Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 227

Chiến trường, vĩnh viễn là nơi tiếp cận địa ngục nhất. (câu này quen quen )

Khi những chiến sĩ to lớn giống như sát thần đại ngục này đang mang theo sự trầm mặc mà nóng nảy hung ác bao bọc trong khí tức tử vong, dưới lửa đạn ngập trời mà chém giết điên cuồng cùng một chỗ, thì đây, chính là địa ngục.

Mỗi một chiếc robot xông vào trong trận địa địch đều liều mạng phát động công kích, bọn họ đang vung vũ khí trong tay, pháo năng lượng lóe ra từng làn quang mang màu hồng, trên hoàng hôn vùng núi, giết người, hoặc bị người giết.

Trong cuộc quyết đấu thảm liệt này, cuối cùng cũng có một kẻ thất bại.

... Từng chiếc robot ngã xuống trong liệt hoả.

Một số robot bị tuẫn bạo (nổ trước khi chết, không biết dùng từ gì thay thế -nd) nổ thành mảnh nhỏ, mà một số khác lại trở thành những cái xác bốc cháy trong trên chiến trường!

Tiếng la thảm thiết của chiến sĩ bị kẹt trong xác robot khiến cho người ta lạnh cả sống lưng, máu tươi, từ khe khoang lái bị biến hình đang chảy xuống tí tách, trong ngọn hoả kêu lên xèo xèo.

"Ầm!" Một chiếc [Kim Cương] hoàn toàn bị tan vỡ trong vụ nổ kịch liệt, sóng xung kích cuốn vô số mảnh võ hoặc nhỏ hoặc to của robot bắn về bốn phía, quanh mang màu trắng trong nháy mắt loại bỏ ánh hoàng hôn đang dần dần ảm đảm, quét ngang về phía đường chân trời mịt mù nơi phương xa, khói đặc màu đen bọc theo bụi bặm cuồn cuồn bay lên, xoáy ra bốn phía giữa không trung giống như một cây nấm cực lớn, ngay sau đó, hoả diễm như máu tươi theo luồng khói đặc mà liếm ra, cuối cùng bùng lên hừng hực, chiếu ra chiến trường thành một mảng đỏ bừng.

Trong ánh lửa lúc sáng lúc tối này, một đám thân ảnh mạnh mẽ đan xen với tốc độ cao, ở trước mặt bọn họ, từng chiếc từng chiếc robot theo bước chiếc [Kim Cương] này.

Đây là một đám sát thủ điên cuồng mà lặng lẽ, bọn họ chen chúc với nhau ở cùng một chỗ, quần tam tụ ngũ, giống như một đàn sói giảo hoạt mà tàn nhẫn, đang đan xen, đang di chuyển, đột nhiên hướng về con mồi cùng nhau mà lên (nhất ủng nhi thượng, khẩu hiệu Phỉ quân), dùng một tốc độ nhanh nhất mà giết chết con mồi, sau đó, tứ chi lại dời đi, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.

Tốc độ của bọn họ nhanh như thiểm điện, công kích của bọn họ trí mạng như độc xà.

Bọn họ giảo hoạt mà hung tàn, lúc con mồi phát cuồng cực độ, bọn họ sẽ đau đớn thương cảm mà cúp đuôi chạy đi, lúc con mồi chuyển sang tấn công đồng bạn, bọn họ sẽ ở bên cạnh ta một miếng ngươi một miếng mà quấy rầy, rồi lúc cuối cùng con mồi bị kiệt sức, bọn họ sẽ biến thành một đám ác lang dũng mãnh nhất tàn nhẫn nhất, đem con mồi phanh thây.

Đây là mũi đao sắc bén nhất của tiểu đoàn Tiêm đao, tròn hai trăm chiếc [Liệp Sát Giả] xếp đầu tiên của trận hình đột kích.

Đám lưu manh côn đồ này bất luận là robot hay chiến thuật đều là đang chiếm ưu thế tuyệt đối, ở trong trận hình của Thần Thoại tàn quân mà giật ra một lỗ thủng đầy rẫy máu tươi cùng liệt hoả.

