Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại (Dịch Full)

Chương 990

Chương 990 -
Chương 990 -

Ở trong quá trình này, hình ảnh căn phòng "tự xây" đã hấp dẫn ánh mắt của bá tánh xung quanh ngày càng nhiều. Tuy rằng bọn họ không dám đến gần vệ đội quá mức, nhưng từ lời giải thích của vệ đội đã giúp họ biết rất nhiều điều về thành Thần Linh.

Sau đó, có thể nghe được vô số câu hỏi từ trong đám đông.

“Ở nơi này chúng ta không được đả thương người khác đúng không?”

“Phúc lợi của nhà xưởng kia có tốt không?”

“Như thế nào mới có thể đến trường học? Thằng bé nhà ta vẫn đang ở độ tuổi đi học.”

“Nữ nhi cũng có thể đi tới trường học, cũng có thể xin việc ở nhà xưởng sao?”

“Thần nữ thật sự hiển linh tới để cứu chúng ta?”

Những vấn đề có liên quan đến thành Thần Linh rất nhiều, không thể hiểu hết tất cả chỉ trong một thời gian ngắn. Những hạ tánh này chỉ có trải nghiệm thông qua sinh hoạt hàng ngày, mới có thể hiểu hết những vấn đề liên quan đến thành Thần Linh.

Nhưng trong khoảng thời gian này cũng có những biến hoá phát sinh ở phủ Ninh Ký, khiến cho những bá tánh đang lo sợ cũng trở nên an tâm hơn. Đặc biệt là sau khi phát hiện nếu bọn họ sống ở thành Thần Linh thì có lẽ cuộc sống của bọn họ còn tốt hơn so với trước, tâm tình của bọn họ ổn hơn so với lúc trước rất nhiều.

Thậm chí là có những người có người nhà phải đi huấn luyện, cũng hoàn toàn yên tâm.

Tại vì xét về thời điểm hiện tại, thế lực quản lý ở phủ Ninh Ký đối đãi với bá tánh vô cùng tốt, nên những người rời đi có lẽ sẽ không xảy ra chuyện.

Sau hai tư giờ, nhà xưởng cùng trường học lần lượt được xây dựng xong, lứa học sinh được nhà trường tuyển chọn đầu tiên chủ yếu là lứa tuổi trưởng thành, không hạn tuổi, không hạn giới tính, thậm chí không cần học phí, chỉ cần nguyện ý nhập học, là có thể báo danh nhập học, sau khi đăng ký xong sẽ được xếp vào lớp ngay lập tức.

Đối với nhóm học trò này, Điền Đường sẽ không áp đặt quá nhiều hạn chế. Ví dụ như sau khi báo danh xong bọn họ sẽ phải hoàn thành việc học trong thời gian cố định, nàng tin tưởng rằng chỉ cần nhà xưởng từng bước thành lập, bắt đầu tuyển công nhân thì chẳng cần nàng phải đi thúc giục, nhóm học sinh sẽ bởi vì muốn làm công nhân ở đó mà tự giác chủ động học tập.

Ngay lúc này, Vệ Lương Tài, Điền Cúc Hoa và đoàn người cũng từ kinh thành đến đến phủ Ninh Ký.

Bọn họ vừa đến phủ Ninh Ký, Điền Đường liền biết được tin tức từ đội tuần tra, biết được Điền Cúc Hoa cũng đã trở về, lập tức bỏ hết công việc đang làm, ra cửa đón mọi người.

Từ lúc đám người Điền Cúc Hoa rời đi đến bây giờ dường như chỉ có mấy tháng, nhưng nàng lại cảm thấy đã rất lâu rồi. Đôi khi nàng phân tâm liền nhớ tới Điền Cúc Hoa, sợ nàng ấy ở bên ngoài sẽ xảy ra chuyện gì, đó cũng là lý do mà sau khi nàng nghe được tin tức Điền Cúc Hoa cũng trở về lập tức gấp gáp không thể chờ nổi.

Sau khi đám người Điền Cúc Hoa đám vào phủ Ninh Ký, họ lập tức đi tới phủ nha, Điền Đường vừa mới đứng ở cửa không lâu đã nhìn thấy mọi người cưỡi ngựa chạy như bay tới.

Sau khi tới gần, mọi người kéo chặt dây cương rồi nhảy xuống ngựa. Động tác kéo dây cương và nhảy xuống ngựa của Điền Cúc Hoa vô cùng thuần thục, có thể thấy rằng để cưỡi được ngựa nàng ấy đã tốn không ít công sức.

Lần này chủ yếu là hai nhóm người tới đây, một đám là do Du Quân cầm đầu, đi ra ngoài huấn luyện vệ đội, đám còn lại do Vệ Lương Tài cầm đầu, mười mấy người ở lại Vệ gia.

Sau khi xuống ngựa, đám người bên Du Quân vượt trước một bước, chắp tay hành lễ: “Thần sứ đại nhân.”

Vệ Lương Tài nhìn Điền Đường, cũng mang theo người tiến lên, ôm quyền chắp tay hành lễ: “Thần sứ đại nhân.”

“Tất cả mọi người đều vất vả rồi, không cần khách khí, tại sao các ngươi lại đến cùng nhau?” Điền Đường tò mò hỏi.

Vệ Lương Tài nghiêng đầu mắt nhìn Điền Cúc Hoa rồi quay đầu lại nói với Điền Đường: “Hoàng thượng trong kinh đã hoài nghi Vệ gia, lúc ta còn chưa rời đi đã cho người vây quanh Vệ gia, chúng ta đang đau đầu nghĩ cách thoát thân thoát thân thì Điền đại nhân xuất hiện giải vây, giúp chúng ta thành công rời khỏi kinh thành .”

“Điền đại nhân?” Điền Đường theo bản năng hỏi lại một câu, sửng sốt một chút rồi mới phản ứng lại, người mà Vệ Lương Tài nói chính là Điền Cúc Hoa.

Bình Luận (0)
Comment