Chương 83:
Chương 83:Chương 83:
Cô nhìn lướt qua mọi người, thanh âm nhẹ nhàng: "Cho nên Dung Chiêu nghĩ, nếu không các vương thúc hãy dừng ở hai vạn lượng thôi, chỉ có thể thêm cao nhất đến hai vạn lượng, các vương thúc nghĩ như thế nào?"
Trên mặt cô mang theo lo lắng và rối rắm như có như không, lại có chút thấp thỏm bất an, giống như sợ đắc tội với bọn họ.
Cũng đúng, một thế tử nho nhỏ làm sao dám đắc tội tứ đại thân vương?
Cô chỉ sợ bọn họ không ngừng tăng thêm, cho nên quyết định mức tăng là số tiền cao nhất hiện nay.
Hợp tình lại hợp lý.
Người đáng giận không phải Dung thế tử, mà là người ra hai vạn lượng muốn chèn ép bọn họ!
Dung Chiêu vẻ mặt khẩn trương: "Các vương thúc đồng ý không? Nếu không thêm nữa, Dung Chiêu hiện tại sẽ chia cổ phần?"
Tạ Hồng ở đằng sau nhìn Dung Chiêu như gặp quỷ, nếu không phải toàn bộ quá trình lão đều đi theo Dung Chiêu, biết rõ chân tướng, chỉ sợ cũng sẽ tin tưởng thật sự có người ra đến hai vạn lượng, mà cô đang thấp thỏm sợ hãi...
Dám chia rẽ tứ đại thân vương, đem tiền từ hai ngàn đẩy tới hai vạn, nữ thế tử nhà bọn họ mà biết sợ sao?!
Vinh thân vương mặt đen như mực.
Hắn đã tăng lên một vạn năm ngàn lượng, sao còn chịu bị người ta dùng cái gọi là "cổ phần" đè ép?
Vinh thân vương cười lạnh: "Ai mà không trả nổi hai vạn lượng chứ? Ta cũng tăng lên hai vạn lượng."
Hắn tuyệt đối sẽ không để cho người nọ được như ý nguyện.
Dám ra hai vạn lượng, không chừng còn có bao nhiêu mưu kế đang chờ bọn họ, cổ phần của hắn ngoại trừ Dung Chiêu ra, tuyệt đối không thể ít hơn bất kỳ ai!
Lộc thân vương mặt đen như mực.
Giờ phút này, suy nghĩ của hắn và Vinh thân vương giống nhau, không thể để cho người nọ được như ý nguyện!
Hôm nay Vinh thân vương cũng ra hai vạn lượng, nếu hắn không thêm tiền thì cổ nhần eế ít hơn bon ho rất nhiều. Vậy một vạn lượng của hắn chẳng phải là uổng phí sao?
Ngay từ đầu mục đích tăng giá là chèn ép người khác, hiện tại mục đích tăng giá tự nhiên là không để cho người khác chèn ép mình.
Lộc thân vương cười lạnh: "Hai vạn lượng thì hai vạn lượng, ức hiếp Lộc vương ta không có tiền sao? Ha ha, hai vạn lượng ta vẫn lấy ra được."
Du thân vương: "..."
Hắn không có tiền, hắn không muốn thêm!
Há miệng, lại nuốt tất cả lời nói trở về.
Người khác đều ra hai vạn lượng, hắn mới sáu ngàn lượng, cổ phần chênh lệch bao nhiêu?
Hai vạn lượng là rất nhiều, nhưng đầu tư vào Phúc Lộc Hiên chung quy kiếm được không ít, bây giờ cắn răng nhẫn nhịn, rất nhanh sẽ có thể vang danh thiên hạ, hắn không muốn bị Vinh thân vương và hai đệ đệ chèn ép, tuyệt đối không thể lùi một bước!
Hợp tác mở Phúc Lộc Hiên, ngoại trừ Dung Chiêu là người quản lý, nếu có người cổ phần cao hơn mình, người ngoài hỏi Phúc Lộc Hiên thuộc về ai, sẽ nhắc tới tên của mình sao?
Bọn họ đều ra hai vạn lượng, cục diện trước mắt đã bao vây hắn.
Lúc này rút lui, không chỉ bị ba đại thân vương khác cười nhạo, còn có thể tổn thất lợi ích của Phúc Lộc Hiên, tuyệt đối là mất cả chì lẫn chài.
Cổ phần này một bước cũng không thể nhường!
Vì thế, xuất phát từ đủ loại tâm lý bất đồng, Du thân vương và Lộc thân vương đều đồng ý.
Dung Chiêu vui mừng cười một tiếng: "Thật tốt quá, Dung Chiêu thật sự sợ bốn vị vương thúc tranh chấp, hiện tại cục diện đã ổn định, ta cũng có thể yên tâm. Vậy thì các vương thúc đều tự tăng thêm hai vạn lượng, chiếm mười chín cổ phần, Dung Chiêu bỏ ra kỹ thuật và quản lý, chiếm hai mươi bốn cổ phần, hiện tại sẽ viết khế thư!"
Cô chỉ đề cập thêm hai vạn lượng, con số "hai vạn lượng" này không khó chấp nhận như vậy.
Nhưng trên thực tế, tứ đại thân vương mỗi người ra bốn vạn lượng!
Cô nói không thành vấn đề, tứ đại thân vương chậm rãi gật đầu.
Bọn họ bỏ tiền giống nhau,"cổ phần" sẽ giống nhau, ai cũng đừng nghĩ chèn ép được ai, ai cũng chưa từng thua ai.