Chương 187:
Chương 187:Chương 187:
Binh bộ thượng thư: "Hắn có bản lĩnh lớn cho nên mới dễ bị cuốn vào." Đoạt đích không thể thiếu tiền, Dung thế tử chính là một đồng tử chiêu tài, làm sao có thể buông tha hắn?
Binh bộ thượng thư nghĩ đến cái gì, lại hâm mộ nói: "Chẳng qua hắn quả thật có bản lĩnh, lại còn mang theo tứ đại thân vương sáng lập sản nghiệp lớn như vậy, lúc trước vay tiền sao lại không tìm ta nhỉ?"
Phu nhân bất đắc dĩ: "Chuyện tốt như vậy nhất định là muốn hợp tác với các thân vương rồi."
Công tử nhà binh bộ thượng thư ngồi trong phòng im lặng lắng nghe, không ngừng gật đầu.
Quả nhiên, hắn hợp tác với Dung Chiêu là đúng!
Phủ thiếu khanh Đại Lý Tự.
Quan Mộng Sinh cùng cha hắn đang ngồi đếm tiền.
Thiếu khanh Đại Lý Tự, cha Quan Mộng Sinh: "Dung Chiêu là người biết buôn bán, nhưng hắn cũng nói kế hoạch Đoàn Đoàn của các ngươi ban đầu không kiếm được nhiều tiền."
Quan Mộng Sinh: "Nhưng có thể kiếm danh tiếng mà."
Hắn trừng mắt: "Hơn nữa đó là một kế hoạch vô cùng khổng lồ, con cũng muốn nghiêm túc làm đại nghiệp."
Đám quan nhị đại không thiếu tiền này, so với kiếm được bao nhiêu tiền thì vẫn mong làm một chuyện vừa lớn vừa có sức ảnh hưởng hơn.
Cha hắn gật gật đầu: "Cũng được, dù sao tiền đầu tư cũng không phải quá nhiều, hơn nữa Dung thế tử cũng nói sau này sẽ kiếm được rất nhiều tiền, con nhẫn nhịn là được."
Quan Mộng Sinh mạnh mẽ gật đầu, tiếp tục đếm tiền, đếm xong tiếc nuối than thở: "Đáng tiếc những người khác không chịu rút lui, con chỉ có thể lấy được chút ít cổ phần. Cha biết không, có vài người vụng trộm nghe được kế hoạch này nên cũng muốn gia nhập. Hừ, con còn lâu mới đồng ý, nếu thêm người chẳng phải cổ phần sẽ ít hơn sao?"
Cha hắn đồng ý gật đầu.
Cùng lúc đó, ở trà lâu.
Trương Trường Ngôn không nhịn được oán giận: "Tại sao đâu đâu cũng bàn luận Phúc Lộc Hiên, không ai thảo luận Phúc Lộc Trang của chúng ta vậy?" Trương Trường Hành ngược lại bình tĩnh, ăn hai miếng bánh ngọt miễn phí, cảm thán: "Ai bảo chi nhánh mới của Phúc Lộc Trang còn chưa mở chứ? Người trong kinh thành cũng không biết chỉ nhánh mới rốt cuộc trông như thế nào, đợi đến khi chi nhánh mở cửa, khẳng định có thể làm cho mọi người hứng thú, tiền kiếm được sẽ càng nhiều."
Trương Trường Ngôn thở dài: "Đệ chỉ muốn Phúc Lộc Trang nhanh chóng kiếm nhiều tiền để chúng ta bù vào chỗ thiếu hụt."
Bọn họ đã đưa thêm hai vạn lượng cho Dung Chiêu.
Mà số tiền này từ đâu mà có?
Đầu tiên là trả hết nợ vay nặng lãi, để tiền lãi không đến mức cao cắt cổ, dẫn đến nợ nần của bọn họ càng ngày càng nhiều.
Tiếp theo, gom sạch tất cả tiền tiết kiệm của Trương Trường Hành, đồ đạc trong phòng cũng học theo Trương Trường Ngôn đem đi bán.
Cuối cùng, nhị ca dưới sự dẫn dắt của Trương Tam liên thủ với phòng thu chỉ phủ thừa tướng, cuỗm đi mấy ngàn lượng, miễn cưỡng gom đủ.
Hiện tại bọn họ muốn trả lại tiền Trương Trường Ngôn thiếu hồ bằng cẩu hữu, còn phải không ngừng lắp đầy sổ sách trong phủ, không thể để Trương thừa tướng phát hiện.
Cuộc sống hiện tại không khác gì cuộc sống của Trương Tam trước khi được chia hoa hồng.
Trương Tam nhìn Trương Trường Hành, không thể không nói có người đồng hành có khác, hai người an ủi lẫn nhau, cảm giác cuộc sống hiện tại cũng không quá khó khăn.
Trương Trường Hành: "Cố sống qua tháng này, chờ cuối tháng là được chia hoa hồng rồi."
Trương Tam gật đầu thật mạnh, trong mắt tràn ngập chờ mong.
Tháng tiếp theo bọn họ sẽ được chia bao nhiêu tiền đây?
Cũng nhờ có chờ mong mới có thể cảm thấy cuộc sống hiện tại không quá khó khăn, chỉ tiếc vì sao hiện tại mới đầu tháng?
Cuối tháng a cuối tháng, chừng nào ngươi mới tới!
Trương Trường Hành nghĩ đến gì đó, đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, Dung Chiêu nói thành tây Phúc Lộc Trang khi nào thì chính thức mở cửa kinh doanh?"
Trương Trường Ngôn nuốt bánh ngọt xuống,"Hắn nói giữa tháng, có điều qua vài ngày nữa chúng ta có thể đi nghiệm thu chỉ nhánh mới, nhìn xem cải tạo như thế nào, hắn gần đây bề bộn nhiều việc, bảo chúng ta đi