Mang Theo Bảng Thuộc Tính Tu Tiên, Ta Vô Địch

Chương 5 - Cướp Hôn

Không hổ là người tu tiên ! lập tức giúp cho ta có được hơn 300 điểm thuộc tính.

Hàn Hạo trong tâm vui vẻ uống xuống một ngụm rượu ,tiếp tục quan sát Thường Mộ Phong.

Huyện lệnh Trương Lương mắt thấy con rể cùng nữ nhi đã tới,lập tức nở ra nụ cười, thúc giục bọn họ nhanh chóng bái đường.

Thường Mộ Phong cười đến nở hoa, cùng thê tử đã đứng trước bài vị tổ tiên Trương gia.

“ Nhất bái thiên … “

“ Không được bái đường ! “

Một câu “ nhất bái thiên địa “ còn chưa kịp nói hết,từ phía ngoài đã chen vào một giọng nam.

Hàn Hạo cùng toàn bộ đường thất quan khách đều ngoái đầu nhìn ra ngoài cửa.

Chỉ thấy lúc này ngoài cửa có một vị thiếu niên đang đứng,sau lưng hắn còn có đến bảy tám vị tráng hán.

Người thiếu niên này mài kiếm mắt sáng, có khí chất thư sinh ,trên thân mang cẩm y, vừa nhìn đã thấy là người có địa vị.

Huyện lệnh Trương Lương cùng nữ nhi của hắn Trương Thiến Thiến vừa nhìn thấy người thanh niên này, khuôn mặt liền biến sắc.

“ Vương Bình ? “ Hàn Hạo thì thào.

Hắn vậy mà nhận ra người thiếu niên này.

Mà không chỉ Hàn Hạo, những quan khách ngồi ở đây phần lớn đều nhận ra hắn.

Bởi hắn chính là Vương gia đại thiếu gia .

Vương gia,là Thanh Thạch huyện một trong hai đại gia tộc ,cùng Hàn gia sánh vai.

Vương gia tuy không giàu có bằng Hàn gia, nhưng tồn tại ở Thanh Thạch huyện đã gần hai trăm năm,quen biết nhiều nhân vật lớn,là địa đầu xà ở Thanh Thạch huyện.

Hàn Hạo thân là Hàn gia thiếu gia, hiển nhiên biết Vương Bình, hai người thậm chí còn từng cùng ngồi uống rượu.

Hàn Hạo lúc này trong đầu loé lên một đạo linh quang.

Nếu hắn nhớ không nhầm,trước kia từng có tin tức truyền ra trong Thanh Thạch huyện ,Vương gia đại công tử cùng Trương huyện lệnh nữ nhi có qua lại.

Xem ra, tin đồn là không giả.

“ Ngươi là ai ? dám ngăn cản ta thành thân ? “ Thường Mộ Phong giận nói.

Vương Bình hừ lạnh một tiếng, cười đáp : “ Chỉ là một tên gia đinh của Trương gia, không xứng được biết ta.”

“ Ngươi … “ Thường Mộ Phong chỉ tay Vương Bình hô.

Thường Mộ Phong đúng là gia đinh của huyện lệnh phủ ,nhưng đó chỉ là đã từng.

Hắn bây giờ đã khác,là Thanh Vân Tông trưởng lão đệ tử chân truyền, sau này chính là tiên nhân người người kính ngưỡng.

Vì xoá bỏ quá khứ thấp kém,việc đầu tiên Thường Mộ Phong làm sau khi gia nhập Thanh Vân Tông là cầu hôn Trương Thiến Thiến.

Trước kia khi làm gia đinh trong phủ,Thường Mộ Phong đã yêu thích Trương Thiến Thiến.

Nhưng bởi vì phận tôi tớ,hơn nữa vẻ ngoài lại xấu xí,hắn chỉ có thể đem tình cảm cất giấu đi.

Nay hắn sắp trở thành tiên môn đệ tử,mới có can đảm cùng Trương Lương cầu thân.

Trương Lương khi biết hắn là đệ tử Thanh Vân Tông,thái độ trở nên vô cùng nhiệt tình,hận không thể cho Trương Thiến Thiến cùng Thường Mộ Phong thành thân tại chỗ.

Hắn cứ tưởng rằng bản thân đã đổi khác, nhưng sự tự ti của một kẻ bề dưới đã theo hắn mười mấy năm,sao có thể trong vài ngày mà hoàn toàn ma diệt.

Chính vì vậy khi bị Vương Bình chọc đúng tim đen,hắn nhất thời không biết nói gì.

Vương Bình lười để ý Thường Mộ Phong,hắn hướng về phía Trương Thiến Thiến đang che mặt, không cam tâm hỏi : “ Tại sao ? ta rốt cuộc đã làm gì sai ? “

Trương Thiên Thiên nhìn thấy ánh mắt thù hận của Vương Bình,nhất thời á khẩu : “ Ta … ta ..”

Trương Lương lúc này mới ra mặt,đứng chắn phía trước Trương Thiến Thiến nói : “ Vương thiếu, nếu ngày hôm nay ngươi tới phủ ta dự hôn lễ,ta rất hoan nghênh ,nhưng nếu Vương thiếu tới gây sự ,bản huyện lệnh chỉ đành mời ngươi đi.”

