"Cái này… Chúng ta có làm được không?"
"Ý hay… Bây giờ thành Thần Linh có giới hạn khu an toàn, chúng ta không thể sử dụng vũ lực, nhưng nếu chỉ là theo đuổi thì cả luật lệ của khu an toàn cũng không thể hạn chế, địa vị của nàng ta cao như vậy nên tất nhiên số nam tử ngưỡng mộ nàng ta cũng không ít, nếu muốn làm điều này thì cần phải tìm thêm không ít người. Đến lúc đó tìm một vài kẻ có năng lực xuất chúng trà trộn vào, tuyệt đối sẽ không có ai nhìn ra sơ hở, chỉ cần một người thành công thôi là kế hoạch của chúng ta đã thành công hơn một nửa."
Mọi người nhìn mặt nhau, khóe miệng không khỏi kìm được mà nhếch lên.
Thật lâu sau, có người ngước mắt lên nói: “Nếu như Tần Dung Dật ở đây, có lẽ hắn chính là lựa chọn tốt nhất!"
"Hắn? Hắn tham sống sợ chết, đê tiện, lại còn hạ mình đi nịnh nọt kẻ khác! Người như hắn thì không đáng tin," Có người hừ lạnh một tiếng, "Ta chưa từng thấy qua người nào ngu xuẩn như vậy, cũng không biết Tần gia là ai mà lại đi giao quyền lực giao cho hắn, hắn thì hay rồi, lại dám chủ động nhường cho người khác, ta nhìn thấy hắn nhất định sẽ cho hắn chết không toàn thây!"
"Được, được, đừng tức giận, giận hắn cũng không đáng, giờ vẫn lo tính kế như thế nào để chiếm được lòng tin của người đó đi, thiên hạ rộng lớn như vậy, thân phận của nàng cũng như thế, muốn lấy lòng nàng ta cũng không dễ dàng, nhất định phải bàn bạc kỹ lưỡng."
"Đúng vậy, không bằng tính kế lâu dài, không thể vội vàng ăn đậu hũ nóng, lúc này không nên vội vàng, nếu không tất cả những nỗ lực trước đó đều vô ích, đến lúc đó chúng ta muốn ăn cũng không được."
"Ừm, nghĩ cách làm như thế nào đi."
...
Trung tâm thành Thần Linh: Đại học Thần Linh.
“Hắt xì ——! Hắt xì hắt xì!!!”
"Lại không muốn sửa bài tập về nhà nữa à?" Du Ninh cầm cuốn sách đi qua phía sau Điền Đường.
“Không, ta thề,” Điền Đường giơ tay thở dài, “Lúc nãy không phải ta đang oán giận vài câu sao, kết quả ta hắt xì ngươi còn không quan tâm ta, tình bạn của chúng ta thật yếu ớt!"
"Bớt đi," Du Ninh giơ tay gõ nhẹ lên trán Điền Đường, "Đừng quên ta là ai! Ngươi có bị bệnh hay không thì ta không nhìn ra được à?"
“Thật đúng là quên mất,” Điền Đường xoa xoa mũi, cố nén cơn ngứa mũi bất đắc dĩ nói: “Lần này ta thật sự không cố ý hắt hơi, là tự bị như vậy, nếu không phải bị bệnh thì chắc chắn có bá tánh nói xấu sau lưng ta, hơn nữa chắc chắn đây cũng không phải là chuyện tốt lành gì."
Du Ninh kéo ghế ngồi xuống trước mặt Điền Đường: “Dạo này tin đồn về ngươi cũng không ít, còn có người hỏi thăm coi có thể lấy được bí tịch tu tiên từ ngươi hay không nữa cơ!"
"Tu tiên? Nếu có thứ đó ta sẽ tự mình tu luyện," Điền Đường kinh ngạc nói, "Cái danh thần nữ này thì hay nhưng cũng có chút tai hại, may mà từ đầu ta đã không mượn danh thần nữ mà làm mọi việc, nếu không lúc này thực sự sẽ tiến thoái lưỡng nan."
"Ngươi đã quyết định rồi?" Du Ninh nhìn nàng.
Điền Đường mỉm cười gật đầu: "Ừm, mặc dù không phải bây giờ, nhưng sớm hay muộn thì tương lai của chúng ta phải là một thế giới khoa học, mặc dù cái danh của thần nữ là tốt, nhưng dù sao thì thần nữ cũng không thể tồn tại mãi được, nên cũng phải làm cho bá tánh dần thích ứng với cuộc sống mà không có sự che chở của thần nữ."
"Thật ra ngươi đã nghĩ phải làm gì khi gọi người nghiên cứu vũ khí rồi đúng không? Du Ninh cười nói: "Ngươi luôn nói rằng mình không thông minh lắm, nhưng mỗi bước của ngươi đều có vai trò rất quan trọng."
"Không phải, là bởi vì ta vẫn luôn đứng trên vai tiền nhân để nhìn vạn vật." Điền Đường trịnh trọng nói: "Hoàn cảnh sinh tồn ban đầu đã làm nên tầm nhìn của ta cũng như quyết định hành động của ta ta cũng chỉ là trả lại mà thôi."
"Ít nhất khi ngươi còn ở đây thì bọn ta sẽ luôn đồng hành với ngươi," Du Ninh đứng dậy, vỗ nhẹ vào mặt Điền Đường, "Cho nên đi sửa bài đi, đừng lười biếng nữa!"
“Không phải chứ, còn phải sửa bài tập nữa à?” Điền Đường lại phàn nàn, “Tiểu học ta là người sửa bài tập, trung học vẫn là ta, khả năng sửa bài tập tiểu học và trung học của ta cũng không tồi, thế tại sao ta còn phải sửa bài tập ở trường đại học?"
"Ha ha," Du Ninh cười lạnh hai tiếng, "Ngươi cho rằng ta nguyện ý sao? Sau khi ngươi bắt ta trở thành cường giả thì nên nghĩ đến hậu quả, ngồi xuống rồi thì sửa bài tập cho tốt, nếu không ta cũng bỏ gánh không làm!”
“Ngươi thật hung dữ!” Điền Đường bĩu môi, ngoan ngoãn quay đầu ngồi thẳng người, “Sửa bài chính là sửa bài, không khó chút nào, thực sự không khó chút nào."
Nhìn dáng vẻ của nàng Du Ninh không khỏi bật cười, không nhịn được hỏi: "Buổi trưa muốn ăn gì?"