Mackenzie's Mission

Chương 3

Vài phút sau khi cô đã chạy ra khỏi văn phòng anh theo đúng nghĩa đen, Joe vẫn còn ngả người trên ghế anh, hai bàn tay đan vào nhau đặt sau đầu và một nụ cười hài lòng, nho nhỏ làm cong hai khóe của cái miệng với những đường nét mạnh mẽ

Vậy ra cô là một trinh nữ. Anh chỉ đoán mà thôi, nhưng đó lại là một phán đoán tốt. Một người phụ nữ từng trải sẽ không thấy ngượng ngùng hay là luống cuống hoàn toàn không biết nói hay làm gì như thế. Cô nàng bé nhỏ đáng thương. Với trí thông minh như thế, cô là một người khờ dại trong lĩnh vực liên quan tới đàn ông và tình dục, và phản ứng mà cô đã học được lúc còn trẻ tuổi, khi vài tên ngốc nào đó có thể đã làm cô sợ gần chết bằng cách tóm lấy cô, đã trở thành cách thức tiêu chuẩn để cô đối phó với sự chú ý của đàn ông.

Anh đã ở trong văn phòng trước cả bình minh, suy nghĩ của anh hướng về cô chứ không phải chuyến bay sắp tới và trong cơn bốc đồng anh đã yêu cầu được xem hồ sơ của cô. Việc đọc nó thật thú vị.

Kể từ khi cô bắt đầu tới trường, cô đã bị cô lập khỏi nhóm bạn cùng tuổi với mình, và cô đã đáp lại sự xa lánh về mặt xã hội không thể tránh khỏi bằng cách dành hết bản thân mình cho việc học tập, vì thế càng làm cho cái hố ngăn cách giữa hai bên sâu hơn khi cô vượt xa những bạn cùng trường với mình. Dĩ nhiên, đó không phải chính xác những gì xảy ra trong cuộc sống của cô; những tài liệu vô cảm chỉ liệt kê những con số và những thành tích, ngoại trừ những kiểm tra an ninh chi tiết, trong đó đã ghi chú việc thiếu mối quan hệ với một người đàn ông - nếu đã từng có ai đó - nhưng không có tiểu sử tâm lý sơ lược hay điều tra chi tiết tiết lộ bất cứ dấu hiệu nào của bệnh đồng tính luyến ái. Hồ sơ công việc của cô để lộ ra một vài trường hợp khi Tiến sĩ Evans không có quan hệ suôn sẻ với đồng nghiệp, luôn luôn là nam giới, nhưng khi mà lĩnh vực vật lý bị thống trị bởi đàn ông thì bản thân chuyện đó cũng không có nghĩa gì lắm.

Nhớ lại phản ứng của cô với anh đêm hôm trước, Joe bắt đầu suy nghĩ. Cô xù lông lên như vậy phải chăng vì cô luôn luôn từ chối đàn ông, một cách xã giao, đầy xúc cảm và thật tự nhiên trong suốt thời niên thiếu và lúc thanh niên hay không? Những người cùng độ tuổi với cô chắc hẳn đã xa lánh cô, và những người bạn cùng lớp của cô chắc là không hứng thú gì với việc giao thiệp cùng một người mà, so với họ, vẫn còn là một đứa trẻ. Vào lúc cô lớn lên về th chất và trưởng thành đủ để chuyện đó không còn là vấn đề nữa, hình mẫu đó đã được thiết lập và cô xây dựng nên nhiều rào chắn phòng thủ khiến cho không ai có thể lọt qua hết tất cả những chiếc gai nhọn đó.

Cách duy nhất để một người đàn ông có thể tới gần cô là cô phải tự mở ra cánh cửa, điều dường như sẽ không xảy ra. Nhưng rồi anh đã thấy cách cô bồn chồn khi Daffy đặt tay vòng quanh eo cô, và câu trả lời nhá lên trong tâm trí anh. Một giây sau anh đưa kế hoạch vào hành động.

