Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết (Dịch Full)

Chương 294 - Chương 294:

Chương 294: Chương 294:Chương 294:

Kể cả chuyện cô đã gặp Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử.

Ngũ hoàng tử đều không dị nghị.

Bùi Khâm so với hai người kia đáp ứng còn dứt khoát hơn, dù sao ở trong lòng hắn, Dung Chiêu và hắn đã là lợi ích cộng hưởng, hắn biết cô là nữ lang, còn có cái gì đáng để hoài nghỉ?

Dung Chiêu không có khả năng không ủng hộ hắn.

Nói xong, Dung Chiêu cúi đầu nhìn thời gian, cười nói: "Đã muộn rồi, Ngũ điện hạ về đi."

Bùi Khâm luyến tiếc nhìn Dung Chiêu, chậm rãi đứng lên, thanh âm nhẹ nhàng: "A Chiêu, ta chờ ngày mười dặm hồng trang cưới ngươi."

Dung Chiêu mỉm cười.

Bùi Khâm một bước đi ba lần quay đầu rời khỏi Phúc Lộc Hiên.

Chờ hắn đi rồi, nụ cười trên mặt Dung Chiêu thu lại, chậm rãi đứng lên.

Cô tuyệt đối không tức giận thái độ của Bùi Khâm, cũng không cảm thấy sỉ nhục khi cùng Bùi Khâm thân thiết, có thể đạt được mục đích của mình, hết thảy đều viên mãn.

Dung Chiêu không để tâm hình tượng duỗi lưng, thỏa mãn nói với Tạ Hồng đang dại ra cách đó không xa...

"Cuối cùng cũng hoàn mỹ phá cục rồi, đi thôi, hồi phủ ngủ."

Còn không phải là phá cục hoàn mỹ sao?

Hiện giờ hoàng tử nào còn có thể làm khó cô? E rằng cả ba đều sẽ ủng hộ cô.

Mọi việc sau này đều sẽ thuận lợi.....

An Khánh Vương phủ.

Từ trong miệng Tạ Hồng nghe xong toàn bộ quá trình, Dung Vĩ còn chưa lên tiếng, Tạ Hồng đã thuần thục lấy ra viên thuốc.

Quả nhiên, Dung Vĩ ôm ngực, đặt mông ngồi trên ghế: "Thuốc..."

Tạ Hồng nhanh chóng đút cho ông.

Dung Vĩ hô hấp kịch liệt, vuốt ve ngực, mắt lại nhìn chằm chằm Dung Chiêu, một lúc lâu mới nghẹn ra một câu: "Con con con... con đang cưỡi trên lưng cọp!" Dung Vĩ: "..."

Ông tiếp tục vuốt ngực: "Ôi, ta thật sự sẽ bị con hù chết!"

Dung Chiêu: "Phụ thân, người vẫn chưa quen sao?"

Dung Vĩ: "2???"

Ông muốn quen lắm chứ, nhưng Dung Chiêu một lần lại một lần đột phá cực hạn!

Ông còn muốn nói gì đó, Dung Chiêu đã đứng lên: "Phụ thân, người nghỉ ngơi sớm một chút, con đi tìm trắc phi."

Dung Vĩ ngẩn ra.

Nhưng Dung Chiêu đã hành lễ xong rời di.

Sân sau.

Bạch trắc phi hôm nay ngủ cả buổi chiều, lúc này còn chưa buồn ngủ, liền cầm sách lên xem.

Nhìn một lúc bà nhíu mày: "Viết cái gì vậy? Không hợp lý, cũng không có gì mới mẻ."

Bà dứt khoát quăng thoại bản qua một bên, cùng nha hoàn nói chuyện phiếm.

Bạch thị nghĩ đến vất vả của đêm qua và buổi sáng hôm nay, nhịn không được cắn răng: "Dung Chiêu kia chẳng lẽ lại lừa ta làm việc?"

Nha hoàn: "..."

Dừng một chút, nha hoàn nói: "Đầu là người trong phủ, cũng là vì giúp đỡ vương phủ, chúng ta giúp thế tử chính là giúp chính mình."

Hiện giờ trong An Khánh Vương phủ, ai không thích Dung thế tử?

Tiền lương sảng khoái, phúc lợi tốt, lại khoan dung, có chủ tử như vậy, cuộc sống của bọn nha hoàn người hầu đều hạnh phúc hơn rất nhiều.

Nha hoàn là tâm phúc của Bạch trắc phi, là người biết thân phận thế tử.

Nhưng cô vẫn không nhịn được nhìn thấy thế tử là đỏ mặt, lời thế tử nói trong tai cô, tất cả đều đúng.

Bạch thị hồ nghỉ: "Thật sao?"

Nha hoàn: "Bẩm trắc phi, thật ạ, huống hồ thế tử nói đúng, đây cũng là vì giúp trắc phi dương danh."

Bạch thị lúc này mới trấn tĩnh lại, gật gật đầu.

Một lát sau, bà lại hừ hừ: "Có điều thế tử về sau đừng hòng lại lừa ta Ngoài cửa, có người cất tiếng nói: "Trắc phi nương nương, thế tử cầu kiến."

Bạch thị: "... !!"

Bà gần như theo bản năng muốn nói: Ta ngủ rồi!

Thế nhưng nha hoàn đã vội vàng đi mở cửa, cao giọng nói: "Tới ngay."

Bạch thị: "..."

Bà chỉ đành đi ra ngoài gặp Dung Chiêu.

Dung Chiêu đang ở tiền sảnh chờ bà, Bạch thị không tình nguyện đi tới, vừa mới đến gần liền cố ý ngáp một cái, nhếch khóe miệng: "Thế tử, thiếp thân đang chuẩn bị đi ngủ, thế tử có chuyện gì?"

Sợ Dung Chiêu lại lừa mình làm việc, vội vàng bổ sung: "Ta đêm qua và hôm nay rất mệt, hiện tại đã sắp không mở nổi mắt rồi."
Bình Luận (0)
Comment