Chương 175:
Chương 175:Chương 175:
Lời này có lý...
Trương Trường Ngôn mỗi tháng đều lấy cổ phần của Phúc Lộc Trang, Dung Chiêu dùng tiền của cô và người khác mở Phúc Lộc Trang thứ hai, hắn dựa vào đâu đòi chia tiền?
Thật là không nói đạo lý.
Trương Tam hiểu, nhưng Trương Tam không thể chấp nhận.
Hắn nóng nảy: "Chỉ là bốn mươi phần trăm cổ phần của một Phúc Lộc Trang, nói cách khác, chỉ nhánh Phúc Lộc Trang mới xây không liên quan gì đến ta, tương lai cho dù Phúc Lộc Trang mở khắp triều Đại Nhạn cũng không liên quan đến ta?"
Dung Chiêu cười an ủi hắn: "Tam công tử, không sao cả, chỉ là không liên quan đến chỉ nhánh Phúc Lộc Trang khác, tiền lời của Phúc Lộc Trang hiện tại mỗi tháng vẫn đưa cho ngươi bốn mươi phần trăm, tiền ngươi được chia cũng không ít."
Trương Trường Ngôn: Có sao, rất có sao!
Có được cổ phần của một Phúc Lộc Trang và có được cổ phần của toàn bộ Phúc Lộc Trang khác nhau rất lớn, chẳng lẽ hắn đi ra ngoài phải nói... ta chỉ là ông chủ của một tòa Phúc Lộc Trang thôi?
Trương Tam không chỉ muốn lợi, còn muốn danh.
Hắn không cho phép mình không phải là một trong những ông chủ của Phúc Lộc Trang!
Nhưng lời Dung Chiêu nói cũng đúng, hắn không bỏ tiền ra xây chỉ nhánh Phúc Lộc Trang khác, dựa vào cái gì lấy cổ phần?
Trương Trường Ngôn cắn răng: "Vậy nếu như ta muốn lấy bốn mươi phần trăm cổ phần của toàn bộ Phúc Lộc Trang, có phải phải bỏ hai vạn lượng nữa hay không?"
Dung Chiêu giơ ngón tay mảnh khảnh như hành lá của mình lên, lắc lắc, đồng thời giọng nói mang theo ý cười: "Không phải, muốn bốn mươi phần trăm phải thêm ba vạn lượng."
Trương Trường Ngôn: "II"
Ba vạn lượng, vậy mà còn muốn ba vạn lượng!
Trương Trường Hành lập tức lên tiếng: "Vì sao là ba vạn lượng? Hơn nữa vì sao một vạn năm ngàn lượng lại chỉ có mười phần trăm? Cho dù có xây thêm chỉ nhánh Phúc Lộc Trang nữa, dựa theo cách tính hai vạn lượng được bốn mươi phần trăm cổ phần, thì hai chỉ nhánh là hai mươi phần trăm, một vạn lượng nên được mười phầm trăm mới đúng."
Vừa rồi Dung Chiêu nói một vạn năm ngàn lượng chỉ có mười phần trăm, hắn liền cảm thấy không ổn, cổ phần này sao lại tính như vậy?
Dung Chiêu bưng chén trà lên bình tĩnh uống một hớp: "Lúc trước cho Tam công tử hai vạn lượng bốn mươi phần trăm là do Phúc Lộc Trang chỉ có một chỉ nhánh, quy mô Phúc Lộc Trang còn chưa hoàn toàn lớn mạnh, cho nên có thể chiếm nhiều hơn một chút. Hiện tại Phúc Lộc Trang có sức ảnh hưởng, giá cả của Phúc Lộc Trang cũng tăng theo, cổ phần tự nhiên cũng phải tăng theo."
Hai người: "..."
Dung Chiêu chậm rãi nói: "Đây cũng là nguyên nhân chỉ nhánh Phúc Lộc Trang chưa mở, nếu mở chi nhánh, việc làm ăn càng ngày càng tốt, chỉ nhìn lợi nhuận thôi, các ngươi cảm thấy ba vạn lượng có thể mua được hai mươi phần trăm cổ phần sao?"
Hai người: "..."
Bọn họ đồng loạt nhìn về phía tám ngàn lượng, trong thời gian ngắn như vậy, bốn mươi phần trăm đã được chia tám ngàn lượng, nếu có thêm chỉ nhánh, bốn mươi phần trăm chỉ sợ phải tới một vạn sáu ngàn lượng!
Không đáng sao?
Vô cùng xứng đáng!
Đổi góc độ khác, đầu tư năm vạn lượng, lợi nhuận của hai chỉ nhánh Phúc Lộc Trang hơn nửa năm chỉ sợ rất nhanh sẽ hồi được vốn, sau đó mỗi tháng thu nhập ước chừng vạn lượng, làm giàu không khó a.
Nếu những thương nhân muốn đặt tiệc kia nghe nói bọn họ mở thêm chỉ nhánh Phúc Lộc Trang, vậy mưa bạc càng rơi mãnh liệt.
Năm vạn lượng bốn mươi phần trăm, thật sự không thiệt thòi.
Phải biết tứ đại thân vương xuất ra bốn vạn lượng cũng chỉ mua được chưa đến hai mươi phần trăm cổ phần Phúc Lộc Hiên.
Không thiệt thòi, tuyệt đối không thiệt thòi.
Nhưng mà...
Trương Tam muốn khóc: "Ta làm gì còn ba vạn lượng?!"
Hắn muốn bốn mươi phần trăm cổ phần, nhưng làm sao gom được ba vạn lượng? Hai vạn lượng thiếu chút nữa đã muốn mạng hắn!
Dung Chiêu nhìn bọn họ chớp chớp mắt, chân thành đề nghị: "Nếu khâng bai vi eôna t1 liên doanh^2 Tam câng tử đã đầu tư hai van lưZna. các ngươi gom thêm ba vạn lượng liền có thể lấy được bốn mươi phần trăm cổ phần của Phúc Lộc Trang, tiền không đủ cũng không sao, tiền hoa hồng mỗi tháng của Phúc Lộc Trang đều sẽ theo lệ đưa cho Tam công tử, từ từ mà gom."