Mẫn Nhi, Em Đừng Hòng Chạy Thoát!

Chương 65


Kiều Vy thấy A Mẫn lạnh lùng như vậy thì cũng im lặng không nói gì.

Lúc này A Mẫn nhìn đám côn đồ lạnh giọng: "Xem ra các người chọn cái chết!"
Đám côn đồ nghe vậy thì có chút khó hiểu, nghĩ rằng A Mẫn nói đùa nên tiếp tục cợt nhả: "Hahaha! Cô em, người như em thì nên nếm trải một chút vị đời đấy.

"
Đám côn đồ nói xong thì bắt đầu chèn ép A Mẫn vào tường đụng chạm.

A Mẫn lên gối vào chỗ hiểm tên kia khiến hắn nhăn mặt đau đớn.

Những tên tiếp theo cũng bị xử gọn, lúc này có một tên lấy con dao từ túi quân ra định đâm A Mẫn thì bị cô phát hiện.

A Mẫn cướp lấy con dao và đánh mạnh vào mặt khiến hắn nằm bất động.

Những tên kia thấy đồng bọn mình bị đánh ngất thì cũng hoảng sợ.

Nhưng chúng vẫn liều mình đánh A Mẫn, kết quả đều bị A Mẫn đánh cho nằm dài dưới đất.

Sau khi xong xuôi thì A Mẫn phủi phủi tay rồi bước lại nhìn Kiều Vy hỏi: "Lúc nãy bọn chúng có làm gì không?"
"Không! Không có! Cũng may là cô đến kịp lúc nên bọn chúng không làm gì tôi cả"
Kiều Vy nhìn A Mẫn có chút ấp úng sau đó lại nói tiếp: "Cô! Cô có sao không? Có bị thương chô nào không?"
"Tôi ốn! Đưa tôi túi đồ"
A Mẫn vẫn giữ thái độ điềm nhiên mà nhìn Kiều Vy.

Kiều Vy đưa lại túi đồ sau đó hỏi: "Cô! Cô với Long Ngạo Thiên cãi nhau sao?"
Nghe Kiều Vy hỏi câu này khiến A Mẫn có chút khựng lại, nhưng vài giây sau A Mẫn giữ nét mặt lạnh lùng nhìn Kiều Vy: "Biết nhiều không tốt!"
A Mẫn cầm túi đồ bước đi, cứu Kiều Vy xong rồi thì cô không muốn ở lại đây để trò chuyện nữa.

A Mẫn đi trước, Kiều Vy cũng đi theo phía sau cả một đoạn đường dài.

"Sao cứ đi theo mãi vậy?"
"Tôi! Tôi mới đến đây, lại không quen biết ai cả.


Cô có thể chỉ tôi được không?"
Kiều Vy ấp úng nhìn A Mẫn cầu khẩn.

A Mẫn nhìn Kiều Vy sau đó điềm nhiên: "Cô muốn hỏi gì thì hỏi đi, đừng vòng vo.

"
Kiều Vy khá bất ngờ, không nghĩ rằng A Mẫn biết ý định của mình.

Kiều Vy liền nhìn A Mẫn cười buồn: "Trước khi quen Long Ngạo Thiên, thì A Mẫn cô với Kill là mối quan hệ gì?"
A Mẫn nhếch môi, không ngờ Kiều Vy lại thẳng thắn như vậy.

Có lẽ là đã nhìn thấy tấm ảnh giữa cô và Kill chụp chung lúc tiệc sinh nhật.

Hơn nữa vì sống dưới thân phận mới nên A Mẫn không đeo mặt nạ, lúc bên cạnh Long Ngạo Thiên cũng vậy.

Cho nên Kiều Vy nhận ra được A Mẫn cũng không quá lạ.

Chỉ là không biết A Mẫn từng là sát thủ.

A Mẫn nhìn Kiều Vy, "Tò mò vậy sao? Nếu tôi không nói thì cô làm được gì?"
"Tôi! A Mẫn, Kill là của tôi.

Anh ấy với tôi mới là một cặp.

"
Kiều Vy thấy A Mẫn có vẻ cợt nhả liền nói hết những gì mình nghĩ ra.

A Mẫn cười nhẹ, không ngờ cô gái này tuy nhút nhát nhưng lại thẳng tính như vậy.

Nghĩ cái gì trên mặt đều viết cả lên, hầu như không giấu được cảm xúc gì.

Thấy A Mẫn không trả lời thì Kiều Vy càng thêm khó chịu trong lòng mà nói: "Tôi biết cô đẹp hơn tôi, nhưng mà Kill là của tôi.

"
"Tôi không giành Kill với cô đâu, đừng nghĩ nhiều.

"
A Mẫn giải thích, thật bó tay với cô gái này.

Kiều Vy nghe vậy có chút không tin lắm, "Thật sao? Vậy tấm ảnh hai người chụp chung thì sao?"
"Đó là tiệc sinh nhật của KiII, lúc đó tôi thấy trong ví Kill có một tấm ảnh.

Giữa Kill và cô sau lại thành như bây giờ?"
A Mẫn hỏi, câu hỏi này khiến Kiều Vy không biết trả lời thế nào.

Nhưng Kiều Vy nhìn A Mẫn thì chắc chắn cô là người tốt, bởi vì là người đáng tin nên mới thân được với KIII.

