Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết (Dịch Full)

Chương 351 - Chương 351:

Chương 351: Chương 351:Chương 351:

Bùi Thừa Quyết vẻ mặt không đồng ý: "Bùi thế tử, sao ngươi không cho hắn đọc hết?"

Trên mặt người kia dâng lên chờ mong.

Vừa rồi là Bùi nhị công tử mở miệng nói chuyện với hắn, hắn chờ mong nhìn về phía Bùi Thừa Quyết...

Bùi Thừa Quyết khẽ mỉm cười: "Người khôi hài như hắn đã rất hiếm thấy, ngươi ngăn cản hắn làm chỉ?"

Khuôn mặt người nọ thoáng chốc tái nhợt, lảo đảo hai cái, thiếu chút nữa đứng không vững.

Bùi Quan Sơn: "Trình độ văn thơ của ngươi còn kém hơn bất kỳ vị tiểu thư nào trong thi tập, tại sao còn có mặt mũi chỉ trích bọn họ?"

Bùi Thừa Quyết chậm rãi nói: "Nếu hắn có tài học cũng sẽ không ở chỗ này ganh ty đay nghiến người khác."

Mặt người kia từ tái nhợt đến xanh mét, không dám phản bác, thân thể run rẩy.

Bùi Quan Sơn đảo qua mọi người, cười lạnh một tiếng: "Chẳng qua chỉ là chuyện nữ biên tập tòa soạn, đây vốn là chuyện tốt, làm gương cho nữ tử, tại sao còn có nhiều lời ganh ghét như thế?"

Người có mặt sửng sốt nhìn nhau.

Bùi Thừa Quyết cũng lạnh mặt, thản nhiên nói: "Chỉ có người không có bản lĩnh mới lo lắng nữ tử cưỡi trên đầu mình, nếu hắn có bản lĩnh, sao lại đem nữ tử ra so sánh?"

Quan Mộng Sinh: "Nói hay lắm!"

Bùi Thừa Quyết cất cao giọng: "Chư vị đều có mẫu thân thê tử, làm trượng phu nên bảo vệ bọn họ, sao còn để người khác chỉ trích nữ tử?"

Bùi Quan Sơn: "Ta đường đường là nam nhỉ bảy thước, phải có tấm lòng rộng rãi, cớ gì e ngại nữ tử lợi hại hơn mình?"

Hai người phối hợp ăn ý, một xướng một hòa, dẫn tới các công tử nhị đại phía sau cũng liên tiếp phụ họa.

"Đúng vậy, người chỉ trích nữ biên tập đều là người không có bản lĩnh."

"Đường đường là nam nhi lại không có lòng dạ quân tử."

"Nữ tử trở nên ưu tú vốn là một chuyện tốt."

"Ta ủng hộ nữ biên tập viên nhật báo!"... Các cổ đông Đoàn Đoàn khẳng khái sục sôi, toàn lực ủng hộ, nhất thời nói đến mức những kẻ khác cúi đầu chịu thua.

Khi tất cả mọi người đều có cùng một quan điểm, ngươi giữ ý kiến phản đối, vậy thì ngươi sẽ cảm thấy quan điểm của mình là sai, hoặc là không dám nói ra miệng.

Những tiếng phản bác kia rốt cục cũng biến mất.

Mà cẩn thận ngẫm lại lời của những công tử này...

Đúng vậy, bọn họ đường đường là nam nhi, sao có thể không có tấm lòng người quân tử?

Chẳng qua chỉ là mấy nữ biên tập, có liên quan gì đến bọn họ đâu? Sao phải nhảy ra phản đối?

Ai mà không có mẫu thân chứ?

Hiếu đạo cũng là quy tắc nam tử phải tuân thủ.

Nói nữ tử mất mặt?

Đây chẳng phải là nói đại công chúa, các lão phu nhân, quý nữ trong kinh, cùng với Hứa Như mà Hoàng thượng chính miệng khen ngợi cũng mất mặt sao?

Vì thế ngày hôm sau đã không còn ai công khai phản đối nữ biên tập, cũng không ai nói nữ tử mất mặt nữa.

Thậm chí khi có người ở trên phố hoặc quán trà lớn tiếng tuyên dương nữ biên tập là chuyện tốt, rất nhiều người cũng phụ họa theo.

Từ đó, thanh âm chủ lưu đã định.

Nhật báo.

Từ tiểu thư đỏ mắt, Chương thị cười nhìn cô: "Ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ là vì người khác nghị luận nên không vui?"

Từ tiểu thư vội lắc đầu, thanh âm khàn khàn: "Không phải, ta không nghĩ tới lại có nhiều người ủng hộ chúng ta như vậy..."

Thôi Ngũ Nương mới tới thở dài: "Có lẽ là nữ tử càng thấu hiểu nỗi khổ của nữ tử."

Chương thị cũng đưa tay lau khóe mắt, lập tức nhẹ giọng nói: "Đúng vậy, cũng chỉ có Dung thế tử ủng hộ chúng ta, hắn là nam nhi, lại vì chúng ta tranh luận với người đời, chúng ta mới có thể nhận được nhiều sự ủng hộ như vậy..."

Từ tiểu thư gương mặt ửng đỏ.

Thôi Ngũ Nương kinh ngạc: "Chẳng lẽ Minh Nương nhìn trúng Dung Từ tiểu thư cuống gquít lắc đầu, lắp bắp: "Không, không phải, ta và thế tử cũng không môn đăng hộ đối, sao dám có ý nghĩ không an phận, chớ có..."

"Đừng nghĩ nữa, đại sư đã tính mệnh cho thế tử, nói thế tử không thể kết hôn sớm, ít nhất còn phải đợi thêm ba hoặc năm năm nữa mới có thể bàn chuyện hôn sự." Bạch Nguyệt Hoa đi ra, nhàn nhạt nói một câu.
Bình Luận (0)
Comment