Chương 284:
Chương 284:Chương 284:
Mà khi đó, tòa soạn báo là sức mạnh của cô.
Hôm nay người phục vụ trên sân thượng cũng không phải là người của Phúc Lộc Hiên, mà đều là hạ nhân Dung gia đến từ An Khánh Vương phủ, lúc này mấy người nhìn về phía Dung Chiêu chờ phân phó.
Dung Chiêu giơ tay lên: "Thu dọn được rồi."
"Tuân lệnh." Mấy người đáp lời, vội vàng bắt đầu hành động.
Mang cất lò nướng, giá đỡ và đồ ăn chưa ăn xong cũng khiêng đi, lại quét dọn mặt đất sạch sẽ.
Hôm nay chuẩn bị rất nhiều xiên nướng, ba vị hoàng tử ban đầu còn ăn chút ít, về sau nói đến chính sự, ai cũng không có tâm tình ăn uống, lúc này phỏng chừng là bị tức no, cái gì cũng ăn không vô.
Thức ăn đầy ắp được mang xuống.
Tạ Hồng lúc này tiến đến, vẻ mặt có chút lo lắng: "Ta thấy ba vị hoàng tử đều lục tục rời đi, sắc mặt cũng không được tốt. Thế tử, chuyện hôm nay có thuận lợi không?"
Dung Chiêu rất hài lòng, gật đầu: "Vô cùng thuận lợi."
Tạ Hồng: "..."
Nhìn sắc mặt ba vị hoàng tử cũng không giống như thuận lợi a!
Ngay cả Nhị hoàng tử Bùi Tranh bình thường không để lộ cảm xúc, lúc đi ra còn mang theo gió, rời khỏi Phúc Lộc Hiên lập tức lên xe ngựa quay đầu hồi phủ.
Đây tuyệt đối là tức giận không nhẹ!
Ngũ hoàng tử Bùi Khâm mặt mũi âm trầm rời đi, nhíu mày như có chuyện gì lớn.
Càng đừng nói là Tam hoàng tử Bùi Ngọc, vừa đi vừa nghiến răng, hận không thể đem năm chữ "tan rã trong không vui" khắc ở trên mặt.
Đây là thuận lợi?
Tạ Hồng hôm nay đã xem qua nhật báo, Dung Chiêu cũng đơn giản nói cho lão, lão tự nhiên biết sẽ gặp phải vấn đề gì, lúc này thở dài, lo lắng nói: "Hoàng thượng thật sự sẽ không ngăn cản sao?"
Chỉ cần Hoàng đế không ngăn cản, triều thần cho dù có ý kiến, cũng sẽ bởi vì ba vị hoàng tử mà đè xuống.
Hiện nay đại thần trong triều đa số đều là tử phái của ba vị hoàng tử. Thái độ của phái trung lập là không đắc tội ai, cũng không lấy lòng ai, chứ không phải là sống chết đối đầu!
Dù sao Hoàng đế cũng không thể bảo vệ bọn họ cả đời? Hiện tại cùng lúc đắc tội ba vị hoàng tử, tân đế đăng cơ, nhà bọn họ còn có thể có kết cục tốt sao?
Dám cùng lúc đắc tội ba vị hoàng tử cũng chỉ có thế tử nhà bọn họ.
Dung Chiêu lắc đầu: "Không, ba vị hoàng tử hợp tác, Hoàng thượng sẽ không ngăn cản."
Chẳng qua chính cô chỉ sợ sẽ càng lọt vào mắt xanh của Hoàng đế, Hoàng đế sẽ theo dõi cô sít sao hơn, là tốt hay xấu còn phải chờ sau này mới biết.
Cô khẽ cúi đầu, che khuất cảm xúc phức tạp trong mắt.
Hoàng đế đã lớn tuổi.
Nhưng vị trí thái tử còn chưa định ra, Hoàng thượng ngoại trừ sủng ái Ngũ hoàng tử, trên quốc sự dường như vẫn chưa coi trọng vị hoàng tử nào, quyền lợi vững vàng khống chế trên tay hắn, không thiên vị ai.
Tình huống này trong lịch sử từng có, kết quả chính là...
Cửu tử đoạt đích, thảm thiết biết bao.
Cô không muốn tham dự đoạt đích, càng không muốn dùng tánh mạng người thân đi giúp người khác tranh đoạt quyền lực.
Cô là tư bản muốn cầm đòn bẩy phá vỡ giai cấp, như vậy giữ vững thái độ trung lập là rất quan trọng.
Tạ Hồng không biết Dung Chiêu nghĩ gì, trong lòng lão vẫn còn lo lắng, lại hỏi: "Ba vị hoàng tử có thể ghi hận thế tử hay không? Sau khi tòa soạn thành lập, liệu có phát triển được không?"
Hoàng đế tương lai nằm trong ba người bọn họ, lão vừa nghĩ tới Dung Chiêu đồng thời đắc tội ba người đã không thể kiềm được hoảng hốt.
"Ghi hận thì ghi hận, ba người bọn họ mỗi người đều là uy hiếp của ta, mỗi người đều có thể lấy mạng ta, ghi hận thêm chút nữa thì thế nào?"
Cô vốn đắc tội ba hoàng tử, rận nhiều không sợ cắn, đắc tội thêm chút nữa thì sao?
Lúc này, Dung Chiêu đột nhiên chuyển lời: "Không cần đợi đến khi tòa soạn báo thành lập, có lẽ bọn họ sẽ lập tức không hận ta nữa."