Chương 658:
Chương 658:Chương 658:
Bùi Thừa Quyết và Bùi Thừa Lăng có đấu đá tàn nhẫn hơn nữa, hắn có không thích Vinh thân vương phủ đến mấy cũng phải ủng hộ Bùi Tranh, đây chính là gia tộc, đây chính là con đường phụ thân hắn chọn cho hắn.
Giọng Dung Chiêu khàn khàn: "Hắn bảo vệ được sao?"
Bùi Thừa Quyết vẻ mặt trào phúng,"Có lẽ Vinh thân vương phủ sẽ bị bỏ rơi, rút khỏi triều đình, nhưng hắn nhất định có thể bảo trụ Vinh thân vương phủ."
"Chuyện này vẫn còn náo loạn, thông địch không chỉ có Lộc vương, lúc này Lộc vương chịu ủy khuất trước, lại hy sinh cổ thế lực như Vinh thân vương phủ, sau đó, người xui xẻo sẽ là người khác, thủ đoạn này Lộc vương từng dùng một lần."
Lúc trước khi Cẩn vương bị ám sát, Nhị hoàng tử Bùi Tranh chính là chịu ủy khuất trước, cuối cùng "trầm oan đắc tuyết", đem mình biến thành Lộc vương.
Lúc này hắn muốn làm lại trò cũ, biến mình thành thái tử sao?
Dung Chiêu lại hỏi: "Nếu Lộc vương có thể tự thoát thân, ngươi phải chết không thể nghỉ ngờ?"
"A Chiêu, ta phải chết, hơn nữa còn mang theo hiềm nghỉ thông địch đi chết." Bùi Thừa Quyết nhìn cô, lộ ra nụ cười,"Ta chết, Lộc vương mới có thể trở thành người bị hại, mới có thể lật ngược tình thế, cũng chỉ có ta chết, Vinh thân vương phủ mới có thể bị thương nặng, Lộc vương mới có thể buông tha Vinh thân vương phủ, để Vinh thân vương phủ thoát ly phong ba."
Hắn đang cười, Dung Chiêu lại cười không nổi.
Kỳ thật trộm phương thức chế tạo thuốc nổ cũng không quan trọng, quan trọng là Lộc vương có tâm tư cho dù thông địch cũng muốn hãm hại An vương.
Lộc vương thế lớn, không phải Bùi Thừa Quyết đi trộm thì cũng sẽ có người khác.
Từ thời khắc Bùi Tranh quyết định, kết cục đã định trước, trận chiến năm trước tất bại.
Chỉ là Dung Chiêu nghĩ, Bùi Thừa Quyết thật sự không ngờ tới sao?
Hay là hắn nhìn ra tâm tư Bùi Tranh, cũng biết Vinh thân vương phủ đi theo người như vậy, nhất định ngã xuống vực sâu... Cho nên hắn đến làm đao. lấv mang mình đổi lấv Vinh thân v1 nd nhì thoát khỏi nhang ba2 Dung Chiêu cũng không hỏi.
Người như Bùi Tranh, nếu thượng vị là tai họa của triều Đại Nhạn.
Nhưng hắn không làm Hoàng đế, Vinh thân vương phủ sẽ cùng hắn chìm xuống.
Bùi Thừa Quyết bởi vì thông địch mà chết, Vinh thân vương phủ nhất định bị thương nặng, mà Bùi Tranh hy sinh Bùi Thừa Quyết, người lòng dạ hẹp hòi như vậy sẽ không tin tưởng Vinh thân vương phủ nữa.
Tự nhiên Vinh thân vương phủ có thể mượn chuyện này thoát ly hố sâu đoạt đích.
Cái giá phải trả là mạng sống của Bùi Thừa Quyết.
Dung Chiêu lúc này nói không nên lời, bởi vì đây là lựa chọn của Bùi Thừa Quyết.
Đoạt đích gió tanh mưa máu, mọi thứ thay đổi trong nháy mắt, rốt cục vẫn xảy ra trước mắt cô, người đầu tiên ngã xuống chính là Bùi Thừa Quyết.
"A Chiêu, ta nói cho ngươi biết chân tướng là muốn cho ngươi có chuẩn bị." Bùi Thừa Quyết đứng thẳng người, nhìn Dung Chiêu, gần từng chữ,"Đáp ứng ta, vô luận như thế nào ngươi cũng không được tham dự đoạt đích, không được vì bất cứ nguyên nhân gì bị cuốn vào phân tranh."
Dung Chiêu nhìn lại hắn, chậm rãi mở miệng: "Ta vẫn luôn như vậy."
Bùi Thừa Quyết nở nụ cười.
Hắn đặt trán lên lan can, giọng nói nhẹ nhàng: "Ta biết ngươi có tính toán, nhưng nếu có thể không mạo hiểm thì đừng mạo hiểm, con đường ngươi đi vượt mọi chông gai, nhưng thời thời khắc khắc đều có nguy hiểm đến tính mạng."
"Tân đế đăng cơ, ngươi vẫn có thể gặp nguy hiểm, Quan Sơn mặt lạnh nhưng tính tình thẳng thắn, rất có chủ ý, Trương Tam ngốc nghếch không có bản lĩnh gì, nhưng hắn nghe ngươi, nếu, nếu... ngươi không bài xích, thành thân với Trương Tam là an toàn nhất."
Nói xong, Bùi Thừa Quyết buông tay ra, nhìn vết máu lưu lại trên quần áo sạch sẽ của Dung Chiêu, ngượng ngùng cười nói,"Xin lỗi, làm bẩn quần áo của ngươi."
Dung Chiêu lắc đầu.
Bùi Thừa Quyết xoay người, thanh âm khàn khàn: "Ngươi đi đi."
Dung Chiêu chỉ có thể nhìn thấy cái gáy cùng mái tóc rối bù của hắn, cô chậm rãi đứng lên, mím môi, cuối cùng một chữ cũng không nói ra.
Vinh thân vt/7nad phủ lửa chon Bùi Tranh. Hắn dùng mạng mang Vinh thân vương phủ thoát khỏi đoạt đích, rời xa Bùi Tranh.
Đây là lựa chọn của Bùi Thừa Quyết.
Dung Chiêu xoay người rời đi, bước chân có chút hỗn loạn.
Mà trong nháy mắt cô rời đi, Bùi Thừa Quyết xoay người nhìn về phía cô, hắn giãy giụa đứng lên, thò đầu ra nhìn bóng lưng của cô dần đi xa.
Vì tránh nổi bật, Dung Chiêu hôm nay mặc váy dài màu đen, màu sắc ám trầm như vậy mặc trên người cô vẫn xinh đẹp như cũ, làn váy màu đen phản chiếu trên tường, nhẹ nhàng lắc lư, cho đến khi hoàn toàn không thấy đâu.
Cô mặc nữ trang, vẫn đi bất cứ nơi nào cô muốn.
Dung Chiêu đã rời đi, tiếng bước chân không còn nghe thấy nữa, thân thể Bùi Thừa Quyết ngã thẳng xuống đống rơm rạ, lồng ngực phập phồng.
Trên khuôn mặt đầy máu của hắn mang theo nụ cười.