Công việc đối với cô là quan trọng. Vì thế, cô sẽ chấp nhận câu chuyện bịa đặt về mối quan hệ với anh, cho dù cô đã nói thẳng thừng đêm hôm trước rằng cô không muốn bị đem ra bàn tán. Anh biết cô sẽ bị đem ra làm chủ đề cho những câu chuyện ngồi lê đôi mách trong bất kỳ hoàn cảnh nào, bởi cô không phải kiểu phụ nữ mờ nhạt. Đứng giữa việc lựa chon phải giả vờ có dính líu đến anh và khơi mào những câu chuyện đồn thổi, hay có thể không còn được làm việc trong dự án Night Wing nữa, cô đã lựa chọn cái trước. Anh đã trông mong chính phản ứng đó khi đưa ra những lập luận của mình.

Giờ thì những người đàn ông khác sẽ để cô yên, để lại cho anh một chiến trường không có chướng ngại, và anh dự định sử dụng hết mức những lợi thế của mình. Cô sẽ phải dành thời gian ở bên anh, tìm hiểu anh, học cách thư giãn với anh.

Việc quyến rũ cô sẽ là nhiệm vụ ngọt ngào nhất anh từng đảm nhận. Thuần dưỡng con nhím nhỏ đó trên giường sẽ hứng thú hơn rất nhiều so với việc phá vỡ Mach 3.

Caroline không dám quay lại làm việc, cô biết sự khó chịu của cô sẽ được viết ngay trên mặt cô cho mọi người cùng thấy, và Adrian sẽ lại có thêm vài câu châm chích về việc cô chăm chút cho đời sống tình ái của mình trong giờ làm việc. Cô phóng tới một nhà vệ sinh nữ gần nhất và tìm kiếm sự riêng tư trong một buồng vệ

Cô đang run rẩy khắp người và cảm thấy gần như khóc òa lên một cách lạ lùng. Cô hiếm khi khóc, bởi nó không giải quyết được chuyện gì ngoài việc làm cho mũi cô bị nghẹt. Thậm chí còn lạ hơn nữa, cô đã tháo chạy một cách hèn nhát lần nữa, và đã đến lúc cô đối mặt với thực tế.

Không phải Đại tá Mackenzie đã làm chuyện gì khiến cho cô sợ hãi tới vậy; cái kinh khủng nhất là những phản ứng của cô với anh. Trí thông minh chẳng có ích gì khi cô tự dộng đầu vào cát và không tự thừa nhận sự thực với bản thân. Cô đã để cho mình trở nên quá tự mãn về khả năng giữ khoảng cách với đàn ông với miệng lưỡi sắc bén của mình; nhưng đại tá không chỉ không bị dọa dẫm bởi điều đó - người đàn ông chết dẫm đó, anh ta dường như còn thích thú với nó cơ chứ! Nhưng có thể cô có khả năng kìm giữ lại những người đàn ông khác chỉ vì cô không bị hấp dẫn bởi bất cứ ai trong số họ. Hơi thở ngắt quãng, những cơn hoảng loạn, cách trái tim cô đập dồn và cách hành xử hèn nhát, tất cả chỉ có thể mang một ý nghĩa: sự hấp dẫn tình dục. Là một người phụ nữ thông minh, bản năng thôi thúc cô bỏ chạy ngay lập tức.

Cô tự tha thứ cho bản thân vì đã không nhận ra điều đó ngay lập tức, bởi sau hết, đây là lần đầu tiên cô từng trải nghiệm hiện tượng này. Cô cũng đã không biết làm sao để lái xe khi cô ngồi vào sau bánh lái lần đầu tiên. Cô đã luôn luôn thấy lúng túng khi thỉnh thoảng nam nữ lại có những cuộc chuyện trò sôi nổi để thu hút sự chú ý của nhau, nhưng lúc này cô đã biết cái gì là tận cùng của tất cả mọi thứ đó. Những tuyến sinh dục. Sự phản bội của chúng đang khiến mọi việc rối tung lên.

Và lúc này cô làm sao đó đã sa vào tình cảnh này. Cô cảm thấy chắc chắn nếu cô cố gắng hơn nữa, cô sẽ có thể tìm ra một vài giải pháp khác, nhưng bộ não cô dường như không muốn làm việc. Có thể nó là tác dụng phụ của việc những tuyến hoạt động quá tích cực. Cuối cùng thì, chỉ suy nghĩ không thôi cũng không dẫn tới việc kết đôi>Cô thử sắp xếp lại các suy nghĩ của mình. Theo như tình huống hiện thời, cô đã đồng ý giả vờ là có mối quan hệ với Đại tá Mackenzie để những người đàn ông để cho cô yên và cô sẽ có thể làm việc, và cũng khiến cho đàn ông không bị mất trí bởi cô. Liệu ngài đại tá có làm ra vẻ là có quan hệ với mọi phụ nữ ở căn cứ? Tại sao lại là cô? Có cái gì ở cô lại gây nhiễu tới mức cô phải bị trung hòa chứ? Cô biết cô là một phụ nữ khá hấp dẫn, nhưng cô chắc chắn mình không phải là một người phụ nữ quyến rũ chết người.

