Chương 493:
Chương 493:Chương 493:
Trịnh phi giật mình, không trả lời.
Bà nhìn ra Bùi Khâm đang cố ý trêu chọc, chuyển đề tài sang việc khác, nhưng bà không hiểu.
Danh tiếng và địa vị của Dung Chiêu bây giờ, cùng với tài phú trong tay, Bùi Khâm vì sao không nghĩ biện pháp lôi kéo hắn? Hôn nhân không phải là cách tốt nhất sao?
Hoàng hậu cười nói: "Nhìn Ngũ hoàng tử ghen kìa."
Thục phi cũng che miệng cười: "Đúng đó, Trịnh phi muội muội còn không mau dỗ dành Ngũ hoàng tử, đừng chỉ nhìn Dung thế tử a."
Tất cả mệnh phụ mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, trên mặt lộ vẻ tươi cười, nhưng rõ ràng không xen vào.
Trịnh phi nhìn Bùi Khâm, lại nhìn về phía hoàng hậu cùng Thục phi, giật giật khóe miệng cười nói: "Ngươi đứa nhỏ này, tại sao còn chưa trưởng thành vậy chứ?"
Bùi Khâm cười: "Hài nhi đây không phải là vì dỗ dành mẫu hậu và các mẫu phi vui vẻ sao?"
Hoàng hậu chỉ gật đầu cười ôn hòa.
Trịnh phi tươi cười từ ái, không nói gì nữa.
Bùi Khâm thở phào nhẹ nhõm, vô cùng bất đắc dĩ nhìn Dung Chiêu.
Bùi Quan Sơn cùng Bùi Thừa Quyết vừa rồi cũng đã tự giác đứng sang một bên, mang theo thái độ 'chết đạo hữu không chết bần đạo', để Dung Chiêu một mình gánh vác sự nhiệt tình của các nữ quyến, hai người rụt cổ đứng nhìn.
Lúc này nhìn nhau, ánh mắt phức tạp lại bất lực.
Quả nhiên, tuy nói An Khánh Vương phủ trước đó đưa ra tin tức Dung Chiêu không thể kết hôn sớm, nhưng hắn vẫn là lang trung kinh thành được chú ý nhất.
Dung Chiêu giống như không nhìn ra ý đồ của Trịnh phi và sự ngăn cản của Bùi Khâm, trên mặt cô vẫn lộ ra nụ cười ấm áp, hành lễ với hoàng hậu, tư thái thong dong tao nhã...
"Bẩm Hoàng hậu nương nương, chuyện hôn nhân A Chiêu còn chưa biết, đều nghe lệnh cha mẹ."
Hoàng hậu ngẩn ra, hiểu được Dung Chiêu đang trả lời vấn đề lúc †rIƯỚớcC Của mình. Lúc trước là bà hỏi Dung Chiêu trước, sau đó Trịnh phi ngắt lời, không nghĩ tới Dung Chiêu còn nhớ rõ, cung kính trả lời.
Hai nhà Trương Dung có thù, nhưng đó là việc của Trương thừa tướng, kỳ thật hoàng hậu không có ý này.
Lúc này nhìn Dung Chiêu liền nhịn không được thưởng thức gật gật đầu.
Nho nhã lễ độ, có năng lực, nhân tài xuất chúng, hài tử như vậy quả thật rất đáng quý.
Dung Chiêu không cho bọn họ cơ hội nói tiếp, lại nói: "Huống hồ, trước lập nghiệp sau thành gia, Chiêu hiện giờ bận rộn sự nghiệp, thật sự cũng không có tâm tình nghĩ đến hôn sự."
Lời này có mệnh phụ không đồng ý, lúc này liền nói: "Trước thành gia sau lập nghiệp không phải tốt hơn sao?"
"Đúng vậy, huống hồ thế tử bây giờ đã có một phen sự nghiệp, còn muốn lập nghiệp cái gì?"
"Phúc Lộc Trang, Phúc Lộc Hiên, tòa soạn báo, Đoàn Đoàn, những thứ này không phải đều là sự nghiệp của thế tử sao?"
"Cái khác không nói, Vân Dung Phường kia cũng đã là một sản nghiệp lớn."
"Đúng đó, thế tử chẳng lẽ còn có việc làm ăn khác muốn làm?"...
Đề tài tới rồi!
Dung Chiêu thở dài, lắc đầu: "Những sản nghiệp khác đều đang mở rộng, nhưng Vân Dung Phường chỉ vừa mới bắt đầu."
Các nữ quyến hơi sửng sốt.
Vân Dung Phường vốn đã nổi danh, hơn nữa tất cả bọn họ đều cực kỳ chú ý, hai ngày nay cung yến có rất nhiều người đều khoác áo choàng của Vân Dung Phường, Vân Dung Phường rất được người trong kinh thành săn đón.
Nhất là bộ sưu tập Vân Dung khó mua kia.
Trên yến tiệc hôm qua, mấy bộ nữ trang của Vân Dung Phường quả thực rất xuất sắc, từ Thanh Khê đến Nhược Hương, cùng với Hàm Đạm Tiên trên người tiểu nữ nhi của đại công chúa đều làm cho các nữ lang hâm mộ, hận không thể mặc ở trên người mình.
Còn có hôm nay, Triêu Lộ trên người hoàng hậu, ai không nhìn nhiều vài lần?
Trano eế các nữ auvến. xuất chúna nhất chính là Lưu đia tiểu thư Liu Uyển Quân trên người mặc Dao Nga, cùng với Đặng gia cô nương khoác lên mình Thụy Hải Đường.
Thứ gì có thể thu hút tâm tư các nữ quyến?
Đương nhiên là y phục!