Mạc Thanh Ca Đại Giá Cuồng Phi

Chương 7


Long Đật Tĩnh vuốt qua vuốt lại chòm râu đen, hắn đưa mắt nhìn một vòng quanh bốn phía, nói: “ Nếu mọi người đều có cùng chung ý kiến, như vậy làm đi!”
“ Dạ, Đường chủ.”
Sau lời nói của Long Dật Tĩnh, tất cả mọi người đều lần lượt đứng dậy, hướng hắn ôm quyền đáp.
Tinh quang trong ánh mắt Long Phiêu Phiêu lóe ra, nàng hiển nhiên đã rất muốn cùng cái kia Kim Ô môn môn chủ tỷ thí.
Khi mọi người lúc này lục tục rời khỏi chính đường, Long Dật Tĩnh liền phân phó Long Phiêu Phiêu cùng tiến vào nội đường.
Long Phiêu Phiêu theo Long Dật Tĩnh vào nội đường, chỉ thấy Long Dật Tĩnh ngồi trên giường mở bàn cờ, nói: “ Phiêu Phiêu, phụ tử chúng ta lâu nay không đánh cờ, hôm nay bồi phụ thân có được không?”
Long Phiêu Phiêu cười đáp: “ Phụ thân cũng cần hạ thủ lưu tình a.”
“ Tốt lắm, mau ngồi xuống.”
Long Dật Tĩnh nắm lấy chòm râu đen, khẽ lắc đầu.

Long Phiêu Phiêu khoanh chân ngồi xuống đối diện Long Dật Tĩnh, cầm lấy cờ đen, hai phụ tử bắt đầu đánh .
Không khí bắt đầu trở nên ngưng trọng, tựa hồ cả hai phụ tử đều đem toàn bộ chú ý của mình dồn lên bàn cờ, nhất thời khó phân thắng bại.
Cuối cùng vẫn là nước cờ của Long Dật Tĩnh cao hơn, thắng Long Phiêu Phiêu một trận.
Long Phiêu Phiêu hạ cờ, hô to một tiếng thoải mái, người ghé vào bàn cờ, nháy mắt nhìn về phía Long Dật Tĩnh, hỏi: “ Phụ thân, người kêu Phiêu Phiêu đến đây không phải chỉ đánh cờ thôi?”
Long Dật Tĩnh nhẹ nhàng nhấp một ngụm chè xanh, cười nói: “ Thật đúng là không có chuyện gì có thể qua mắt được Phiêu Phiêu.”
“ Phụ thân, là vì chuyện của Kim Ô môn sao?”
Long Phiêu Phiêu suy nghĩ một chút, chuyện có thể làm cho phụ thân khó giải quyết, cũng liền là Kim Ô môn đi.
“ Tuy rằng chuyện của Kim Ô môn khó giải quyết, nhưng phụ thân cũng chưa từng để ở trong lòng.”
Long Dật Tĩnh bình tĩnh kiên quyết nói, tựa hồ đối với chuyện của Kim Ô môn, vẫn như lúc trước không coi trọng.

Long Phiêu Phiêu nghe những lờ này, không khỏi ngồi ngay ngắn lại, ngẫm nghĩ một hồi rồi hai con mắt đột ngột mở to: “ Chẳng lẽ là chuyện của Thanh Thanh?”
“ Quả thật là có liên quan đến Thanh Thanh.”
Long Dật Tĩnh nhìn con ngươi toát lên vẻ khẩn trương của Long Phiêu Phiêu, người có thể khiến cho người này như vậy cũng chỉ có một mình tiểu nữ nhân Thanh Thanh.
Long Dật Tĩnh không phải là không yêu Thanh Thanh mà thân là Long Đường đường chủ, hắn làm cái gì cũng phải chí công vô tư.
Thanh Thanh vừa sinh ra đã không có Long Thần khí, hiện giờ cũng mười sáu tuổi, ngay cả tầng thứ nhất của Ngạo Long bí quyết cũng chưa có lĩnh hội qua.
Ai…….
“ Phụ thân, Thanh Thanh kì thực cũng không phải là vô dụng, chính là điểm tốt của nàng người không có phát hiện ra. Hôm qua Thanh Thanh còn nói với ta, lần đại thọ của phụ thân này, này nhất định phải bắt được Ưng trảo vương kính người. Phụ thận, kì thực..”
Dây thần kinh của Long Phiêu Phiêu thắt lại, vội vàng nói với Long Dật Tĩnh.
“ Tốt lắm, Thanh Thanh có sự tình gì, ta là cha còn không rõ sao, ngươi che chở cho Thanh Thanh, phụ thân hiểu được, dù sao nếu năm đó không phải vì nương của Thanh Thanh, ngươi hiện tại cũng không như thế này trước mặt phụ thân. Đối với Thanh Thanh, phụ thân cũng có chút nợ nó. Nhưng Phiêu Phiêu, con phải hiểu được, Long Đường không cần người vô dụng.”
Long Dật Tĩnh sắc mặt không cho rằng mình làm sai nhìn về phía Long Phiêu Phiêu.
Long Phiêu Phiêu cắn chặt môi dưới, nàng không cho phép bất cứ kẻ nào kinh thường Thanh Thanh, cho dù là phụ thân cũng không thể.

Bình Luận (0)
Comment