Kiều Vy cười buồn, nói ngắn gọn lại cho A Mẫn hiểu đầu đuôi câu chuyện: "Năm năm trước tôi và Kill quen nhau, nhưng ba tôi không chấp nhận.

Sau đó ông ấy gài bẫy khiến Kill suýt mất mạng! "
Nói tới đây thì A Mẫn đã hiếu, phía sau câu chuyện đó A Mẫn đã được nghe Kill kể lại.

Cô nhìn Kiều Vy, "Lúc đó cô hẹn Kill ra để bỏ trốn, cuối cùng thành ba cô cho người giết Kill.

Nếu không nhờ Kill mạng lớn, cô cũng không gặp lại Kill đâu.

"
Đúng là năm đó Kiều Vy hẹn Kill cùng nhau bỏ trốn, sẵn sàng vứt bỏ mọi thứ chạy theo Kill.


Nhưng nào có ngờ kế hoạch của Kiều Vy lại bị Kiều Chính Sâm phát hiện.

Ông ta nhân cơ hội này gài bẫy KiII, bắt giữ Kiều Vy lại và cho người đến giết KilI.

Kill còn sống là nhờ Kỹ Thiên Như cứu giúp, mọi chuyện về sau thì có lẽ đã rõ rồi.

Kiều Vy nghe A Mẫn nói vậy liền phản bác: "Tôi hẹn anh ấy bỏ trốn, nhưng ba tôi hôm đó đã nhốt tôi trong phòng.

Tôi cũng dùng chính mạng của mình uy hiếp mới có thể khiến ông ấy rút lui.

Tôi cứ tưởng Kill sẽ an toàn!
Kiều Vy nói xong thì đưa cánh tay cho A Mẫn xem.

Trên cổ tay vẫn còn sẹo của một vết đứt sâu.

Có lẽ năm đó Kiều Vy dùng mạng mình để cứu Kill, nhưng Kill không biết điều đó.

A Mẫn không muốn biết ai đúng ai sai, cô chỉ nhắc nhở Kiều Vy: "Đúng sai không quan trọng, chỉ cần hai người tin tưởng thì không ai có thể đẩy hai người ra xa.

"
"A Mẫn! Cô biết vì sao tôi bỏ trốn mà đúng không?"
Kiều Vy đột nhiên hỏi câu khác khiến A Mẫn nhíu mày: "Không chắc lắm!"
Kiều Vy không đợi A Mẫn đoán mò mà thẳng thắn: "Ba tôi ép buộc tôi phải liên hôn với Long Ngạo Thiên, mặc dù biết anh ta sẽ không đồng ý.

Tôi chạy trốn, là vì không muốn bị trói buộc.

"
"Vậy hôm nay cô muốn ngủ ở đâu? Khách sạn sao?"
A Mẫn nhìn Kiều Vy hỏi, cô gái này ở một mình A Mẫn cũng không yên tâm lắm.

Kiều Vy suy ngẫm hồi lâu thì nhìn A Mẫn cười trừ: "Hay là! Tôi ở cùng cô được chứ?"
A Mẫn làm sao từ chối được việc này.

Nếu để Kiều Vy một mình trong khách sạn ở nơi xa lạ như thế này thì cũng không hay.

Kiều Vy thì hiền quá nên khó mà xử lý được mấy chuyện như lúc nãy.

"Đi theo tôi! Mà này! Cấm cô không được để ai biết tôi ở đâu, bằng không thì đừng trách tôi đẩy"
A Mẫn nhìn Kiều Vy lườm một cái, coi như cảnh cáo trước.


Thật ra A Mẫn không muốn bị Long Ngạo Thiên phát hiện mà thôi, chứ cũng không phải ghét bỏ gì Kiều Vy.

Kiều Vy gật đầu, "Tôi hiểu rồi! Để tôi xách túi đồ giúp cô"
Kiều Vy nói xong thì lấy một túi đồ trên tay A Mẫn cầm.

A Mẫn cũng không nói gì.

Cả hai cứ đi cùng nhau như thế cho đến khi về tới khách sạn.

Khi đến khách sạn rồi thì A Mẫn dẫn Kiều Vy lên thắng phòng mà không cần nói qua nhân viên khách sạn, bởi vì A Mẫn đặt phòng đôi.

Lên đến nơi thì A Mẫn chỉ một chiếc giường trống rồi nói với Kiều Vy: "Cô nằm giường đó đi"
"Ừm! A Mẫn này, cô định ở khách sạn bao lâu?"
Kiều Vy kéo hành lý lại gần sau đó ngồi lên giường hỏi.

A Mẫn điềm đạm: "Không rõ! Nhưng ngày mai tôi sẽ đi kiếm một nơi ở lâu dài.

Khách sạn không phải lựa chọn tốt nhất.

"
Khách sạn ở vài ngày thì không sau, nhưng không ai tiêu tiền để ở vài năm cả.

Hơn nữa ở khách sạn có cái tốt, cũng có cái xấu.

Nên tìm một nơi khác để tránh phiền phức sau này.

"Vậy sao?"
Kiều Vy nhìn A Mẫn hỏi lại thì nhận được cái gật đầu.

Lúc này Kiều Vy lại e dè nhìn A Mẫn: "À thì! Tôi có thể ở chung với cô được không? Tại vì! tôi với Kill hứa rằng sẽ gặp nhau ở đây.

Cho nên đến khi gặp được Kill, cô hãy cho tôi ở cùng nha?!"

Bình Luận (0)
Comment