Chương 375:
Chương 375:Chương 375:
Dung Chiêu lúc này thật sự kinh ngạc.
Vô Danh, cũng chính là Bùi Hoài Bi tướng mạo rất tuấn tú, nhưng tướng mạo của ba vị hoàng tử cũng rất khá, Vĩnh Minh Đế cùng với văn võ cả triều sẽ không bởi vì người nào tuấn tú hơn mà coi trọng người đó.
Cho nên dung mạo ở trong đoạt đích cũng không quan trọng.
Nhưng nếu như giống tiên thái tử...
Vậy thì khác.
Tiên thái tử là bạch nguyệt quang của bao nhiêu người a.
Tâm tư vừa chuyển, Dung Chiêu cũng không để chuyện này ở trong lòng nữa.
Cô bưng chén lên uống một ngụm trà nóng, khẽ cười nói: "Tuổi tác của chư vị hẳn là không có bao nhiêu ấn tượng đối với tiên thái tử, cho dù nhìn thấy thì thế nào?"
"Chúng ta không phải là muốn nhìn xem tiên thái tử rốt cuộc có phong thái gì sao?" Có người trả lời.
Một người khác lại nói: "Cẩn vương cho dù giống tiên thái tử, chung quy cũng không phải tiên thái tử, không thể xuyên qua hắn nhìn thấy phong thái của tiên thái tử."
"Cũng đúng."
"Ai, Cẩn vương hồi cung, cũng không biết Hoàng thượng có tổ chức cung yến hay không, nếu tổ chức có lẽ sẽ gặp được Cẩn vương."
"Có lẽ sẽ tổ chức, nghe nói Hoàng thượng đã sai người chuẩn bị rồi."
"Lại nói tiếp... Hoàng thượng có phải cũng chưa từng gặp Cẩn vương hay không?"
"Hình như đúng vậy, nghe nói Bùi Hoài... lúc Cẩn vương còn ở Thái Bi Tự, Hoàng thượng chưa bao giờ triệu kiến qua, e là sợ nhớ tới tiên thái tử, trong lòng đau khổ."...
Bọn họ nghị luận về Cẩn vương.
Dung Chiêu bưng chén trà lên uống, cười cười không nói lời nào.
Bùi Thừa Quyết ghé sát vào người cô, hạ giọng: "A Chiêu hiện tại cùng ba vị hoàng tử hợp tác mở tòa soạn báo, hôm nay báo chí còn viết chuyện Cẩn vương hồi kinh, nếu Cẩn vương là người có dã tâm, chỉ sợ sẽ bất lợi cho A Chiêu..." Dung Chiêu cười lắc đầu, cũng không để ý,"Ta là một tiểu nhân vật, sao có thể khiến Cẩn vương vừa mới hồi kinh kiêng kị được chứ?"
Có dã tâm không?
Vô Danh mặc dù làm phu xe cho cô nửa năm, thoạt nhìn tựa hồ rất tầm thường, nhưng vô luận là thế lực xuất hiện đêm đó ở trạm dịch, hay là cuộc đối thoại giữa hai người trong đêm gió tuyết...
Chỉ sợ hắn không phải là người không có dã tâm.
Cho dù lúc trước không có, đêm hôm đó tựa hồ cũng đã nghĩ thông suốt cái gì.
Chẳng qua Dung Chiêu cũng không quá lo lắng.
Bùi Quan Sơn ngồi xuống đối diện cô, cũng thấp giọng nói: "Dung Chiêu, ngươi bây giờ cũng không phải là tiểu nhân vật, đừng nói hoàng tử hoàng tôn, đến Hoàng thượng cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua ngươi, một trăm hộ vệ kia của ngươi cũng không nên rời thân."
Dung Chiêu biết bọn họ lo lắng, cô không tiện nói gì chỉ gật đầu đáp ứng.
Trong phòng, đề tài nóng hổi dần chuyển từ Cẩn vương sang Dung Chiêu, Cẩn vương dù sao cũng mới hồi kinh, hơn nữa còn chưa có ai thấy qua, nhưng bộ quần áo trên người Dung Chiêu lại khác... thời thời khắc khắc đều làm chói mắt người ta!
"Dung thế tử, bộ quần áo này của ngươi là trong phủ làm sao?"
"Là tú nương của phủ các ngươi làm? Tay nghề tốt thật."
"Không biết tú nương trong phủ chúng ta có làm được không..."
"Đúng vậy, thật sự rất đẹp"...
Đám nhị đại trẻ tuổi này trông mong nhìn Dung Chiêu, không khác gì người nhà quê chưa trải sự đời, lúc này trên mặt đều viết...
Đẹp quá, ta cũng muốn!
Ta muốn mặc giống như thế!
Trương Trường Ngôn nhìn quần áo Dung Chiêu, cũng có chút thèm thuồng,"Đúng là rất đẹp, bên trên thêu cái gì vậy? Hoa văn này ta chưa thấy bao giờ? Là hoa hay là cỏ?"
Hắn nói xong, lật lật áo choàng Dung Chiêu trên tay, bên trong phần cổ áo thấy được hoa văn tương tự, Trương Tam kinh ngạc: "Ồ, trên này cũng có hoa văn, đây rốt cuộc là kiểu dáng gì?"
Người đương thời thích thêu hoa điểu cùng với cỏ cây, những nhị đại Y phục nữ tử thêu hoa, y phục của bọn họ thêu cỏ cây cùng chim chóc.