Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại

Chương 392

Có bánh trôi, sủi cảo và một món gì đó có tên “Cốt nhục tương liên (*)”, nghe tên có vẻ đáng sợ, nàng ấy vội nhìn vào bên trong bao bì và phát hiện đó dường như là một loại xiên gà kết hợp giữa sụn và thịt, lúc này nàng ấy mới thở phào nhẹ nhõm.

(*) Cốt nhục tương liên: Những người có quan hệ ruột thịt họ hàng gắn bó keo sơn với nhau.

Sau khi tham quan xong khu vực tủ đông, nàng ấy lại thấy hàng loạt kệ trắng bằng inox được xếp ngay ngắn.

Những kệ hàng này cao lớn hơn nhiều so với các giá gỗ trước đây trong pháp miếu.

Tảo Nhi phải ngẩng đầu mới thấy được tầng trên cùng, phải kiễng chân, duỗi tay mới chạm tới được hàng đồ cao nhất.

Trên những kệ hàng này đều là đồ ăn, phần lớn là đồ ăn vặt, nhưng cũng có bánh quy, bánh mì và mì ăn liền, những thứ giúp no bụng.

Các mặt hàng đa dạng đến mức khiến người ta hoa mắt chóng mặt, trước đây, nàng ấy chưa từng nghĩ một loại bánh quy đơn giản lại có thể có nhiều kiểu dáng và nhân khác nhau như vậy.

Tảo Nhi nhìn qua từng món.

Số lượng hàng hóa ở đây có lẽ nhiều gấp mười lần so với pháp miếu trước đó, xem ra lần này pháp lực của Phương Tiên Nhi thực sự đã phục hồi rất nhiều, đây đúng là tin vui lớn nhất.

Vừa suy nghĩ, Tảo Nhi vừa bước đến khu vực thực phẩm chế biến sẵn.

 

Trong tủ có bày các loại bánh bao, bánh mì, tất cả vẫn còn bốc hơi nóng, không biết là thần tiên nào đã hấp nướng sẵn rồi để ở đây.

Còn có cả thịt bò và gà nướng thơm phức, dường như đều là những món chế biến sẵn có thể dùng ngay.

Thực sự là làm người ta không biết nên nhìn vào đâu trước.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng Tảo Nhi cũng tham quan xong tầng một.

Khi đi đến nơi sâu nhất, nàng ấy bất ngờ nhìn thấy hai con đường màu đen hẹp dốc lên, hai bên đường còn có tay vịn.

Tiến lại gần hơn, Tảo Nhi nghe thấy tiếng ong ong nhỏ phát ra từ con đường đó.

Nhìn kỹ lại, nàng ấy kinh ngạc phát hiện con đường màu đen đó đang không ngừng chuyển động.

 

“Cái này gọi thang cuốn, ngươi hãy cẩn thận đứng lên, nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn, nó sẽ đưa ngươi lên tầng hai.” Thịnh Quân lên tiếng đúng lúc.

Nói xong, nàng còn dặn dò thêm vài điều về cách sử dụng thang cuốn, sau đó nhìn Tảo Nhi cẩn thận bước lên thang cuốn, nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn, không dám động đậy, như một người gỗ bị thang cuốn đưa lên tầng trên.

Khi thấy nàng ấy sắp đến nơi, Thịnh Quân nhắc nhở: “Nhớ nhấc chân lên.”

Tảo Nhi nhanh nhẹn bước qua bàn đạp thang cuốn, thành công đứng trên tầng hai.

Đứng trên mặt đất vững chắc, cuối cùng nàng ấy cũng thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu nhìn quanh quan sát khung cảnh tầng này.

Nhìn về phía xa, hai mắt Tảo Nhi đột nhiên sáng lên: “Nhiều sách quá!”

Sau đó nàng ấy chạy ngay về phía khu vực sách.

Trên những giá sách đầy ắp, từ sách thiếu nhi đến sách dạy nấu ăn, từ sách học tập đến sách kỹ thuật, cái gì cũng có.

Tảo Nhi ngẫu nhiên chọn một cuốn sách nổi tiếng, lật vài trang đã chìm đắm trong đó, mãi cho đến khi Thịnh Quân khẽ ho vài tiếng mới kéo nàng ấy ra khỏi cuốn sách.

Tảo Nhi hơi ngượng ngùng nói: “Cuốn sách này thực sự quá hay, chỉ cần một lát là có thể quên cả thời gian…”

Thịnh Quân suy nghĩ, rồi đề nghị: “Đợi sau khi xong việc, có thể mở vài thư viện miễn phí ở vài nơi, tạo thêm chỗ để dân trong thành giải trí và học hỏi.”

Ở triều đại này không có nhiều hình thức giải trí, nếu có thêm thư viện thì có thể mang lại niềm vui cho người dân.

Hơn nữa, kiến thức có sẵn trong tầm tay cũng giúp đẩy nhanh việc xóa nạn mù chữ, thực hiện lý tưởng đại đồng của các nàng.

Tảo Nhi nghe xong, tất nhiên là vui mừng khôn xiết: “Chuyện này không khó lắm, chắc là rất dễ xử lý, trước tiên có thể bắt đầu từ vài thư viện trong khu vực của Hưng Hòa…”

Hai người bàn bạc thêm vài câu rồi Tảo Nhi tiếp tục tham quan siêu thị.

Nàng ấy đi đến khu vực hàng gia dụng, những thứ như kem đánh răng và xà phòng đã không còn xa lạ.

Đi vòng qua khu vực hàng tiêu hao, Tảo Nhi bước đến một tủ trưng bày các dụng cụ như giẻ lau và cây lau nhà.

“Trọn bộ thùng lau nhà xoay vắt khô?”

Tảo Nhi đọc to tên trên nhãn hiệu, rồi theo gợi ý của Thịnh Quân cầm lên một cây lau nhà có kèm theo thùng vắt khô.

Nàng ấy đã từng thấy những dụng cụ như chổi và cây lau nhà.

Từ khi có đường xi măng, mặt đường trơn bóng thường được dọn sạch bằng cây lau nhà, nhưng nàng ấy chưa từng nghe nói đến loại cây lau có thể xoay để vắt khô.

 

 

Bình Luận (0)
Comment