Chương 478:
Chương 478:Chương 478:
Đoạt đích tiêu tiền cũng không ít, bọn họ đưa tiền cho Nhị hoàng tử phi, kỳ thật chính là đưa tiền cho Nhị hoàng tử.
Thôi đại nhân sắc mặt khó coi: "Không chừa lại tiền để dùng sao?"
Con dâu ngập ngừng: "Vốn là đủ, nhưng gần đây phụ thân lại nạp thêm năm ngàn lượng vào Phúc Lộc Hiên, còn mua Thanh Khê ba ngàn lượng, đã dùng hết tám ngàn lượng, tháng hai còn có hỉ yến, tháng tư thọ yến, tiền đặt cọc tổng cộng..."
Thôi đại nhân nghe mà đau đầu, lại hỏi: "Vậy trong phủ còn bao nhiêu tiền?"
Con dâu báo một con số.
Thôi đại nhân: "..."
Đủ thì đủ, nhưng không đủ bày vẽ làm màu.
Trầm mặc một lát, hắn nói: "Thôi bỏ đi, nếu hội viên Phúc Lộc Hiên của Tam lang dùng hết tiền thì đừng làm nữa, dùng của ta đi."
"Vâng "
Quan phủ.
Quan Mộng Sinh và Quan đại nhân ngồi một chỗ, hai mặt nhìn nhau.
Quan đại nhân: "Nếu không sang năm ngươi đổ ít tiền vào Đoàn Đoàn thôi? Việc làm ăn đó của các ngươi không kiếm được tiền, thế mà tháng nào cũng phải đổ thêm vào!"
Quan Mộng Sinh: "Vẫn kiếm được một ít mà, đây không phải là vấn đề chúng con có thể bàn bạc thêm không thêm bao nhiêu tiền, đây là tiền để mua thanh danh. Hơn nữa, gần đây sở dĩ bỏ tiền vào là bởi vì Đoàn Đoàn chuẩn bị khuếch trương dịch vụ chuyển phát nhanh..."
Quan đại nhân: "Ta không muốn nghe những chuyện này của ngươi, ta chỉ muốn biết ngươi sang năm có thể tiết kiệm chút tiền không?"
Quan Mộng Sinh: "Cha, hay là cha tiết kiệm đi, cha xem tứ đại thân vương, bọn họ tham gia tụ hội cũng không chủ động trả tiền, cha đừng cả ngày giành trả tiền suốt như thế."
Quan đại nhân hung hăng đánh hắn một cái, mắng: "Ngươi còn biết người ta là tứ đại thân vương, cha ngươi là cái gì?"
Quan Mộng Sinh: "... Vậy thì hết cách, cha lại không muốn nhận hối lộ."
Quan đại nhân lại cho hắn một cái tát, mắng: "Ngươi ít bôi nhọ lão tử Quan Mộng Sinh: "Đó là bởi vì Hoàng thượng đang nhìn chúng ta, ba vị hoàng tử đấu đá, cả triều văn võ mấy ai dám phạm sai lầm để người ta nắm được nhược điểm áp chế, chức quan này của cha lại quan trọng, cha mới không dám tham. ."
Quan đại nhân vận khí, chuẩn bị đánh người.
Quan Mộng Sinh lập tức cầu xin tha thứ: "Con sai rồi."
Quan đại nhân vẫn đập hắn một cái, sau đó mới cảm thán: "Điền trang và các cửa hàng trong phủ tuy rằng đều có thu nhập, đáng tiếc không phải nhiều lắm, so với những vọng tộc cao môn kia vẫn ít hơn một chút... Chúng ta nên tích góp chút của cải, đời sau của các ngươi mới dễ chịu."
Quan Mộng Sinh ôm đầu, đưa ra đề nghị: "Cha, đừng đánh nữa, nếu không sang năm cha nói Dung Chiêu mang cha theo làm ăn đi, phủ chúng ta cũng có thêm thu nhập."
Quan đại nhân ngẫm lại chuyện làm ăn của Dung Chiêu...
Hắn gật đầu: "Ngươi thường xuyên đi theo Dung Chiêu, có tin tức nhớ nói cho ta biết, ta thật sự rất hâm mộ tứ đại thân vương, Phúc Lộc Hiên kia ngày tiến đấu kim, thật có tiền a..."
Vinh thân vương phủ.
Vinh thân vương là người được hâm mộ nhất trong tứ đại thân vương, lúc này đang cùng Bùi Thừa Quyết và Bùi Thừa Lăng nghiên cứu sổ sách.
Vinh thân vương: "Năm nay sao không có nhiều người đi quà cáp cho chúng ta?"
Bùi Thừa Lăng chớp chớp mắt, thành thật nói: "Lễ vật năm nay giống hệt năm ngoái mà?"
Vinh thân vương: "..."
Bùi Thừa Quyết ho khan một tiếng, chậm rãi mở miệng: "Có lẽ bởi vì triều đình tranh đấu ngày càng kịch liệt, người đi quà cáp cũng ít hơn, cho nên thu nhập trong phủ mới ít đi."
Vinh thân vương lúc này mới gật đầu: "Có lẽ là vậy."
Bùi Thừa Lăng vẫn hoang mang như cũ, năm trước và năm nay rõ ràng không có gì khác nhau a?
Người quà cáp tuy ít, nhưng người đưa tiền bạc lại nhiều!
Bùi Thừa Quyết nhìn chén trà không nói lời nào.
Cha hắn không muốn thừa nhận, năm nay dưới "nỗ lực" của cha hắn, Vinh thân vương phủ nghèo rồi.