bánh Dung Chiêu muốn vẽ là bánh mọi người ăn còn có thể khen ngon...
Cho nên cô thật sự không phải cố ý trốn Trương Tam, cũng không cần phải trốn tên kia.
Trước mắt gặp Ngũ hoàng tử là quan trọng nhất, Bùi Khâm và cô hẹn cơm trưa, nhưng Dung Chiêu vì biểu thị thành ý liền đến Phúc Lộc Hiên sớm, cũng vừa lúc phải xử lý rất nhiều chuyện của Phúc Lộc Hiên.