Trước kia ,Trương Lương có lẽ sẽ không dám đối với Vương Bình có thái độ như vậy.

Dù sao Vương gia tồn tại ở Thanh Thạch huyện đã rất lâu ,huyện lệnh đổi mấy lần, nhưng Vương gia vẫn không suy chuyển.

Thậm chí tại Thanh Thạch huyện phụ thuộc Bình Dương quận ,cũng có người của Vương gia.

Nhưng một Vương gia sao có thể so với một Thanh Vân Tông.

Nên biết, Thanh Vân Tông sau này sẽ cai quản cả Giao Châu,mà Giao Châu lại cai quản hơn mười cái Bình Dương quận.

Trương Lương khi biết Thường Mộ Phong là Thanh Vân Tông đệ tử ,hơn nữa muốn thành thân với Trương Thiến Thiến ,trong đầu đã tưởng tượng ra vô số viễn cảnh sau này.

Ngày hôm nay,nữ nhi hắn cùng Thường Mộ Phong phải bái đường,ai cũng đừng mong ngăn cản.

“ Tốt,tốt,tốt,…” Vương Bình nghiến răng,ánh mắt thù hằn lại nhìn Trương Thiến Thiến nói : “ Thiến Thiến , là phụ thân nàng cưỡng ép mối hôn sự này ? hôm nay chỉ cần nàng gật đầu,ta liền cướp nàng ra khỏi đây. “

Thường Mộ Phong mắt thấy Vương Bình muốn cướp thê, đã không thể để yên nữa :

“ Cho rằng lão tử là bùn cho ngươi nhào nặn sao,ngày hôm nay ai động vào nương tử ta,ta giết kẻ đó.”

Vương Bình không có phản hồi Thường Mộ Phong,hắn chỉ quan sát Trương Thiến Thiến.

Nhưng nhìn thấy Trương Thiến Thiến lui về sau không nói gì,hắn đã rõ ràng đáp án.

Vương Bình ngửa cổ lên trời cười một tràng dài, sau đó ra lệnh : “ Bắt Trương Thiến Thiến lại,đánh chết tên tiểu tử kia cho ta.”

Bảy tám tráng hán đằng sau Vương Bình theo chỉ tay của hắn xông về phía trước.

Trương Thiến Thiến cùng rất nhiều quan khách đều hoảng sợ, hét lên mấy tiếng thất thanh rồi cùng lui về sau.

Trương Lương biểu cảm cũng rất khó coi,lập tức ra lệnh bổ đầu cùng thủ hạ của Vương Bình giao thủ.

Hàn Hạo làm quần chúng ăn dưa bở ,chỉ yên lặng đánh giá tình hình.

Bảy tám tên tráng hán bảng thuộc tính đều được Hàn Hạo đọc qua.

Sức mạnh của bọn chúng không tệ,đều là 15 cất bước,mạnh nhất có 18 điểm.

Cho dù không mạnh bằng vị bổ đầu kia, nhưng song quyền nan địch tứ chưởng,tin tưởng không bao lâu bọn họ sẽ đánh bại hắn.

Điều Hàn Hạo không ngờ tới là,thời điểm này,cha hắn Hàn Trấn Sơn lại đứng dậy.

Chỉ thấy Hàn Trấn Sơn dùng chân tâng ghế lên,sau đó thuận tiện đá một cước,đem chiếc ghế bay thẳng vào người một tên tráng hán.

Hàn Trấn Sơn không kịp cho đám tráng hán trở tay,lập tức lao vào tham chiến,cùng hai tên đánh tay ngang.

Hàn Trấn Phi cùng Hàn Vi Vi bị cảnh tưởng này doạ cho sợ hãi, phụ thân bọn họ từ lúc nào lợi hại như vậy.

Chỉ có Hàn Hạo trước sau như một, hắn biết Hàn Trấn Sơn có 33 điểm sức mạnh,hiển nhiên sẽ không sợ hãi đám tráng hán kia.

Tuy có Hàn Trấn Sơn cùng bổ đầu ngăn cản,nhưng đám kẻ địch quá đông,một vài tên lọt lưới,xông về phía Thường Mộ Phong.

Chỉ thấy Thường Mộ Phong hừ lạnh một tiếng,từ trong tay lúc nào đã nhiều thêm một tấm kim phù.

“ Ta không phải gia đinh,kẻ coi thường ta,chết ! “

“ Hoả Diễm Phù ! “ Thường Mộ Phong kẹp kim phù giữa hai ngón tay,vung lên một cái.

Kim phù lập tức biến mất,nhưng từ hư không lại xuất hiện một đạo hoả diễm.

Hoả diễm điên cuồng bám lấy đám tráng hán,tức thì bùng lên vô cùng dữ dội.

Đám tráng hán bị hoả diễm bao bọc,chỉ biết đau đớn la hét, bọn chúng lăn lộn dưới nền nhà ,một lúc sau thì cả đám đều bị cháy thành tro.

Đám quan khách xung quanh nhìn thấy cảnh này thì không kiềm chế nổi,nhao nhao quỳ xuống hô “ tiên nhân “.

Vương Bình một bên sắc mặt cũng trở nên vô cùng hoảng sợ ,hai chân nhũn ra không đi nổi.

Bình Luận (0)
Comment