Chương 552:
Chương 552:Chương 552:
"Người như vậy làm sao có thể tình nguyện cả đời ở quan ngũ phẩm?"
"Đúng đó, cái này cũng không dễ tìm người."
"Căn bản là không có ai thích hợp, người có thân phận thích hợp không nhất định có năng lực thích hợp, người có năng lực thích hợp, vậy khẳng định không muốn cả đời làm quan ngũ phẩm."
"Hoàng thượng còn chưa quyết định sao?"...
Dung Chiêu cười gật đầu: "Đúng vậy, Hoàng thượng còn chưa quyết định."
Mọi người hiểu rõ.
Cô quét mắt nhìn mọi người, ý vị thâm trường: "Ta không đề nghị chư vị đi tranh vị trí này, không nói đến cả đời bị vây ở chức quan ngũ phẩm, cho dù thật sự làm, nếu quốc khố thiếu tiền sẽ tìm người này nghĩ biện pháp đầu tiên."
"Trưởng thương hội chưởng quản thương nhân trong thiên hạ, cũng có thể gây khó dễ cho thương nhân trong thiên hạ, Hoàng thượng một khi không hài lòng với trưởng thương hội, giết chết là kết quả duy nhất. Mười đại biểu đều có thể gặp Hoàng thượng, còn có ít nhất năm đại biểu chắc chắn xuất phát từ thế gia, trưởng thương hội phải đạt được thế cân bằng cùng thế gia và các đại thương hộ."
Có năng lực, xuất thân tốt, tính tình tốt, trung thành với Hoàng thượng, có thể quản tiền, có thể lo liệu mọi việc chu toàn... Còn phải cả đời ở tại chức quan ngũ phẩm, tùy thời đều có nguy cơ tử vong.
Vị trí này thật không dễ ngồi.
Các vị thế gia công tử lúc này lắc đầu.
"Quên đi quên đi, chúng ta vẫn nên suy nghĩ vị trí khác thôi."
"Vị trí này người bình thường không làm được."
"Quá quan trọng và khó khăn."
"Mấy vị hoàng tử chắc chắn sẽ không từ bỏ..."...
Nghe vậy, Bùi Thừa Quyết lắc đầu: "Hoàng tử từ bỏ hay không vẫn phải xem tâm tư Hoàng thượng thế nào."
Bùi Quan Sơn hôm nay chỉ đến tham gia náo nhiệt, ngược lại không để tâm việc này.
Hắn nhìn Dung Chiêu, lại tán gẫu: "Thương hội của ngươi rốt cuộc thu các bộ phận chúng ta đòi tiền, Từ thượng thư cũng sảng khoái đáp ứng."
Dung Chiêu nhếch miệng cười lớn: "Trăm vạn lượng chắc chắn có."
Mọi người hít sâu một hơi khí lạnh.
Quan Mộng Sinh lầm bầm: "Dung Chiêu, ngươi thật đúng là thần tài hạ phàm a..."
Dung Chiêu cười mà không nói.
Những thế gia công tử này nhìn cô chỉ cảm thấy càng thêm kính sợ.
Ngay khi bọn họ còn chưa vào triều, hoặc là nói vào triều cũng bất quá là quan lục phẩm thì Dung Chiêu đã dựa vào thực lực, ngồi vững vàng chức Hộ bộ Thị lang tam phẩm.
Đừng nói Vĩnh Minh Đế, đừng nói bây giờ là năm chiến tranh, cho dù là tân đế thượng vị cũng không thể bỏ qua thần tài Dung Chiêu.
Dung Chiêu tuổi mụ mười chín, thực tế còn kém hai tháng nữa mới mười tám.
Lại đã đến trình độ như thế!
Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn liếc nhau, trong mắt tràn đầy cảm thán.
Động tác bóc hạt dưa của Trương Trường Ngôn dừng lại, miệng đầy chua xót.
Dung Chiêu có năng lực như vậy, mà hắn chỉ là một công tử bột, chênh lệch giữa hai người càng lúc càng lớn...
Lúc này, Dung Chiêu khoát tay lên vai hắn, gõ một cái: "Nói cho ngươi một chuyện."
"Chuyện gì?" Trương Trường Ngôn ngẩn ra.
Dung Chiêu: "Ta gần đây rất bận, sau này còn có một chuyện lớn sẽ càng bận hơn. Một mình Tạ thúc quản không xuể sản nghiệp trên danh nghĩa của ta, ngươi giúp ta một tay thế nào?"
Trương Trường Ngôn lại ngơ ngẩn, một lúc lâu hắn lẩm bẩm: "Để ta quản?"
Hắn có năng lực này sao?
Dung Chiêu gật đầu, thản nhiên nói: "Ngươi rất có chân truyền của bản thế tử, nhất định có thể chăm sóc tốt những sản nghiệp kia, kỳ thật cũng không cần ngươi làm nhiều chuyện, các sản nghiệp đều có người phụ trách, ngươi hỗ trợ giải quyết chuyện bọn họ không xử lý được là được."
Để Trương Trường Ngôn hỗ trợ thật sự không phải suy nghĩ nhất thời Người này rất thông minh, hơn nữa đi theo cô lâu, rất có tác phong của cô.
Trương Tam: "Có bao cơm không?"
Dung Chiêu mắng hắn: "Ngươi là đồ không có tiền đồ, ta đã thuê ngươi, đương nhiên không chỉ quản cơm, còn có tiền lương hàng tháng."