Chương 99:
Chương 99:Chương 99:
Cho cô thêm chút thời gian, Trương thừa tướng muốn làm gì cũng không làm được.
Thời gian, chỉ cần thời gian.
Dung Chiêu hít sâu một hơi, đưa phong thư cho Thạch Đầu: "Bảo người đưa đến phủ tam hoàng tử, thái độ cung kính một chút."
"Vâng." Thạch Đầu lĩnh mệnh, cung kính cáo lui. ....
Phúc Lộc Hiên còn chưa khai trương đã có động tĩnh không nhỏ.
Dung Chiêu cho tới bây giờ cũng không phải là người khiêm tốn, lại thêm việc ngũ vương hợp tác và mười sáu vạn lượng, mỗi ngày đều có người bàn tán sôi nổi tin tức liên quan tới Phúc Lộc Hiên.
Dung thế tử bỏ ra ba vạn lượng mua ba cửa hàng liền kề trên đường Nam Môn, cải tạo thành Phúc Lộc Hiên!
Đường Nam Môn là đường phố phồn hoa nhất kinh thành Đại Nhạn, cửa hàng trong này vốn đã đắt, một cửa hàng bằng hai tòa nhà, Dung Chiêu mua một lần ba cửa hàng lớn liền kề, giá cả càng là giá trên trời.
Cửa hàng ở giữa vốn là một tửu lâu hai tầng, làm ăn không tốt, chủ nhân đã sớm muốn bán ra ngoài, Dung Chiêu mua rất thuận lợi.
Hai cửa hàng trái phải hơi nhỏ, một cửa hàng bán son, một cửa hàng bán vải vóc, cửa hàng bán son làm ăn không tệ, Dung Chiêu đưa giá gần gấp đôi mới lấy được.
Người nhà kia cầm tiền, cao hứng đổi chỗ khác tiếp tục đi bán son.
Về phần nhà bán vải vóc kia, đó là sản nghiệp thuộc về Nhạc thân vương, vì gom góp thêm hai vạn lượng, Nhạc thân vương phủ vốn đã giật gấu vá vai, Dung Chiêu muốn bỏ tiền ra mua cửa hàng, giá thị trường lại tăng thêm một thành, Nhạc thân vương phủ tự nhiên cũng cao hứng bán.
Một khoản tiền nện xuống, tất cả mọi người muốn nhìn xem Phúc Lộc Hiên kia rốt cuộc sẽ xây như thế nào, nhưng Dung thế tử lại dùng vải bố thô vây quanh cửa hàng, vây rất cao, làm cho người ta không nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Vải thô vây quanh là sản phẩm tồn đọng trong nhà kho của Nhạc thân vương phủ, chưởng quỹ ban đầu tham ô, mua vải thô bị lỗi với giá rẻ, ở trong kinh bán không được liền chất thành đống ở nhà kho, Nhạc thân vương tặng không cho Dung Chiêu.
Dẫn đến hiện tại tất cả mọi người không biết bên trong trông như thế Cảm giác thần bí chưa bao giờ có, vô cùng mới lạ, ngược lại càng khiến người trong kinh nghị luận sôi nổi.
"Rốt cuộc sẽ xây thành cái gì?"
"Chậc chậc, diện tích rộng thật."
"Bên trong hơn trăm người làm việc, có lẽ là muốn đẩy nhanh tốc độ."
"Bốn vạn lượng cũng không biết khi nào mới có thể kiếm lại..."...
Cũng có quyền quý trong kinh ghen tị nói: "Không phải tiêu tiền của mình cho nên mới ra tay hào phóng như vậy!"
Phúc Lộc Hiên tuyển tiểu nhị, lương tháng hai lượng!
Xoạt xoạt xoạt, vô số dân chúng trong kinh tràn về nơi tuyển dụng, điên cuồng báo danh.
"Ta ta ta! Ta là tiểu nhị nhiều năm, rất biết làm việc!"
"Quản sự, nhìn ta xem, ta rất thích hợp chạy bàn."
"Ta chạy một ngày cũng không mật."
"Nhìn ta này, nhìn ta!"...
Dung thế tử bỏ ra một số tiền lớn đặt làm một số đồ sứ chuyên dụng cho Phúc Lộc Hiên!
"Ối chà, đúng là ra tay hào phóng thật."
"Không hổ là Dung thế tử có tiền, cũng không biết đồ sứ làm có đẹp hay không?"
"Ngay cả đồ sứ cũng là đặt làm riêng, ta có chút mong chờ Phúc Lộc Hiên rồi đây."...
Nhóm nghệ nhân Dung thế tử chiêu mộ lúc trước đi vào trong khu vực che vải thô, mang theo một xe đồ đạc, đỉnh đỉnh đang đang, cũng không biết đang làm cái gì.
Dung thế tử.......
Tin tức về Dung Chiêu và Phúc Lộc Hiên mỗi ngày đều thay đổi đa dạng, lưu truyền trong kinh thành.
Động tĩnh này so với lúc trước treo giải thưởng mười vạn lượng cũng không kém.
Cơn gió "An Khánh Vương thế tử" trong kinh thổi ba tháng vẫn còn tiếp tục, nghiễm nhiên còn có xu thế càng ngày càng mãnh liệt.
Một tửu lâu nào đó.
Một đám lang quân trẻ tuổi tụ một chỗ, sắc mặt lại rất khó coi. "Tên Dung Chiêu kia quả nhiên vô lễ, hôm nay bảo hắn tới dự tiệc, hắn lại trực tiếp từ chối!" Có vị công tử phe phẩy quạt, vẻ mặt mất hứng.