Chương 245:
Chương 245:Chương 245:
Lần đầu tiên lôi kéo cô thì động tay động chân, trực tiếp đắc tội người khác, lần thứ hai lôi kéo cô không được, ngược lại đi nói xấu hai vị hoàng tử khác...
Đây thật sự là hoàng tử có thể đoạt đích?
Loại thủ đoạn này sau này làm hoàng đế, thiên hạ có thể phát triển được sao?
Hắn rốt cuộc là tính tình thật hay là giả ngu?
Dung Chiêu chăm chú nhìn hắn đánh giá, đột nhiên nói: "Vậy Ngũ hoàng tử làm sao cam đoan ta ủng hộ ngươi sẽ có kết cục tốt?"
Bùi Khâm lộ ra nụ cười sáng lạn, ánh sáng rọi qua cửa sổ, Dung Chiêu nhìn thấy hắn có hai cái răng nanh nhỏ, cười rộ lên có vài phần đáng yêu.
Thanh âm của hắn mang theo ý cười, thản nhiên nói: "Bởi vì ta rất tán thưởng A Chiêu, ta thích mỹ nhân, A Chiêu xinh đẹp như vậy, về sau cho dù là để ngắm cũng phải trọng dụng, để A Chiêu mỗi ngày đều xuất hiện ở trước mắt ta."
Dung Chiêu: "..."
Thật sự rất muốn đánh người.
Cô nghiêng đầu, khẽ mỉm cười.
Ngũ hoàng tử Bùi Khâm lập tức ngây dại.
Dung Chiêu khẽ nhếch môi, thanh âm nhẹ nhàng: "Ta không tin ngươi."
Bùi Khâm kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ Dung Chiêu lại nói như vậy.
Sau khi kinh ngạc, hắn vẫn không tức giận, ngược lại ngửa đầu cười to, trong mắt cười ra nước mắt.
Vẻ mặt Dung Chiêu không thay đổi: "Ta cam đoan với Ngũ hoàng tử, ta không đầu nhập Ngũ hoàng tử, cũng sẽ không đầu nhập hai vị hoàng tử khác. Ta chỉ muốn an ổn kinh doanh, cho dù là vì sản nghiệp của mình, ta cũng sẽ không đầu nhập bất cứ ai, xin Ngũ hoàng tử yên tâm."
Bùi Khâm thu lại nụ cười, ra vẻ ủy khuất: "A Chiêu thật sự không muốn sao?"
Dung Chiêu mỉm cười: "Không muốn."
Còn tưởng rằng hắn muốn tiếp tục thuyết phục, không nghĩ tới Bùi Khâm thở dài: "Được rồi, ta nói được làm được, ta không miễn cưỡng A Hắn giơ tay, lấy từ trong tay áo ra một hộp gấm đặt lên bàn trà, nhìn về phía Dung Chiêu, ánh mắt nghiêm túc: "Đây là lễ vật ta tặng cho A Chiêu, Bùi Khâm vô cùng tán thưởng A Chiêu, nếu một ngày nào đó A Chiêu thay đổi chủ ý, nhớ rõ Bùi Khâm vẫn chờ A Chiêu tới cửa, quét giường đón tiếp."
Dừng một chút, hắn nghiêm túc bổ sung một câu: "Ngươi muốn cái gì cũng được."
Nói xong, Bùi Khâm không bám lấy Dung Chiêu nữa, khoát tay, sảng khoái nhảy xuống xe ngựa.
Dung Chiêu hơi dừng lại.
Ngũ hoàng tử vẫn không từ bỏ, nhưng câu hứa hẹn cuối cùng của hắn cũng rất có phân lượng, từ góc độ lôi kéo người khác mà nói, so với nói xấu hai vị hoàng tử trước đó hữu dụng hơn nhiều.
Bùi Khâm nhảy xuống xe ngựa, liếc mắt nhìn phu xe không thấy rõ mặt bên cạnh, nhướng mày: "A Chiêu, phu xe này bản lĩnh đánh xe rất tốt, lá gan cũng lớn, ngươi tìm người này ở đâu vậy?"
Lần trước đã làm cho hắn đuổi không kịp, hôm nay lại dưới điều kiện không tổn thương hắn cho xe ngựa vòng qua người Bùi Khâm, thật sự là có chút bản lĩnh.
Hắn là hoàng tử, bên người cũng không có xa phu bản lĩnh như vậy.
Tuy rằng xa phu này không thấy rõ mặt, nhưng người muốn thượng vị bình thường cũng không quan tâm tướng mạo nô bộc, bọn họ càng coi trọng thực lực.
Vô Danh cúi đầu, không nói một lời.
Dung Chiêu bất đắc dĩ: "Không muốn, đây là người của ta, Ngũ hoàng tử tự mình tìm phu xe đi."
Bùi Khâm vẫn không tức giận, chỉ lắc đầu: "Được rồi, A Chiêu nhớ rõ lời ta nói là được, mấy ngày nữa đợi ta hết bận lại tới tìm ngươi."
Nói xong, hắn tiêu sái rời đi.
Dung Chiêu: "..." Lại tới?
Cô mặt không chút thay đổi phân phó: "Lần sau thấy Ngũ hoàng tử trực tiếp đi đi đường khác."
Cô xem như nhìn ra tứ hôn gì đó là giả, là lời Ngũ hoàng tử dùng để uy hiếp cô dừng xe.
Bên ngoài, Vô Danh chậm rãi đáp: "Tuân lệnh."
Trana ve naưa_ Buna Chiêu bảo Ta Hềng mở hôn aấm ra. hai naười lân tức đồng thời sửng sốt.
Ngọc quan.
Bùi Khâm lại tặng ngọc quan, chất liệu ngọc tuyệt đối không phải tầm thường, trên thị trường rất ít nhìn thấy, nhưng chạm trổ ngọc rất kém, thậm chí có thể nói là sơ sài.