Chương 586:
Chương 586:Chương 586:
"Ngươi hung dữ cái gì? Hôm qua nữ nhân viên phục vụ kia rất khách khí, ngươi xem bên cạnh, mấy nữ tử kia cũng khách khí, ngươi nổi giận cái gì, thật là!"
Chạng vạng ngày hôm đó, Ngu Hoài báo cáo công tác liền nói: "Hôm nay có rất nhiều dân chúng phản ánh, hy vọng đổi lại thành nữ nghiệp vụ viên, so với nam tử, nữ tử kiên nhẫn hơn, tính tình cũng tốt hơn."
Dung Chiêu không bất ngờ, gật đầu: "Vậy đổi lại đi."
Có như vậy, những người đó phỏng chừng sẽ không dám nói nữ nhân viên ngân hàng ảnh hưởng thuần phong mỹ tục nữa...
Đối với những nam nhân có năng lực mà nói, ngân hàng chỉ là một trong số vô vàn công việc bọn họ có thể làm, không làm được còn có thể đi làm cái khác.
Nhưng đối với nữ tử mà nói, ngân hàng lại là công việc tốt nhất, có triển vọng nhất của bọn họ, là hy vọng bọn họ tuyệt đối không thể buông tay.
So sánh như vậy.
Những nữ tử mang theo nụ cười, luôn luôn vui vẻ, khách khí ôn nhu kia làm sao có thể không làm tốt hơn nam nhân?...
Ngày 8 tháng 5.
Ngày thứ ba khai trương.
Tiền gửi vào ngân hàng vẫn còn nằm trong ngân hàng, triều đình chưa động vào, nhưng quốc trái bán bao nhiêu liền đưa vào Hộ bộ bấy nhiêu, lúc này mới ba ngày ngắn ngủi đã có hơn một trăm vạn lượng!
Nhìn như chỉ mới lấy lại vốn, nhưng lúc này mới ngày thứ ba, vẫn còn người đang xếp hàng chờ bên ngoài ngân hàng, hơn nữa đây chỉ mới là ngân hàng đầu tiên, vẫn còn vô số ngân hàng chờ khai trương.
Tiền này đừng nói Hộ bộ, cho dù là văn võ cả triều và Vĩnh Minh Đế đều phải tặc lưỡi.
Ngân hàng tiến triển thuận lợi, Hộ bộ mỗi ngày đều có khoản thu nhập lớn, tạm thời chưa lo tới vấn đề trả nợ, số tiền này trước mắt đã giải quyết quẫn cảnh rất lớn của triều đình.
Vĩnh Minh Đế ném một khoản vào Công bộ, một khoản khác lập tức chuẩn bị lương thảo và vật tư quân dụng đưa đến biên quan. Không còn thiếu tiền, tiêu tiền cũng sảng khoái hơn trước.
Vào buổi sáng ngày 9 tháng 5, Dung Chiêu mang theo mấy người của Công bộ cùng với các thợ thủ công của An Khánh Vương phủ, chính thức khởi công sửa đường.
Nghe nói con đường này bắt đầu khởi công từ cung môn, một nam một bắc, đi Giao Châu và Vân Châu.
Ngày hôm đó rất nhiều người vây xem.
Nhưng khi công nhân bắt đầu khởi công, tất cả người vây xem đều trừng mắt cả kinh.
Kỳ thật có nhiều dân chúng ngay từ đầu không hiểu vì sao sửa đường phải bắt đầu từ cung môn.
Cung môn không phải có đường sao?
Hơn nữa đường ở cung môn còn là con đường rộng rãi nhất bằng phẳng nhất!
Mỗi ngày đều có người dọn dẹp con đường này, chỉ cần không mưa, con đường này sẽ cực kỳ sạch sẽ, cho dù có mưa thì vẫn tốt hơn những con đường khác, sẽ không lầy lội dơ bẩn quá mức.
Nhưng con đường sạch đẹp như vậy, hôm nay lại bắt đầu trùng tu.
Nói trùng tu cũng không đúng, chẳng qua là cho người gánh một số đồ vật kỳ quái hết gánh này đến gánh khác từ công xưởng mới xây.
Sau đó, mấy thợ thủ công của Công bộ và An Khánh Vương phủ cùng nhau đổ những thứ này xuống đất, dùng xẻng trét cho bằng phẳng.
Chẳng mấy chốc, một con đường màu xám đậm cực kỳ bằng phẳng xuất hiện.
Cảnh tượng này trong thoáng chốc làm cho vô số người vây xem trừng to mắt, sợ hãi cảm thán.
"Đây là cái gì?"
Đây là đường sao? Sao lại bằng phẳng như vậy, có thể đi sao?"
"Bị chặn lại rồi, chắc là không muốn cho ai tới gần."
"Rốt cuộc là gì vậy? Đây là đường à?"...
Rất nhiều người đều đứng xung quanh vây xem, hết sức tò mò, còn có mấy thế gia công tử và quan viên tham gia náo nhiệt tới gần Dung Chiêu hỏi: "Cái này là gì vậy?"
Dung Chiêu mỉm cười trả lời: "Đây là xi măng, đợi bốn ngày sau khô lại thì có thể đi được, đường sẽ trở nên bằng phẳng, hơn nữa còn cứng như Thời đại này sửa đường khó nhất chính là vận chuyển đá và san phẳng mặt đường, nhưng có xi măng, con đường này sửa đơn giản hơn nhiều.