Chương 275:
Chương 275:Chương 275:
Bàn chuyện làm ăn mà, đương nhiên phải có không khí thích hợp.
Bùi Tranh nhướng mày.
Loại hành vi "tuốt xiên nướng" này trong mắt hắn rất thất lễ, tuy rằng Dung Chiêu ăn uống nhìn tao nhã đẹp mắt, nhưng bảo hắn cầm lên gặm ăn, hắn rất khó làm được.
Tam hoàng tử Bùi Ngọc trực tiếp nhìn Dung Chiêu, châm biếm nói: "Ngươi muốn cùng chúng ta làm ăn gì? Cái này sao? Cũng mở khắp triều Đại Nhạn như Phúc Lộc Hiên?"
Ngón tay hắn chỉ vào thịt nướng, châm chọc bộc lộ trong lời nói.
Mà năm chữ "mở khắp triều Đại Nhạn" cũng mang theo ý trào phúng, các thái tử tương lai đối với việc này cũng không phải cực kỳ động tâm.
Dung Chiêu tiếp tục ăn, cười mà không nói.
Mùi thịt nướng rất nồng đậm, Dung Chiêu thản nhiên ăn tiếp.
Bên cạnh cô, tay Bùi Khâm hơi chần chờ, hiển nhiên đối với hắn mà nói, không dùng đũa gắp thức ăn từ trong bát đĩa có chút mất thể thống.
Nhưng ngẫm lại người bên cạnh là Dung Chiêu, hắn phải biểu đạt thái độ của mình.
Bùi Khâm cắn răng, cầm lấy một xâu thịt nướng bắt đầu ăn.
Đối với hoàng tử mà nói, trong khoảnh khắc hắn cầm xâu thịt nướng đưa tới bên miệng cắn một cái, hắn đã từ bỏ thể diện, mà một khi từ bỏ thể diện, hành động sau này sẽ có thêm vài phần không chút cố ky.
Thịt nướng vào miệng, mùi thơm kích thích mà nồng đậm tràn ngập.
Bùi Khâm hai mắt sáng lên: "Ngon!"
Dung Chiêu cười nói: "Phải không? Đây là sản phẩm mới của Phúc Lộc Hiên, mùi vị không tệ."
Cô ném que trúc ăn xong lên bàn, lại cầm lấy hai xâu đưa cho Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử, nụ cười trên khóe miệng không thay đổi: "Nhị điện hạ, Tam điện hạ, ở chỗ này chỉ có chúng ta, thả lỏng một chút, nếm thử xem sao?"
Bùi Ngọc tiếp tục nhíu mày.
Bùi Tranh nhìn Dung Chiêu, chậm rãi vươn tay, ngón tay với các khớp xương rõ ràng nhận lấy xiên nướng, chậm rãi thưởng thức.
Hắn người này thoạt nhìn quý phái, cao không thể với tới, nhưng lại không phải hoàn toàn không dính tục vật, trong vẻ lạnh lùng mang theo thông suốt, Dung Chiêu cho hắn, hắn liền nhận lấy.
Sau khi nuốt xuống, hắn hơi nhướng mày, gật đầu đánh giá: "Không tệ."
"Xèo xèo xèo..."
Thịt dê nướng trong tay đầu bếp phát ra tiếng xèo xèo, thịt chảy ra nước mỡ nhỏ vào trong lửa than, dẫn tới lửa than càng lớn, thịt nướng càng thơm, rắc thêm gia vị, mùi thơm nồng đậm lan tỏa trong không khí.
Bùi Ngọc vốn kiên quyết không ăn, nhưng ba người bên cạnh đều đang ăn, mùi thơm ở phía trước xông vào trong mũi.
Cổ họng hắn giật giật, nuốt nước bọt.
Bùi Khâm cầm lấy xâu thứ hai, khen ngợi: "Món này ngon thật."
Đúng lúc đầu bếp lại đem mấy xâu thịt đã nướng xong đặt vào trong đĩa trước mặt bọn họ, Bùi Ngọc rốt cục nhịn không được, cầm lấy một xâu thịt nướng nóng hổi, mùa đông trời lạnh, bọn họ lúc này lại ở ban công, cho dù có bếp lò nhưng vẫn mang theo chút hàn ý.
Nhưng xiên nướng nóng hổi thơm nồng vừa vào miệng, lập tức chiếm lấy toàn bộ vị giác, ánh mắt Bùi Ngọc sáng ngời.
Miệng khẽ nhúc nhích, cả một xiên nướng nhanh chóng ăn hết, chỉ còn lại một que trúc trống trơn, lúc này hắn mới cảm thấy que trúc này rất thuận tiện, cũng rất khác biệt.
Bùi Ngọc không nói lời nào.
Vừa rồi còn hạ thấp món ăn mới mẻ này, hiện tại khen ngon có chút mất mặt, hắn không làm được.
Bồi bàn rót rượu cho bọn họ, mấy người vừa ăn thịt nướng vừa uống rượu.
Trong đêm lạnh, thịt nướng trên lò vang lên tiếng xèo xèo, mùi thơm tỏa ra bốn phía.
Bùi Khâm nhìn Dung Chiêu: "Cái này gọi là gì?"
Dung Chiêu trả lời: "Thịt nướng."
Bùi Khâm chớp mắt: "Ngươi muốn hợp tác làm thịt nướng với chúng ta sao?"
Chung quanh đèn lưu ly sáng ngời, có ánh đèn sáng chói, hắn có thể nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Dung Chiêu, thầm nghĩ... A Chiêu nói cái gì, hắn đều sẽ phối hợp. vị không tệ, nhưng bản hoàng tử không có hứng thú, không chuẩn bị đầu tư."
Từ khi Dung Chiêu bắt đầu hợp tác với tứ đại thân vương mở Phúc Lộc Hiên, những từ như "đầu tư""cổ đông" này mọi người đều biết.