Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại (Dịch Full)

Chương 584

Chương 584 -
Chương 584 -

“Đúng đúng đúng, có thể mang không ít người lại đây, ta nhất định cũng phải mang theo người nhà , họ hàng trong nhà đối xử với ta rất tốt, trước đây tới đây hơi vội vàng, chưa kịp nói với bọn họ, buổi tối làm xong việc thì phải đi đăng ký mới được, dẫn bọn họ tới đây càng sớm càng tốt.”

“Đúng đúng đúng, làm đi, làm tiếp đi, sống ở trấn Thần Linh rất tốt.”

“Trấn Thần Linh…… Đúng rồi, trước đây các ngươi còn nhớ rõ nghe tin đồn gì không? Chính là ‘Phương Bắc có thần linh’, ta đã nghe người ta nhắc qua vụ này, trấn Thần Linh của chúng ta không phải được nữ thần che chở sao?”

“Ta nhớ ra rồi! Hình như là có chuyện này, thật đúng là có thần linh hiển linh!”

“Dù sao mặc kệ có thần linh đúng hay không, ta chỉ cần ăn no, cuộc sống hiện tại rất tốt.”

Mọi người vừa nói xong một bên quay người rời đi, mà ngồi rải rác nghỉ ngơi ăn cơm.

Lúc này Đinh Lực Khí đã ngồi xuống, hắn giơ tay lau mồ hôi trên trán rồi từ trên mặt đất cẩn thận bò dậy, sau khi đứng thẳng dậy, hắn vẫn luôn cúi đầu nhìn cái chén siết chặt trong tay, từ từ nhẹ nhàng thở ra.

May mà không sao, cơm trong chén vẫn còn nguyên ở trong chén .

Hắn tiếp tục cúi đầu gắp đồ ăn, trong lòng nghĩ xem có đăng ký lại hay không, ít nhất có thêm một người thân được đến đây, nếu không bọn họ ở nơi này sống sung xướng, còn nhóm họ hàng ở trong nhà sống quá khổ, nghĩ lại thật sự là hơi xấu hổ.

Chỉ một lát sau, từ xa Ngưu Lực chạy lại, khi đến trước mặt Đinh Lực Khí còn thở hổn hển, thậm chí thở không đều.

Lúc này, Đinh Lực Khí lập tức ôm chặt cái chén ăn chỉ còn lại một miệng nhỏ.

Ngay cả khi còn nhiều thì tuyệt đối không được đổ ra.

Ngưu Lực cười nói, tiến đến ôm chặt Đinh Lực Khí: “Đại ca, cảm ơn ngươi, nếu không phải ngươi, ta vĩnh viễn cũng không biết còn có thể mang những người khác trong nhà cùng nhau đến đây đâu, ta vừa đi hỏi rồi, đại nhân đã đăng ký cho ta, đến lúc đó vệ đội đi ra ngoài, tiện đường sẽ tới tìm ta, rồi cho ta đi theo cùng."

Nói xong Ngưu Lực giơ tay vỗ phía sau lưng Đinh Lực Khí.

Đinh Lực Khí đột nhiên ho khan hai tiếng, Ngưu Lực mới ngượng ngùng mà buông tay.

"Ta rất vui, ha ha ha, ngươi đừng để ý, không có việc gì, ngươi ăn tiếp đi, ta lại tiếp tục vui vẻ trở lại." Ngưu Lực ngồi ở bên cạnh Đinh Lực Khí, hắn thậm chí không quan tâm đến vừa ăn vừa cười ngớ ngẩn một mình

Đinh Lực Khí cúi đầu lần nữa thở phào nhẹ nhõm, cũng may trước đó hắn đã cầm chén thật chặt, nếu không vừa rồi khi Ngưu Lực ôm, rất có khả năng thì đã đổ đồ ăn trong chén.

Hắn nắm chặt chén đũa trong tay, ăn từng miếng nhỏ, mỗi lần ăn một miếng đều phải để ý Ngưu Lực, sợ hắn lại bởi vì kích động mà đột nhiên nhảy lên.

Sau khi ăn được hai miếng, đột nhiên hắn há miệng to, nghĩ chỉ cần hắn một hơi ăn hết đồ ăn thì không cần lại sợ Ngưu Lực động tay.

“Đúng rồi……”

“Khụ khụ khụ ——”

Ngưu Lực lập tức vỗ nhẹ lưng Đinh Lực Khí: “Có làm gì đâu, sao lại ăn cơm nhanh như vậy, ngươi nhìn xem ngươi đi, ăn vội vàng như vậy, làm rơi mấy hạt cơm ra ngoài rồi, thời gian nghỉ ngơi giữa trưa còn lâu mới hết, ngươi gấp gáp cái gì.”

Ngưu Lực hoàn toàn không cảm thấy hắn có vấn đề, vẫn còn đang nói.

Đinh Lực Khí lại không dám ăn tiếp, chỉ có thể quay đầu nhìn hắn: “Vừa rồi ngươi muốn nói cái gì sao?”

“À, đúng rồi” Ngưu Lực mới nhớ tới, “Ta chỉ là muốn hỏi thử, tẩu tử là người thông minh như vậy, nàng còn có ý tưởng nào khác không? Nếu như có thì ta sẽ về nói thê tử ta học hỏi, ở cùng người thông minh như vậy rất có lợi cho mình đúng không?”

Đinh Lực Khí nắm chặt chén đũa, cũng không có để việc trước trong lòng, nghiêm túc nói: “Nàng nói nàng cái gì cũng không biết, nhưng đặc biệt dệt vải rất giỏi, nàng muốn vào xưởng dệt, trong khoảng thời gian này đi tới đâu là học tới đó, ngày thường thì nàng sẽ thêu thùa để kiếm tiền, nhưng khi càng nhiều người muốn học, xưởng dệt thì khó vào, phải khảo thí thì mới có thể vào được.”

Bình Luận (0)
Comment