Mà cái lỗ thủng này, đang mở rộng ra ở dưới hoả lực trút xuống điên cuồng bừa bãi của robot trọng hình hai bên như những con rồng lửa kia.

Một chiếc [Kim Cương] rốt cục đã đuổi được chiếc [Liệp Sát Giả] phía trước, hoả lực của hắn bức cho chiếc [Liệp Sát Giả] này muốn chạy cũng không được.

[Kim Cương] đột tiến, huy đao, đao lade kéo theo đao phong màu lam cắm thẳng vào trước ngực [Liệp Sát Giả]!

Động tác [Liệp Sát Giả] đã hoàn toàn biến hình, thân thể của hắn cứng ngắc, ngay cả tốc độ so ra với một chiếc robot điện tử cũng kém! Hắn kêu lên điên cuồng, đúng là sự giãy chết trong bi ai của việc ngoài mạnh trong yếu!

Cự ly càng lúc càng gần!

Ngay tại trong nháy mắt lúc đao thế của [Kim Cương] cuộn trào ra mãnh liệt, động tác của [Liệp Sát Giả] đã biến đổi, giống như một con độc xà đang thong dong du tẩu, khi có người tới gần nó thì đột nhiên nhanh như thiểm điện chuyển động thân thể. [Liệp Sát Giả] đã biến mất ngay trước mũi đao lade.

Nhìn thấy tốc độ như gió bão của đối thủ ghi lại trên máy tính robot, tim của [Kim Cương], liền xuất hiện một sự lạnh lẽo!

Hắn biết, chiếc [Liệp Sát Giả] kia đã lách vào khoảng trống dưới mũi đao của mình, mà dao găm lade trong tay hắn, thì lại giống như một cái răng độc đang loé lên hàn quang.

[Kim Cương] không còn đường lui, hắn đang cười thảm, đao lade xẹt qua một đường vòng cung trong không trung, mang theo sự thảm liệt của đồng quy vu tận chém xuống phía dưới.

Đánh vào khoảng không rồi! Chiếc [Liệp Sát Giả] kia sớm đã thấp người nhảy ra khỏi phạm vi công kích.

[Kim Cương] ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, trên bàn chân robot đã bị đóng lên một chiếc dao găm. Mà ở phía sau hắn, một chiếc [Liệp Sát Giả] khác đã như bóng với hình dán ở trên lưng của hắn.

Robot không ngoài dự đoán đã mất đi tất cả động lực

Chiến sĩ trong [Kim Cương] ngây ngốc nhìn chiếc [Liệp Sát Giả] lúc trước kia cầm lại dao găm của gã, sau đó, nhìn gã khôi phục lại dáng vẻ như tàn phế lúc trước, cứng ngắc mà gian nan đi về phía một chiếc [Kim Cương] khác vừa mới gia nhập chiến đoàn.

Phía sau, chiếc [Liệp Sát Giả] vừa đánh lén kia liền vô thanh vô tức ly khai, xa xa tiến vào trong bóng tối, phảng phất như hắn cùng với chiếc robot giả bộ tàn phế kia không có một chút quan hệ.

"Ầm!" Một tiếng nổ lớn cách đó không xa làm cho Thần Thoại chiến sĩ phải ngoái đầu qua.

Trong ánh mắt bi ai của hắn, một chiếc [Kim Cương] ngã ầm xuống, đó là đại đội trưởng của hắn, một chiến sĩ robot cấp sáu công lao hiển hách.

Trong liệt hoả hừng hực, bốn đạo thân ảnh như u linh loé ra, bọn họ điềm tĩnh như không mà tứ tán vào trong màn đêm, phảng phất như chiếc [Kim Cương] chỉ là một bệnh nhân toàn thân vô quang (sắp chết), mà bọn họ lại là những người qua đường rất sợ phiền phức!

Một màn như vậy ở từng vị trí đang diễn lại!

Không quá mười phút, Thần Thoại tàn quân bị cuốn vào tiểu đoàn Tiêm đao như gió xoáy đã không trụ nổi nữa rồi.

Tuy rằng từng chiến sĩ Thần Thoại đã cố gắng lấy tất cả dũng khí còn lại của mình, thế nhưng, khi đối diện với đối phương so với trước càng hung tợn hơn thì những dũng khí này sẽ từ từ mà tiêu tán trong tiếng kêu thê thảm của đồng bạn.