Và cái chuyện làm ra vẻ có dính líu với anh thì sẽ đòi hỏi phải làm những gì? Nói chuyện một chút và mỉm cười ư? Cô nghĩ cô có thể xoay sở với mấy việc đó. Cô chưa bao giờ thủ thỉ kiểu như những cô nàng tương tư theo cái cách cô đã thấy một vài người phụ nữ làm, nhưng điều đó có thể chẳng khó đến thế. Nhưng nếu anh ta nghĩ cái mối quan hệ giả dối này có liên hệ tới cả chuyện ôm ấp và hôn hít, cô sẽ phải hoãn lại ngay lập tức, bởi trái tim cô chỉ là không thể nào chịu đựng được tình trạng căng thẳng đó. Tất cả lượng adrenaline chảy dồn dập này không thể nào tốt cho sức khỏe được.

Nhưng tình huống này không phải là không thể kiểm soát được. Nếu cô vẫn bình tĩnh và nhớ rằng không được tin tưởng anh cho dù anh có tỏ ra lý lẽ tới mức nào, chắc là cô sẽ ổn thôi. Với ý nghĩ kiên quyết đó trong đầu, cô vươn thẳng vai và rời khỏi nơi trú ẩn của mình. Khi cô băng ngang qua mặt đường nhựa, hơi nóng sa mạc đốt cháy đỉnh đầu cô và làm cho hai cánh tay cô bỏng rát. Mọi thứ lung linh xung quanh cô, tai cô bị tấn công đột ngột bởi những tiếng gầm không ngừng nghỉ của động cơ phản lực khi những chiếc máy bay hạ và cất cánh. Phi công tụ tập khắp mọi nơi, tham dự vào công việc ở một căn cứ không lồ. Các hoạt động đều nhộn nhịp, và còn hấp dẫn hơn là ý thức được cô đang làm việc với một trong những chiếc máy bay hiện đại nhất từng được thiết kế.

Công việc đã luôn là liều thần dược của cô. Cô tận hưởng nó, ăn ngủ cùng nó, bởi nó là một phần trong cuộc sống của cô nơi cô luôn vượt trội, và là nơi cô thuộc về. Nơi luôn thoải mái và thân quen, cho dù Adrian Pendley chắc chắn là cố hết sức để phá cô. Được rồi, nếu cô có thể lờ Mackenzie đi, cô cũng có thể dễ dàng phớt lờ Adrian chứ.

Khuôn mặt rám nắng sẫm màu và hiếu thắng cứ lướt qua trước mắt cô, xuất hiện giữa những luồng hơi nóng, và cô vấp vào lề đường trước khi nhanh chóng lấy lại được thăng bằng. Vậy là cô đã không thể lờ Mackenzie hoàn toàn, cô sẽ phải làm tốt hơn nữa. Vì lợi ích của chính mình, cô phải làm thế.

Không còn nghi ngờ gì nữa, khi cô bước vào lại văn phòng, với quần áo ướt đẫm mồ hôi và những món tóc dán vào gương mặt, Adrian nhìn lên cô và châm chích:

- Chẳng lẽ cô lại không biết trời quá nóng cho một cuộc ‘vật lộn’ nhanh hay sao? Cô sẽ học được việc để dành chuyện đó cho một kỳ nghỉ cuối tuần ở Vegas. (chỗ này Adrian chơi chữ, anh ta ám chỉ ‘quick tussle’ là một cuộc làm tình ngắn, như kiểu ở trong nhà vệ sinh)

Yates nhìn lên và cau mày. Caroline nhìn thấy ánh mắt của ông và nhún vai ngụ ý rằng chuyện đó không thành vấn đề.
Bình Luận (0)
Comment