Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết (Dịch Full)

Chương 406 - Chương 406:

Chương 406: Chương 406:Chương 406:

Xe ngựa An Khánh Vương phủ dừng ở ven đường, chờ xe ngựa Cẩn vương đi qua trước.

Dường như có cảm giác, Bùi Hoài Bi kéo rèm xe ra, gắt gao nhìn chằm chằm xe ngựa An Khánh Vương phủ, chờ mong nhìn thấy cô, cho dù chỉ nhìn thoáng qua.

Rèm xe Dung Chiêu lại đóng chặt.

Ánh sáng trong mắt Bùi Hoài Bi dần ảm đạm.

Mãi cho đến khi hai chiếc xe ngựa lướt qua nhau, Dung Chiêu mới thu hồi tầm mắt nhìn ra từ khe hở rèm xe.

Qua một lúc lâu, xa giá Cẩn Vương đi xa, thanh âm của Dung Chiêu bình tĩnh: "Chuyển hướng, đi Vân Dung Phường."

"Vâng "

Xa phu bên ngoài đổi phương hướng đi Vân Dung Phường.

Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh ngồi trong xe ngựa.

Cô hiểu Bùi Hoài Bi vì sao phải lựa chọn đi cứu trợ thiên tai, hắn mười tám năm không ở trong triều, cho dù có thế lực của mình cũng không tính là bao lớn, trước có ba vị hoàng thúc chặn đường, trên có Vĩnh Minh Đế thái độ không rõ.

Có bao nhiêu cận thần có thể ủng hộ hắn?

Bùi Hoài Bi chỉ có thể đi về phía trước, càng nguy hiểm càng gian nan, lại càng có thể kéo gần chênh lệch giữa hắn và ba vị hoàng tử.

Đây là lần đầu tiên hắn giao phong với ba vị hoàng thúc.

Chuyến đi Mã Châu lần này, thành thì đứng vững triều đình, bại thì đầu người đất khách.

Dung Chiêu nếu là Bùi Hoài Bi cũng sẽ lựa chọn như vậy.

Nhưng cô có chuyện riêng cần phải làm, Bùi Hoài Bi cũng có con đường mà hắn phải đi, có thể sống sót trở về hay không, sống hay chết đều là con đường hắn chọn.

Mà Dung Chiêu đã sớm chọn đường cho mình, tuyệt đối sẽ không thay đổi.

Dù cho bọn họ đều là người hành tẩu trên mũi đao, dù cho bọn họ từng ngắn ngủi gắn bó, bọn họ vẫn không thể cùng đường. ...

Nhiệt độ thi đấu của Vân Dung Phường cực cao. Sau đó, lại có hai người mặc trên người quần áo của Vân Dung Phường.

Người trước là con trai của phủ doãn kinh thành Triệu Phong, Triệu gia công tử dáng vẻ đường đường, mặc vào quần áo Vân Dung Phường, lần thứ hai kinh diễm toàn bộ kinh thành, ngày thường Triệu công tử đều bị hào quang của kinh thành song kiệt gắt gao đè ép.

Hôm nay ngược lại quan tuyệt kinh thành, phong quang vô hạn.

Người hâm mộ càng nhiều.

Vị thứ hai là Tam hoàng tử Bùi Ngọc, rất rõ ràng, hắn chen ngang!

Nhưng ai dám tranh giành vị trí cùng Tam hoàng tử?

Hết cách, thế gia công tử trong kinh chỉ có thể chua xót nhìn Tam hoàng tử phong quang quá thị, nâng tầm danh tiếng.

Cũng may Nhị hoàng tử đã ở tuổi nhỉ lập, cực kỳ trầm ổn, cũng không tham dự trào lưu này.

Còn lại hai danh ngạch, dân chúng đều đang chờ mong kế tiếp sẽ là vị nào.

Các thế gia công tử từng viết thư cho An Khánh Vương phủ, ý đồ muốn Dung Chiêu cho mình một danh ngạch.

Ngày hai mươi bốn tháng mười một, cách ngày hết hạn sơ tuyển Vân Dung Phường chỉ còn lại sáu ngày.

Tú nương lục tục chạy tới kinh thành đã rất ít, biết mình không tới kịp, đại đa số tú nương cũng sẽ không lựa chọn ra ngoài tham gia cuộc tranh tài này.

Cho nên hai ngày nay, tú nương bước vào Vân Dung Phường giảm mạnh.

Ngược lại An Khánh Vương phủ có một người tới.

Khi Ngũ Nương Dung Hương Tích được nha hoàn đỡ xuống xe ngựa, Lâm thị cùng Bạch thị trực tiếp đỏ hốc mắt.

"Ngũ Nương..."

Lúc này Dung Chiêu đang tiếp đãi Quách Xuyên, Trương Tam cũng đi cùng.

Quách Xuyên vất vả vận chuyển tất cả vải vóc đến đây, hắn là một người rất quả quyết, nếu đã quyết định sẽ dốc sức mà làm, vải vóc vận chuyển đến đều là hàng tốt, thậm chí còn có tơ lụa hiếm, không có một món hàng nào là qua loa cho xong. một bữa ở Phúc Lộc Hiên, làm một bữa cơm tẩy trần cho hắn.

Sau khi ăn xong, cô còn mang theo quần áo cho Quách Xuyên, tự mình tiễn Quách Xuyên về phủ nghỉ ngơi.

Quách Xuyên rất cảm động, nếu không phải quá mệt mỏi, hắn còn không muốn chia tay Dung Chiêu

Đợi đến khi xe ngựa rời đi, Trương Tam bĩu môi: "Lâu như vậy còn chưa phản ứng, ngốc quá. Quách Xuyên kia còn nói mẫu thân hắn rất tán thưởng Dung thế tử, nghe nói là tài trợ cho Vân Dung Phường, vậy mà còn cực kỳ tích cực, gia đình hắn có phải ngốc hay không?"
Bình Luận (0)
Comment