Chương 86:
Chương 86:Chương 86:
Lộc thân vương nhảy dựng lên: "Ai nói sản nghiệp nhà ta không phong phú? Sản nghiệp của ta đúng là không nhiều bằng các ngươi, nhưng ta tiêu phí cũng rất ít. Tiết kiệm được tiền, ngũ đệ ngược lại xa hoa lãng phí, ham mê hưởng lạc, cũng không biết còn xuất được tiền hay không?"
Nhạc thân vương: "Ha ha, ta làm sao lại không có tiền, trong phủ ta có tiền cho nên mới hưởng lạc, mới có thể..."
Bốn người vừa đi ra ngoài vừa cãi vã, bởi vì có người lén lút bỏ thêm hai vạn lượng, dẫn đến tất cả bọn họ đều phải thêm tiền cho đủ hai vạn, làm sao có thể không tức giận?
Ai có thể thừa nhận mình không có tiền?
Vương công quý tộc trọng mặt mũi lại nói mình không có tiền, tương đương vả mặt bốp bốp, cực kỳ mất mặt.
".. Không có tiền thì đừng làm giàu, nếu hôm nay không thể đưa tiền đến An Khánh Vương phủ, vậy cổ phần của ngươi sẽ bị hủy bỏ."
"Ha ha, bổn vương có tiền, hơn nữa cũng có thể lấy ra, ngược lại là ngươi có tiền sao?"
"Đừng nói hai vạn lượng, thêm hai vạn lượng nữa bản vương cũng có thể lấy được!"
"A, thêm thì thêm, ai sợ ai?"...
Bốn người ngoài miệng nói thêm tiền, đương nhiên là không có ai thật sự thêm, bọn họ trào phúng mắng chửi lẫn nhau xong thì đĩnh đạc bước lên xe ngựa hồi phủ.
Thấy bốn chiếc xe ngựa rời đi, Tạ Hồng thở dài một hơi, xoa xoa đôi chân có chút bủn rủn nhìn về phía Dung Chiêu: "Thế tử... tiếp theo chúng ta làm thế nào?"
Tứ đại thân vương có vẻ đã ứng phó được?
Hiện tại lão cực kỳ kính ngưỡng thế tử nhà mình, hai mắt sáng ngời nhìn Dung Chiêu, dáng vẻ toàn bộ nghe theo sắp xếp của thế tử.
Tạ Hồng xem như đã hiểu.
Thế tử nhà lão có bản lĩnh, cũng là người làm đại sự!
Dung Chiêu: "Đương nhiên là ăn chực rồi."
Tạ Hồng: "... 2"
Dung Chiêu tiếc nuối: "Đáng tiếc bọn họ đều trở về chuẩn bị tiền, đồng với bọn họ..."
Tạ Hồng: "... ?"
Dung Chiêu đảo mắt, nhìn về phía đại sảnh: "Cũng may còn có người có thể mời ta ăn cơm."
Tạ Hồng: "..."
Thế tử mở miệng là có thể lừa gạt tứ đại thân vương lôi kéo tám vạn lượng đầu tư, thế nhưng ăn bữa cơm còn phải ăn chực?...
Đừng nhìn tứ đại thân vương cứng miệng, nói chuyện hào phóng cứ như tăng thêm hai vạn lượng chỉ là việc nhỏ, nhưng thực tế...
Vinh thân vương phủ.
Vinh thân vương phi rít gào: "Vương gia!! Đây là hai vạn lượng đó, phủ chúng ta làm gì còn hai vạn lượng?! Rốt cuộc ngài đang làm gì vậy? Tối hôm qua nói một vạn năm ngàn lượng, hôm nay ta lục tung cả vương phủ, gom được cái gì thì gom cái đó, bây giờ đi đâu tìm thêm năm ngàn?!"
Vương phi: "Ngài thì hay rồi, mở miệng nhẹ nhàng hứa đưa hai vạn lượng, lúc trước đã lấy hai vạn lượng, hiện tại lại muốn lấy hai vạn lượng nữa!"
Vinh thân vương rụt cổ như chim cút.
Du thân vương phủ.
Du thân vương phi chậm rãi mở miệng: "Vương gia... Đêm qua ngài chỉ nói hiện tại cuộc sống khổ một chút, sau này chia hoa hồng mọi thứ sẽ tốt hơn. Nhưng bây giờ là hai vạn lượng đó, chỉ sợ không phải cuộc sống khổ một chút, mà là sắp không sống nổi rồi."
Bà dùng giọng điệu bình thản nhất nói những lời khiến người ta sởn gai ốc.
Du thân vương cứng cổ: "Bọn họ đều ra hai vạn lượng, ta làm sao có thể thua? Phu nhân đừng nói nữa!"
Vương phi cười lạnh: "Được rồi, ta không nói."
Bà đứng lên thản nhiên rời đi: "Vậy hai vạn lượng này Vương gia tự nghĩ biện pháp đi."
Du thân vương mở to mắt, cả giận nói: "Tự mình nghĩ biện pháp thì tự mình nghĩ biện pháp!"
Thở mạnh mấy hơi, tầm mắt của hắn lại nhìn về phía trắc phi.
Trắc phi giật giật khóe miệng: "Vương gia, tiền bạc trong phủ trước nay đều là Vương phi tỷ tỷ quản, bây giờ Vương gia mở miệng liền muốn hai Du thân vương: "..." Nhạc thân vương phủ.