Chương 589:
Chương 589:Chương 589:
Cũng có nghĩa, những nội dung đăng trên báo sẽ trong thời gian ngắn được dân chúng cả Đại Nhạn biết được.
Nhất báo kỳ trước còn đang khen ngợi xi măng, thậm chí rất nhiều văn nhân múa bút thổi phồng ca ngợi, miêu tả con đường xỉ măng cực kỳ chân thật, làm cho người không ở kinh thành đều rất tò mò, thán phục.
Kỳ sau chính là bài báo về cách chế tạo xi măng sửa đường.
Triểu đình phái ra hai khâm sai, mang theo người của Dung thế tử và người của Công bộ đi giám sát sửa đường.
Bọn họ xuất phát từ kinh thành, một đội đi Giao Châu, một đội đi Vân Châu, trên đường đi xác định tuyến đường Nam Bắc, căn cứ vào tình huống con đường ban đầu, chia mười dặm làm một đoạn.
Sau đó giao cho thương nhân, thế gia và hương thân địa phương nhận thầu để đổi cách chế tạo và giấy phép sản xuất xi măng.
Đoạn đường nào không có người nhận thầu, ngân hàng Đại Nhạn sẽ bỏ tiền xây dựng.
Tin tức vừa ra, lúc này chấn động cả triều Đại Nhạn.
Trà lâu.
Trương Trường Ngôn tò mò hỏi: "Tại sao phải phiền toái như vậy, trực tiếp bán cách chế tạo xi măng là được rồi, ngươi lại dùng tiền đó đi sửa đường không phải tốt hơn sao?"
Dung Chiêu phe phẩy quạt, hiện tại tháng năm, thời tiết đã dần nóng lên.
Cô nhìn Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn, thấy hai người đang trầm tư liền nói: "Ngươi bảo bọn họ giải thích cho ngươi."
Trương Trường Ngôn nhìn về phía hai người.
Bùi Thừa Quyết nghĩ nghĩ, lúc này mới mở miệng: "Cách chế tạo kỳ thật không đáng tiền, chỉ cần thứ này bắt đầu chế tạo, sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra, mấu chốt là giấy phép, nhưng giấy phép sản xuất xi măng nếu trực tiếp lấy ra bán, chung quy không tốt."
Cũng tựa như muối ăn và đồ sắt, mọi người không biết cách làm sao?
Không, là không có tư cách làm.
Xi măng có thể bán được là do có giấy phép.
Chuyện này Hoàng đế khẳng định biết, nếu không Dung Chiêu cũng Bùi Quan Sơn bổ sung: "Muốn làm một con đường xuyên Nam Bắc cần rất nhiều nhân vật lực, nhưng nếu giao cho các thế gia, thương nhân cùng với hương thân địa phương thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, người có thể bỏ tiền ra sửa mười dặm đường cũng không ít."
"Những người đó có thế lực cực lớn ở địa phương, thủ hạ và tiền tài đều không thiếu, tự mình sửa đường so với triều đình phái người xuống sẽ dễ hơn rất nhiều."
Bùi Thừa Quyết gật đầu: "Đúng vậy, hơn nữa đường này cũng không phải chỉ là một đường thẳng tắp, còn phải đi qua châu quận của bọn họ, đường mà bọn họ tu sửa kỳ thật là đường bọn họ phải đi, có thể không để tâm sao?"
Đại Nhạn triều hiện tại phát triển ổn định, người nam lai bắc vãng để làm ăn hay vì lý do khác có rất nhiều.
Thế gia đại tộc tuy có căn cơ, nhưng cũng không phải lánh mặt trong nhà, vẫn có tiếp xúc với người bên ngoài.
Bọn họ cũng sẽ đi con đường đó.
Cho nên, bọn họ cũng là sửa đường cho mình.
Trên danh nghĩa là sửa đường cho triểu đình, nhưng bọn họ cũng không thiệt thòi.
Trương Trường Ngôn bừng tỉnh đại ngộ,"Cho nên ngươi chia một đoạn thành mười dặm, xi măng mặc dù không rẻ, nhưng vật liệu sản xuất cũng không đắt. Bọn họ đều tự ra sức sửa đường, có thể trong thời gian ngắn nhất, ít tốn kém nhất sửa xong con đường Nam Bắc này?"
Dung Chiêu gật đầu: "Thông minh."
Cô hơi nghiêng đầu, nhẹ nhàng cười nói: "Ngoài ra, còn có một mục đích khác."
"Là gì?" Ba người vội hỏi.
Dung Chiêu lười biếng dựa vào cửa sổ, thanh âm nhàn nhạt: "Có nhiều người nắm giữ cách chế tạo xi măng và giấy phép sản xuất, thứ này sẽ không thể trở thành sản nghiệp kếch sù, không bán được giá, ngày sau nếu còn có người muốn sửa đường cũng sẽ không cần tốn nhiều tiền của."
"Càng nhiều người sửa đường càng cần vô số nhân lực, nô bộc của các thế gia đại tộc và thương nhân đều có thể mang ra sử dụng, những người không có nô bộc sẽ thuê công nhân và khuân vác địa phương, có thể tạo thêm một phần thu nhập cho dân chúng."