Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết (Dịch Full)

Chương 518 - Chương 518:

Chương 518: Chương 518:Chương 518:

Đặng Thường Nam nói: "Có rất nhiều người nơi khác muốn mua quần áo Vân Dung Phường với số lượng lớn, bao gồm Quách Xuyên của Quách gia Giang Nam, cũng có tiểu thương mua quần áo Vân Dung Phường đưa đến châu quận khác bán giá cao, chúng ta có cần xây Vân Dung Phường thứ hai không?"

Quần áo Vân Dung Phường đẹp là điều đương nhiên.

Đồ vật nổi tiếng ở kinh thành, đi đến những châu quận khác cũng có thể dương danh, bên ngoài người có tiền cũng không ít.

Những tiểu thương kia mua rất nhiều quần áo, vận chuyển đến nơi khác trực tiếp bán với giá cao.

Cho thương nhân trung gian kiếm chút giá chênh lệch cũng không sao, nhưng vấn đề là một nhà xưởng không đủ chống đỡ, tất phải xây nhà xưởng thứ hai, đi trợ giúp cho càng nhiều nữ tử ở nơi khác.

Dung Chiêu gật đầu: "Xây thì nhất định phải xây, hơn nữa còn phải nhanh chóng, chúng ta có tiền, chỉ thiếu người phụ trách nhà xưởng."

Đặng Thường Nam chần chờ.

Dung Chiêu cười ôn hoà: "Ta đã có nhân tuyển cho người phụ trách công xưởng, vì cần thường xuyên chạy ra ngoài, e rằng cần một nam nhân có trách nhiệm, làm phiền Đặng phu nhân giúp ta trông coi Vân Dung công xưởng ở kinh thành."

Đặng Thường Nam nghe vậy, nhìn về phía Dung Chiêu, trong mắt tràn đầy ý cười.

Bà là phu nhân Thiếu khanh Đại Lý Tự, chung quy không tiện rời khỏi kinh thành mở Vân Dung công phường, chuyện ở kinh thành bà không tránh được, đang không biết nói với Dung Chiêu như thế nào, đối phương lại chủ động đề nghị."

Quả nhiên là Dung Chiêu tâm tư cẩn thận.

"Về phần địa điểm xây dựng Vân Dung công phường, trước mắt vẫn mở theo các chỉ nhánh của Phúc Lộc Hiên, Phúc Lộc Trang và tòa soạn báo..."

Hai người tiếp tục thương lượng vấn đề tiếp theo của Vân Dung công phường.

Đợi đến khi thương lượng xong đã là buổi chiều.

Dung Chiêu ngồi xe ngựa rời đi, phóng mắt nhìn đường phố rộn ràng Vân Dung công phường kết thúc, nên thực hiện bước tiếp theo rồi.

Lúc này, cô đột nhiên nhìn thấy Trương Trường Ngôn.

"Trương Tam." Xe ngựa dừng lại, Dung Chiêu hô to.

Trương Trường Ngôn theo bản năng muốn chạy, nhưng lại mạnh mẽ dừng lại.

Lần trước hắn đã quyết định đối xử với Dung Chiêu như cũ, căn bản không cần cố ý trốn tránh Dung Chiêu nữa...

"Ngươi chạy cái gì? Lên đây." Dung Chiêu tiếp tục gọi hắn.

Trương Trường Ngôn nghe vậy xoay người, lề mề leo lên xe ngựa.

Dung Chiêu nhìn hắn.

Trương Trường Ngôn không được tự nhiên dời tầm mắt, thô lỗ hỏi: "Nhìn gì?"

Dung Chiêu: "Ngươi gần đây thật sự là càng ngày càng kỳ quái."

Kỳ thật còn trưởng thành không ít.

Lúc trước Trương Trường Ngôn ngây thơ còn có chút ngu xuẩn, thậm chí còn mang theo khí phách thiếu niên, hành sự xốc nổi.

Trong khoảng thời gian này không biết đã xảy ra chuyện gì, cả người tựa hồ lập tức thu liễm lại không ít.

Trương Trường Ngôn ỉu xìu cúi đầu: "Cha ta cũng nói như vậy..."

Dung Chiêu: "Ta không muốn làm cha ngươi."

Trương Trường Ngôn: "... !"

Hắn lập tức trừng Dung Chiêu, nghiến răng nghiến lợi: "Ngươi cũng không sinh được đứa con trai lớn như ta!"

Dung Chiêu đưa tay vỗ đầu hắn, nở nụ cười: "Như vậy mới đúng chứ, tuổi còn trẻ đừng ra vẻ mặt ủ mày chau, nhìn mà khó chịu."

Vừa rồi rõ ràng cô chỉ trêu chọc hắn.

Trương Tam được vỗ đầu, sửng sốt, lập tức hít sâu một hơi sau đó thở ra thật dài,"Biết rồi."

Hắn nghịch bánh ngọt trên bàn, tức giận nói: "Ngươi tìm ta có chuyện gì?"

"Không có việc gì thì không thể tìm ngươi?" Dung Chiêu nhướng mày.

Trương Trường Ngôn mỉm cười.

Dung Chiêu: "Được rồi, có chút việc, ngươi phối hợp với ta một chút, đồ ăn tháng eau Ủa naưØi ta hao" Trương Trường Ngôn kinh ngạc: "Còn có chuyện tốt này?"...

Hai canh giờ sau.

Quách Xuyên nhiệt huyết sôi trào rời khỏi Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu và Trương gia tam công tử đưa hắn lên xe ngựa.

Quách Xuyên kích động: "Dung thế tử yên tâm, hiện giờ ta cũng là một trong những cổ đông của Vân Dung Phường, đương nhiên không tiếc sức lực hỗ trợ, ta sẽ mau chóng chọn ra địa chỉ xây dựng công xưởng, đốc thúc xây dựng chỉ nhánh Vân Dung công phường và Vân Dung Phường."
Bình Luận (0)
Comment