Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết (Dịch Full)

Chương 172 - Chương 172:

Chương 172: Chương 172:Chương 172:

Trương Trường Hành sợ ngây người.

Mới hai tháng đã có nhiều tiền như vậy, nếu lấy hoa hồng thêm một thời gian nữa, đừng nói hai vạn lượng, cho dù là năm vạn lượng, mười vạn lượng... cũng có khả năng.

Trương Trường Hành cũng không biết hai tháng này là nhiều nhất, nhưng cho dù biết cũng sẽ không để ý.

Hai tháng này nhiều nhất, tháng sau cũng sẽ không ít, không đến hai tháng hồi vốn gần một nửa, lợi nhuận khổng lồ như vậy ai thấy mà không đỏ mắt?

Hắn nuốt một ngụm nước miếng, đột nhiên liền trầm mặc.

Dung Chiêu khẽ nhếch khóe miệng, vẻ mặt vẫn nghiêm túc như cũ, ý bảo Trương Trường Hành ngồi xuống trước "Nhị công tử trước tiên ngồi xuống đã, nếu trả cổ phần, chúng ta tính xem rốt cuộc trả bao nhiêu, chỉ cần Tam công tử trả lại giấy nợ cho ta, cổ phần có thể trả lại bất cứ lúc nào."

Trương Trường Ngôn vội la lớn: "Không trả! Ta tuyệt đối không trả!"

Dung Chiêu vẻ mặt thản nhiên: "Ý định của ta là mang ngươi phát tài, chẳng qua người Trương gia các ngươi luôn nhớ thương thù cũ, ta đây cũng không còn gì để nói, ta trả lại ngươi một vạn một ngàn bốn trăm hai mươi ba lượng, chúng ta sòng phẳng."

Trương Trường Ngôn mặc kệ.

Trương Trường Hành cũng theo bản năng nói: "Không được, tám ngàn lượng này là tiền chia hoa hồng, lão Tam trong khoảng thời gian này chịu khổ, vì sao phải tính luôn tiền này?"

Dung Chiêu nở nụ cười châm chọc: "Nhị công tử, món nợ này của ngươi cũng biết tính quá nhỉ, không đến hai tháng đã muốn lấy không hơn tám ngàn lượng, đúng là người si nói mộng! Tiền hoa hồng có thể không trả, vậy ngươi có nghe nói tiền đầu tư có thể trả lại hay chưa?"

Trương Trường Hành bị nghẹn.

Dung Chiêu cười lạnh: "Thắng thì của ngươi, thua thì của ta, sổ sách không có tính như vậy, ta hảo tâm mang Trương gia ngươi kiếm tiền, ngươi lại không biết tốt xấu như thế, không cần nhiều lời nữa."

Cô giơ tay lên, giận dữ lớn tiếng nói: "Người đâu, đưa thêm một vạn hai ngàn lượng lại đây, sau này Phúc Lộc Trang cùng với chỉ nhánh của Phúc Lâc Trana không dính dáng aì đến Tri2ng aia!" Trương Trường Ngôn hốt hoảng: "Chờ đã, ta không rút cổ phần!"

Ngay cả Trương Trường Hành cũng theo bản năng nói: "Chờ một chút.

Trương Trường Ngôn nhìn ca ca, rốt cục nhịn không được rống to: "Nhị ca, huynh mặc kệ ta! Huynh có phải ngốc hay không, chuyện tốt mưa bạc trên trời huynh cũng từ chối, Dung đệ và ta quan hệ tốt, chịu mang theo ta, tại sao huynh lại phá hỏng chuyện tốt của ta, chuyện này không liên quan đến huynh, huynh đừng nhúng tay vào."

Bị lão Tam mắng là kẻ ngốc, Trương Nhị không tức giận, hắn lúc này lòng tràn đầy rối rắm.

Nếu tiền hoa hồng không kinh người như vậy, chỉ là một con số bình thường thì hắn khẳng định không cho phép Trương gia có liên quan đến Dung gia, vì để phụ thân không tức giận mà bắt ép Trương Tam rút cổ phần.

Nhưng đây là lợi nhuận khổng lồ một tháng gần năm ngàn lượng a!

Thời buổi này không tham ô không nhận hối lộ, buôn bán bình thường, một tháng kiếm năm ngàn lượng, quả thực là người si nói mộng.

Càng đừng nói là ý tứ trong lời nói vừa rồi của Dung Chiêu...

Hắn tuy rằng đang rối rắm, nhưng cũng rõ ràng nghe được Dung Chiêu nói "chỉ nhánh Phúc Lộc Trang".

Đây có phải nghĩa là Phúc Lộc Trang sẽ giống như Phúc Lộc Hiên, cũng mở thêm cửa hàng ở nơi khác, sau đó kiếm được càng nhiều tiền, vậy tiền hoa hồng có phải cũng sẽ càng nhiều hay không?

Hai vạn lượng đầu tư có phải rất có thể không đến nửa năm liền hồi vốn, sau này tháng nào cũng có lợi nhuận kếch sù?

Nghĩ tới đây, hắn không còn trách Trương Tam nữa, ngay cả Trương Nhị cũng kích động đến đỏ mắt!

Mưa bạc, đây thật sự là mưa bạc.

Trương Tam cũng kích động nhìn về phía Dung Chiêu, ánh mắt sáng ngời: "Phúc Lộc Trang còn xây dựng thêm sao? Mở rộng như thế nào? Phúc Lộc Trang hiện tại đã rất lớn rồi!"

Dung Chiêu nghe vậy, vân đạm phong khinh trả lời: "Mấy ngày gần đây luôn có khách nhân bởi vì không đặt được ngày mong muốn mà bất mãn, còn có một số thương nhân tay cầm bạc trắng tìm đến, bởi vì không có lịch trống chỉ có thể từ chối bọn họ."
Bình Luận (0)
Comment