Ngay cả tín niệm phải chết của hắn, cũng đều tán loạn trong tuyệt vọng.

Thần Thoại chiến sĩ không sợ chết, nhưng họ lại sợ cái chết không đáng, oan khuất mà chết.

Thần Thoại chiến sĩ cũng không sợ tính áp đảo ưu thế của robot [Liệp Sát Giả] đời thứ chín đối với [Kim Cương], bọn họ chỉ hi vọng đối phương có thể quang minh chính đại mà chính diện quyết đấu với mình.

Thế nhưng, ý nghĩ như vậy, tất nhiên chỉ là một sự hi vọng xa vời!

Đám người Leray này, là sát thủ kinh khủng nhất, đồng thời cũng là một đám hỗn đản đê tiện đáng xấu hổ nhất trên thế giới!

Bọn họ ngang qua chiến trường, hết phân lại hợp, phối hợp ăn ý, chiến thuật quỷ dị mà tổ chức nghiêm mật, phân công chính xác!

Phụ trách dẫn dụ thì giơ tay, nghếch mặt, ưỡn ngực, xoè mông dẫn dụ địch nhân. Phụ trách đánh lén thì như u linh lén lén lút lút, mờ mờ ảo ảo lượn lờ ngay bên cạnh.

Mấy gã gia hoả phụ trách diễn trò thì điều khiển chiếc robot mình đầy vết thương y như thật, chậm chạp mà đong đưa lắc lư trước mặt từng chiếc [Kim Cương], phảng phất như ai tuỳ tiện lên trước đẩy một cái thì sẽ đổ luôn.

Phụ trách hấp dẫn hoả lực thì sớm đã không nghe quấy rối(?), bọn họ với một sự xấu xa dùng các loại ô ngôn uế ngữ cùng chiêu thức hạ lưu để khiêu khích, một khi hấp dẫn được sự chú ý của đối phương thì lập tức quay người chạy trốn, sau khi xé giật tán loạn trận hình của đối phương thì lại lợi dụng tốc độ mà thoát ly.

Phụ trách vây công thì trong lúc đang du đãng bỗng nhiên nhanh nhẹn tụ tập, lại giống như đinh sắt ở hai bên của nam châm, đồng thời trong nháy mắt cắm bốn năm chiếc dao găm lade vào thân thể của một địch nhân, hợp kích tuyệt sát, khó lòng phòng bị!

Phụ trách đuổi tận giết tuyệt thì trong thế giới chật chội tìm địch nhân bị thương mà hạ thủ còn phụ trách cứu viện thì lại dẫn một đám lưu manh đi dò xét xung quanh, thấy người nhà gặp nguy hiểm thì lập tức cùng nhau mà lên.

Bọn họ đem chỉ huy cơ sở của Thần Thoại Quân Đoàn làm đối tượng tấn công trọng điểm, bọn họ vĩnh viễn áp dụng chiến thuật lấy nhiều thắng ít, ỷ mạnh hiếp yếu, bọn họ giảo hoạt hơn cáo, hung ác độc địa hơn sói, bọn họ còn có một chút nhân từ, từng chiếc [Kim Cương] mất đi động lực bị bọn họ phá huỷ, hành động đen tối khiến người khác giận sôi!

Cho dù bọn họ có khả năng trong 1vs1 chính diện đánh bại đối phương, thế nhưng bọn họ cũng tuyệt đối không cô độc xông vào hiểm nguy.

Bọn họ giống như một lão xử nữ giữ vững trinh tiết giữa hai chân (hơi bựa một tí, anh em thông cảm ), thậm chí còn không để cho đàn ông có bất cứ cơ hội nào đến gần, chỉ cần có một chút nguy hiểm, những gã tiện nhân này sẽ bưng mặt thét lên chói tai mà chạy đi.

Chiến thuật đàn sói của bọn họ, yểm hộ binh sĩ như sóng nước của bọn họ, còn muốn thành thạo hơn cả Thần Thoại Quân Đoàn.

Không so với bốn mươi!

