Chương 290:
Chương 290:Chương 290:
Việc này vốn là thật, lúc này bày ra trước mặt Tam hoàng tử, hắn làm sao có thể không tin?
Loại chuyện phái sát thủ này, lão Nhị tuyệt đối làm được.
Dung Chiêu lúc này lại nói: "Cho nên ta lập tức gọi Tam điện hạ quay lại để thương lượng đối sách."
Bùi Ngọc thu hồi phẫn nộ trên mặt, nhìn về phía cô, nheo mắt lại: "Cho nên ngươi muốn đổi thành ủng hộ ta?"
Hắn hiển nhiên có chút hoài nghỉ.
Trong mắt Dung Chiêu tựa hồ hiện lên vẻ xấu hổ, rốt cuộc đè xuống, cắn môi, chậm rãi gật đầu...
"Ngũ hoàng tử không thể ủng hộ, Nhị hoàng tử không chỉ muốn giết ta, còn có ý đồ lừa gạt ta, tuyệt đối không thể để hắn đăng cơ, ta đương nhiên ủng hộ Tam điện hạ."
"Ngũ đệ vô cùng lấy lòng ngươi, ngươi vì sao không ủng hộ hắn?" Bùi Ngọc vẫn hồ nghỉ.
Vì thế, Dung Chiêu đem lời nói lúc trước nói lại lần nữa.
Bùi Ngọc cũng kinh ngạc Ngũ hoàng tử háo sắc đến trình độ này...
Nhưng ngay sau đó, hắn mừng rỡ.
Nhị ca phái sát thủ giết Dung Chiêu, Ngũ đệ háo sắc khi nhục Dung Chiêu, đây không phải là đem Dung Chiêu đẩy tới trước mặt hắn sao?
Dung Chiêu hiển nhiên không muốn ủng hộ hắn, nhưng ngoại trừ hắn ra thì không còn lựa chọn nào khác.
Về phần lúc trước Bùi Ngọc không thích Dung Chiêu...
Nói đùa, không thích là không thích, người này nếu thật sự muốn đầu nhập hắn, hắn đương nhiên giơ hai tay hai chân đồng ý.
Lúc này trên mặt Bùi Ngọc làm sao còn vẻ không vui, khuôn mặt tươi cười: "A Chiêu nguyện ý đầu nhập ta, ta đương nhiên là quét giường đón tiếp, cho dù là biểu muội cũng có thể gả."
Dung Chiêu: "..."
Biểu muội ngươi có lẽ muốn đánh chết ngươi.
Bùi Ngọc là thật lòng, hôm nay nhìn Dung Chiêu lại cảm thấy Dung Chiêu cực kỳ có nhãn lực.
“Tiớng mao đen đẽế. aia thế cñng dàv eo với Bùi Ouan Sơn măt lanh cùng hoàn khố Trương Tam càng thích hợp với biểu muội của hắn hơn, gả cho Dung Chiêu ngược lại còn tốt hơn gả cho hai tên kia.
Dung Chiêu lắc đầu: "Tam điện hạ, ta ủng hộ là âm thầm, vì để tòa soạn có thể thuận lợi mở ra, vừa rồi ta phát hiện chân tướng cũng làm bộ như không phát hiện, tiếp tục đầu nhập Nhị hoàng tử, hắn hiện tại chỉ sợ cho rằng ta là người của hắn."
Tam hoàng tử kinh hãi: "Ý của ngươi là, ngươi muốn làm gian tế?"
Dung Chiêu: "..."
Cô thật sự là mỗi lần đều bị Tam hoàng tử làm nghẹn họng.
Quả nhiên, người thông minh nói chuyện với người ngu ngốc là đáng giận nhất.
Cô giật giật khóe miệng, mỉm cười: "A Chiêu nằm vùng là để nâng đỡ Tam điện hạ thượng vị, vì điện hạ thuận lợi đăng cơ, cố gắng một chút cũng là việc nên làm."
Bùi Ngọc dễ lừa hơn Bùi Tranh.
Bởi vì hắn biết mình không phải kẻ đứng sau giết Dung Chiêu, cũng nhìn ra được Bùi Khâm đối với Dung Chiêu rất thân thiết.
Thân thiết này đặt trên người nam tử, đó chính là làm nhục.
Cho nên, Bùi Ngọc rất nhanh tiếp nhận an bài nằm vùng của Dung Chiêu.
Nghĩ đến Dung Chiêu vốn dĩ không chút lưu tình từ chối lời mời gọi của hắn, hôm nay lại chủ động tìm đến, nhất thời mừng rỡ như điên, mặt mày đều mang theo ý cười, tâm hoa nộ phóng.
Dung Chiêu bưng chén trà lên, nụ cười càng thêm sáng lạn: "Tam điện hạ, ngoài ra ta còn có mấy điều kiện..."
Cô lặp lại lý do thoái thác đã nói với Bùi Tranh lúc trước.
Bùi Ngọc chần chờ một lúc, cuối cùng vẫn tiếp nhận.
Suy nghĩ của hắn và Bùi Tranh đồng nhất, không ai có thể từ chối Dung Chiêu đầu nhập, cùng lắm thì đề phòng một chút, cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Hơn nữa, nếu Dung Chiêu thật lòng đầu nhập mình, vậy làm "nằm vùng" ngược lại càng có lợi.
Vì thế, Bùi Ngọc chạm cốc với cô: "Ngọc đương nhiên sẽ phối hợp với A Chiêu."
Lúc gần đi, đại khái là đói bụng, Bùi Ngọc còn mang theo hai đĩa điểm Sau khi người đi.
Tạ Hồng: "Thế tử..."
Lão đã hoàn toàn trợn tròn mắt.
Hành động này đến hành động khác, nhìn đến mức lão hoa cả mắt.