Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

Chương 389

“Chuyện gì vậy!?! Khủng bố tập kích sao!!?” Người của trại tạm giam loạn hết cả lên, sau khi xem video quay lại cảnh Bạch Nhâm Tịnh hô gọi thần kiếm, sau đó một kiếm chém nổ một tầng lầu liền nhanh chongs hiểu rõ.

“Gọi người của đội cận vệ hoàng gia đi, chúng ta cần phải nhanh chóng kiềm chế được cái tên này! Có thể hắn chính là đầu mối trong vụ ám sát Lan Ni hoàng hậu! Canh giữ cẩn mật phương vị đang tạm giam các chủ Mẫu Đơn các, có thể tên này là tay sai của cô ta!”

Mẫu Đơn nằm thở dốc trong phòng bệnh cũng nghe thấy tiếng nổ lớn kia, mê man nhìn đám cảnh vệ đang nắm chặt vũ khí xung quanh. Gì vậy, ngay cả ở trong trại tạm giam của Hắc quốc mà cũng gặp nguy hiểm sao?

Như vậy trên thế giới này rốt cuộc là còn chỗ nào an toàn đây!!?

“Coi chừng cô ta, cô ta mà chết đi chũng ta chỉ sợ cũng sẽ mất đầu đấy.” Vị cảnh quan chịu trách nhiệm thẩm vấn Mẫu Đơn trầm giọng nói, ngay lúc đó cánh cửa trước mặt bọn họ bị chém ra thành trăm mảnh, nam nhân một thân tù phục cầm thanh kiếm còn đang nhỏ máu đi tới.

“Bắt tên này lại!” Cảnh quan trưởng nhìn thanh kiếm nhuốm đầy máu tươi mà run lên. Thương vong ở trong vụ đột kích này chỉ sợ cũng sẽ làm cho Hắc Thuận nổi giận!

Bạch Nhâm Tịnh ngẩng đầu lên, đôi đồng tử màu đỏ yêu dị làm cho tất cả mọi người ít nhiều đều có chụt lạnh gáy, còn Mẫu Đơn nhìn qua liền biết, Bạch Nhâm Tịnh tiến vào khế ước rồi!

Nàng cũng có chút tò mò, tên họ Bạch này tiến vào khế ước thì sẽ phát điên kiểu gì, ha hả…

“Ha…”

Theo một tiếng bật cười, máu đỏ nóng bắn ra tung tóe cùng từng mảnh tay chân, Mẫu Đơn đang nằm trên giường cũng bị máu bắn thẳng vào mặt, tâm tình vô cùng không vui…

Cảnh quan trưởng không thể nào tin nổi nhìn những người xông lên đều bị chặt thành từng khúc, Bạch Nhâm Tịnh cười cười, mái tóc vậy mà dần dần nhuộm trắng, màu mắt càng thêm đỏ giống như máu tươi.

===

Đọc xong đừng quên like và comment nha

Chương mới sẽ buff liên tục cho tới đêm, đừng quên like sau khi đọc mỗi chương nè

Cũng đừng quên bỏ phiếu cho Cá nhé TT dạo àny cảm giác chẳng ai bỏ hu hu...
Bình Luận (0)
Comment