Chương 627:
Chương 627:Chương 627:
Dung Vĩ xa lánh đại nữ nhi cũng không phải thật lòng, đại nữ nhi lần đầu tiên về nhà, lúc này ông tự nhiên thấp thỏm, lập tức giải thích cho cô.
"Bốp!"
Dung Hương Cầm trực tiếp vỗ một cái lên bàn trà, đen mặt: "Các ngươi làm chuyện gì vậy?"
Cô tức giận đến run tay.
Lúc Dung Chiêu dương danh, cô tuy rằng chưa bao giờ thân cận, nhưng cũng tự hào về "đệ đệ" này.
Hiện tại biết Dung Chiêu là nữ tử, lập tức liền hiểu được cô những năm qua không dễ dàng, nhất thời trong lòng bùng lửa giận.
Dung Vĩ rụt cổ lại.
Dung Hương Cầm cũng sắp làm tổ mẫu rồi, cô nổi giận, tất cả mọi người có chút sợ hãi.
Cô nhìn phản ứng này của mọi người, đành phải thở dài: "May mà A Chiêu có bản lĩnh..."
Chuyện này rơi vào trên người bất luận kẻ nào đều rất khó cứu vấn, thậm chí chỉ cần không cẩn thận sẽ bay đầu cả nhà.
Nhưng Dung Chiêu lại dựa vào sức chính mình, không chỉ bảo vệ bản thân, còn bảo vệ toàn bộ An Khánh Vương phủ, hai chữ "bản lĩnh" đã không đủ để hình dung cô.
Giờ khắc này, Dung Hương Cầm so với lúc trước có một "đệ đệ" có tiền đồ càng thêm tự hào.
Lâm thị đỏ mắt,'A Chiêu không dễ dàng."
Nhìn thấy Dung Chiêu hôm nay mặc một bộ hồng trang, để cho tất cả mọi người á khẩu không dám nói gì, để cho cả triều văn võ đều không thể không tiếp nhận thân phận nữ tử của cô...
Thế nhưng sau lưng là mưu tính gần hai năm.
Từng giai đoạn, ngày ngày lo lắng, ngày đêm bận rộn.
Bộ hồng trang này Dung Chiêu mặc vào cũng không dễ dàng.
Nhưng cô mặc rất tự hào.
Cô dựa vào sức mình mặc hồng trang, không cần Hoàng thượng thứ tội, không cầu xin văn võ cả triều, cũng không trông cậy vào tân đế khai ân... Con đường này của Dung Chiêu, hoàn toàn dựa vào chính mình. Đây chính là Dung Chiêu, nữ thế tử Dung Chiêu của An Khánh Vương phủ bọn họ.
Đang lúc An Khánh Vương phủ đau lòng cho Dung Chiêu, hạ nhân bẩm báo: "Vương gia, Vương phi, Thượng gia thái thái tới."
Mọi người ngẩn ra.
Dung Vĩ đứng lên, kinh ngạc: "Bà ta tới làm gì?"
Người cũng đã đến, cũng không tiện không cho người ta vào, Dung Vĩ bảo người đi mời.
Lâm thị đau đầu nói: "Lúc trước Thượng phu nhân muốn gả nữ lang nhà bọn họ cho A Chiêu, bám lấy ta rất nhiều ngày, mỗi lần gặp mặt đều nhắc tới, lần này tới cửa là vì sao?"
Mọi người đồng dạng khó hiểu.
Cũng không thể là bởi vì mất hứng, chạy tới An Khánh Vương phủ nổi giận chứ?
Thượng phu nhân được hạ nhân dẫn vào, vẻ mặt tươi cười, hiển nhiên không phải tới phát hỏa.
Dung Vĩ cùng Lâm thị thấy vậy thở phào nhẹ nhõm.
Thái độ của Thượng phu nhân vô cùng tốt, cực kỳ khách khí.
Nói một hồi lâu, bà mới tiến vào chủ đề: "An Khánh Vương, vương phi, ta hôm nay kỳ thật là tới bàn chuyện hôn sự..."
Lâm thị theo bản năng xoa mi tâm,"A Chiêu là nữ tử, không cưới được Nhị Nương nhà ngươi."
Thượng phu nhân vội xua tay, cười nói: "Không phải không phải, hôm nay ta không phải làm mai Nhị Nương, mà là Tam Lang nhà ta!"
Vẫn là Thượng phu nhân phản ứng nhanh.
Chờ sau này mọi người kịp phản ứng, khẳng định sẽ muốn cùng bà đoạt con rể, à không, là con dâu.
Bà là người đầu tiên tới cửa, ít nhất có thể lưu lại chút ấn tượng bất đồng chứ?
Nghĩ như vậy, Thượng gia phu nhân cười đến nở hoa.
Dung Vĩ: "..."
Không quan tâm nam nữ, các ngươi đều muốn tranh giành Dung Chiêu đúng không?
Thật vất vả mới đuổi được Thượng phu nhân di. bà mối giẫm nát như cũ." Tình huống cũng không khá hơn nam trang bao nhiêu.
Lúc này người hầu chạy vào, vẻ mặt hưng phấn: "Vương gia, thế tử đã trở lại!"
Trong chốc lát, mọi người trong phòng đều đứng lên nghênh đón.
Dung Chiêu mặc Hồn Mộng Oanh, quần áo nữ tử xinh đẹp lại giống như nam trang trước đây của cô, trong lúc hành động góc áo tung bay, sải bước từ bên ngoài đi vào nhà, trên mặt mang theo nụ cười giống thường ngày...