Mang Theo Taobao Xuyên Thập Niên 70 (Dịch Full)

Chương 163

Chương 163 Chương 163Chương 163

Chu Mai Hương nhận lấy há cảo, bỏ bánh sang bát tô nhà mình, rồi trả lại bát cho Điền Chí Thành nói: "Mẹ cháu khéo tay lắm, để thím nếm thử xem mẹ cháu làm nhân gì ngon nào."

Còn Chu Kiến Nghiệp kéo lấy cánh tay của Điền Chí Thành nhiệt tình mời: "Chí Thành ở lại dùng cơm với nhà chú luôn đi."

"Nhà cháu vẫn còn chưa gói xong há cảo nữa ạ, nên cháu phải quay về phụ nữa, không ở lại ăn được rồi ạ." Điền Chí Thành khách sao xua tay, cầm lấy bát tô đi ra ngoài.

Càng đến gần năm mới, thời tiết ở thôn Chu Điền lại càng lạnh hơn, cước bộ trên con đường đầy gió Bắc thổi qua, cũng có thể làm con người ra khoan khoái lạ thường.

Thế nhưng các hộ gia đình dường như không cảm nhận được cái lạnh rét buốt này, mà vẫn vui vẻ náo nhiệt, ở nông thôn bây giờ tuy rằng vẫn nghèo khó, nhưng đa số mọi người đều vẫn sở hữu một nhân cách chất phác hàm hậu.

Chỉ hy vọng gia đình bình an, cùng nhau ngồi lại ăn một bữa cơm đoàn viên nóng hổi, như vậy đối với mọi người mà nói, đã là một hạnh phúc trọn vẹn rồi. Điền Chí Thành rảo bước về nhà, trong nhà đã có ánh đèn mờ mờ, soi xuống bóng dáng của ba người phụ nữ tuổi tác không hề tương đồng, nhưng Điền Chí Thành có cảm giác như tâm hồn mình cũng được bình yên lạ thường.

Ba người phụ nữ ấy là những người thân cận nhất của anh, là trách nhiệm mà anh phải gánh vác, và cũng là bến đỗ neo đậu của anh sau nhiều năm một mình.

"Đứng ngơ ra đó làm gì đấy, mau vào đây ăn há cảo đi con."

Giọng nói của quả phụ Điền khiến Điền Chí Thành bừng tỉnh, anh đi vào nhà, mới nhận ra Mục Hiểu Hiểu đã bắt đầu ăn rồi.

Bàn tay nhỏ nhắn trắng bóc nhấc miếng há cảo lên, đôi môi phớt hồng cắn một miếng, dầu trong nhân bánh dính trên môi, khi ánh đèn chiếu xuống tựa như đang thoa một lớp son mỏng manh.

Đo đỏ, khiến người ta muốn gặm cho một cái.

Quả phụ Điền bảo Điền Chí Thành ăn há cảo, bản thân cũng nhân tiện lấy một cái để cắn: "Nhanh ăn đi, nguội rồi là không ngon nữa đâu."

Bánh há cảo to bằng lòng bàn tay của một người trưởng thành, Điền Chí Thành ăn liền một lúc năm sáu cái mới xem như đủ no bụng. Mục Hiểu Hiểu ăn ít, nên xử lý xong hai cái bánh là đã no lắm rồi.

Số bánh còn dư lại chưa ăn hết, quả phụ Điền bèn xếp vào trong thau, rồi đặt vào trong chum, lúc nào muốn ăn, thì chỉ cần lấy ra hâm nóng một lúc là được.

Ở quê chưa có tủ lạnh, nên đa số các hộ gia đình đều dựa vào chum để lưu trữ thực phẩm, nhất là vào mùa hè, vì để rau tươi không bị héo, thì mọi người thường bỏ rau vào trong chum nước để bảo quản thực phẩm không bị biến chất.

Sau khi ăn uống no nê chờ tiêu thực xong, mọi người đánh răng rửa mặt, rồi ngâm chân sau đó lên giường đi ngủ.

Ngày mùa đông vừa thong dong vừa ngắn ngủi, cuối năm cũng chẳng còn việc gì làm, ngoài việc ra ngoài ngồi lê đôi mách ra, thì cũng là nhân cơ hội thời tiết đẹp, tụ tập với nhau sưởi nắng chuyện trò mà thôi.

Đồ đạc cần chuẩn bị cho nhà cửa cuối năm đều đã mua xong, cái chân giò Điền Chí Thành mang về lần trước cũng được quả phụ Điền cất vào, dự định ăn vào đêm giao thừa.

Hiện tại trong nhà không thiếu lương thực, thịt heo cũng mua mười cân về, thừa đủ cho một nhà ăn no.

Nhà họ Điền ít họ hàng thân thích, Tết đến cũng không có bà con nào tới thăm, mấy năm qua dù cho quan hệ có tệ đến đâu, nếu người người ta không đến thôn Lão Vương được, thì cũng sẽ nhờ người mang quà Tết đến hộ, nhưng năm nay trông tình hình thế này, thì chắc cũng chẳng cần chuẩn bị cái gì rồi.

Ngược lại Điền Chí Thành không mua đồ gì nhiều, chỉ mua hạt dưa và đậu phộng, còn có cả hoa quả sấy để tiếp đãi khách khứa.
Bình Luận (0)
Comment