Chương 601:
Chương 601:Chương 601:
Dung Vĩ sửng sốt.
Dung Chiêu không giải thích nữa.
Một số điều không thể giải thích rõ ràng, những người khác cũng sẽ không hiểu. ...
Tháng sáu, Dung Chiêu đi chủ trì khai trương hai ngân hàng Thanh Châu, Xương Châu.
Có tuyến đường Nam Bắc, tốc độ di chuyển của cô nhanh hơn rất nhiều.
Ngân hàng Nghi Châu và Mã Châu cũng đang chuẩn bị, nhưng phải đợi cô đi Giao Châu xử lý tốt chuyện ngân hàng và xưởng đóng tàu mới có thể đi tới đó chủ trì khai trương.
Mà sau khi thời tiết dần nóng bức, chiến sự biên quan đi vào giằng co.
Lực sát thương của thuốc nổ hiện tại không lớn, lần thứ nhất kinh lôi có tác dụng, lần thứ hai phe địch không mắc mưu, hai bên giằng co.
Có điều hiện giờ Đại Nhạn triều không thiếu tiền, trận so kè này ngược lại đối với Đại Nhạn càng có lợi.
Bắc Yến không có Dung Chiêu, không kiếm được nhiều tiền duy trì chiến sự.
Hai bên giằng co có thể giảm bớt số người chết, trong nước còn có ngân hàng không ngừng khai trương, tiền tài liên tục chảy vào quốc khố, Bắc Yến không có, kéo dài một ngày, Bắc Yến liền cách thất bại gần hơn một ngày.
Đây còn là đề nghị của An vương.
An Vương tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng tích cách trầm ổn, không nóng vội, cũng không lo lắng quân công, cục diện biên quan ổn định, hơn nữa càng ngày càng có lợi.
Nhưng trên triều lại không an ổn.
Lộc vương đảng nôn nóng muốn triệt để hạ bệ An vương đảng và Tam hoàng tử đảng, Cẩn vương lại quấy nhiễu, trên triều không có một ngày an bình.
Dung Chiêu từ Xương Châu trở về, có lên triều một ngày, toàn bộ quá trình mở to mắt ngủ, bên tai là tiếng cãi nhau ong ong của bọn họ.
Lúc thì buộc tội người này, lúc thì phải thay người kia, lúc thì người này có công nên thăng ñtlan- Cãi nhau túi bụi.
Cũng bởi vì tầm quan trọng của Dung Chiêu hiện tại, ai cũng muốn lôi kéo Dung Chiêu lên tiếng nói giúp, một buổi họp triều cô bị réo mười lần, phiền muốn chết.
Lên triều xong, Dung Chiêu liền gom hết bạc của Hộ bộ, mang theo một đội ngũ khổng lồ trùng trùng điệp điệp đi tới Giao Châu.
Lúc này đã là tháng bảy.
Trên xe ngựa, Trương Trường Ngôn thò đầu nhìn ra ngoài, lại dưới nhiệt độ của mặt trời nóng bỏng rụt đầu về, nói thầm: "Quả nhiên là đội ngũ vận chuyển ngân lượng, một trăm hộ vệ của ngươi cộng thêm hai trăm người của Hoàng thượng, còn có ám vệ... Cũng đúng, một ngàn vạn lượng, quả thật không thể xảy ra chuyện."
Dung Chiêu cười phe phẩy quạt,"Có lẽ bọn họ không phải bảo vệ bạc, là bảo vệ ta."
Trương Trường Ngôn: "... ?"
Hắn sửng sốt một lúc, lập tức nghĩ cũng đúng,"Đúng nha, ngươi hiện tại cũng không thể xảy ra chuyện, cha ta lúc trước luôn muốn hãm hại ngươi, hiện tại một chữ cũng không đề cập tới."
Dung Chiêu mỉm cười: "Cho nên Trương Tam công tử giải thích cho ta, tại sao phải theo ta tới Giao Châu?"
Trương Tam dừng lại, lập tức rụt cổ: "Không phải là ở kinh thành cũng không có gì làm, đi theo ngươi ra ngoài thăm thú sao."
Hắn vội vàng bổ sung: "Sản nghiệp của ngươi ta quản lý rất tốt, đi hai ba tháng cũng không có ảnh hưởng gì, ngươi yên tâm."
Hắn quạt cho cô, vẻ mặt lấy lòng.
Nghĩ đến hai ba tháng không gặp được Dung Chiêu, hắn liền nhịn không được lên xe ngựa...
Không biết sau khi trở về cha hắn có thể đánh chết hắn hay không?
Dung Chiêu không biết nghĩ tới điều gì, đột nhiên nói: "Vậy ngươi theo ta đi Giao Châu, vừa lúc học hỏi nhiều một chút, chuyện hải mậu ảnh hưởng sâu xa."
Trương Trường Ngôn lập tức nghiêm mặt.
Dung Chiêu lẩm bẩm: "Hy vọng lần này đi Giao Châu có thể phát hiện một vài nhân tài, Giao Châu gần biển, hẳn là có thể gặp được không ít người tài năng..."
Trưởng Trường Nên thấy eâô lai lâm vào trầm †tứ aua† fñno bất đâna. Hắn lắc đầu, quạt cho cô.
Cùng lúc đó.
Cẩn vương cùng Thang tiên sinh và mấy người khác đang mật đàm trong Cẩn vương phủ.
Bùi Hoài Bi nhìn chén trà, có chút xuất thần.
"Điện hạ?" Thang tiên sinh nhẹ giọng gọi hắn.