Thần Thoại nhị đoàn trong nháy mắt đã sớm gặp phải đả kích tàn khốc! Bọn họ thậm chí còn không có cơ hội phá huỷ một chiếc [Dũng Sĩ Tiên Khu Giả] đang kiếm tiện nghi hạ âm thủ theo sau những chiếc [Liệp Sát Giả] này!

Đối với tất cả những thứ này, O'sullivan nhìn như không thấy.

Cục diện như vậy, trước khi phát động đột kích, cũng đã đoán trước được, từng chiếc từng chiếc robot phát nổ, bất luận là của phe mình hay phe địch, đối với hắn lúc này mà nói, bất quá chỉ là pháo hoa lung linh trên con đường báo thù của mình.

Hắn mở ra máy phát âm của robot, trong tiếng nhạc nhẹ nhu hoà, ngang qua chiến trường tràn đầy sát giới cùng liệt hoả.

Một chiếc [Kim Cương] hộ vệ bên người bị phá huỷ chắc là dẫn đi rồi (?...text quá xấu), hắn thậm chí còn lười liếc mắt, giống như một gã người mát căn bản không có cảm giác, một mình ngang qua chiến trường hỗn loạn.

Một số [Liệp Sát Giả] nỗ lực phát động công kích tới chiếc [Bộ Hành Giả] này đã rất nhanh phải từ bỏ, bọn họ phát hiện ra chiếc [Bộ Hành Giả] lấy tốc độ trứ danh này cũng không chậm hơn so với [Liệp Sát Giả], mà tên điều khiển nó, tuyệt đối là một loại cao thủ lấy tốc độ làm chính! Trước khi tập trung đủ lực lượng cùng nỗ lực đủ đại giới thì đừng nghĩ đơn giản mà phá huỷ được chiếc robot không chủ động xuất kích này!

Vài phút sau, O'sullivan đã phát hiện ra được mục tiêu của chính mình... chiếc robot nguyên bản vẫn một mực ở tuyến đầu trận hình đột kích lúc xung phong nhưng trong lúc tiếp xúc lại nháy mắt biến mất trong đàn robot, [Ma Thú] rách nát!

Lúc này [Ma Thú] rách nát vừa thoát khỏi sự truy sát của hai chiếc [Kim Cương], đang tràn đầy mờ ám hướng về một chiếc [Kim Cương] khác mà sờ soạng phía sau. Mà ở đằng sau hắn, hai chiếc [Kim Cương] bị hắn dụ dỗ kia đã bị đánh hội đồng bởi năm chiếc [Liệp Sát Giả] cùng hai chiếc [Vinh Dự 15].

Công kích của [Ma Thú] phát động rất nhanh, trong ánh lửa sáng bừng, hắn dán người xuống mặt đất rồi nhanh chóng nhảy tới phía sau của chiếc [Kim Cương] đang liều mạng trút ra hoả lưc kia.

Sự chú ý của [Kim Cương] đã hoàn toàn bị hấp dẫn bởi hai chiếc [ [Dũng Sĩ Tiên Khu Giả] hèn mọn phía trước, [Ma Thú] vẫn giống như chó săn trèo tới, trong một cái nháy mắt, con mồi liền mất đi năng lực chống cự, ngã ầm xuống đất.

Theo cú ngã của [Kim Cương], [Ma Thú] nhảy dựng lên giống như một con thỏ bị giật mình, dáng vẻ kinh hoảng mà vô tội kia của hắn cùng với hung thủ không có một chút quan hệ nào. Sắc mặt ra vẻ vô tội trốn tránh trách nhiệm như vậy, tựa hồ là bản năng trường kỳ bồi dưỡng ra của tên gia hoả hèn mọn này!

[Bộ Hành Giả] vô thanh vô tức mà tiếp cận tới [Ma Thú].

Khoé miệng O'sullivan nhếch ra một nụ cười băng lãnh! Hắn không biết chiếc robot biểu hiện mạnh mẽ trong ghi chép chiến trường của Liệp Nhân Quân Đoàn Deseyker này, rốt cục có đúng là cái gã mập mạp đã từng cúi đầu khom mình, vẻ mặt quyến rũ trước mặt mình trước kia hay không, hăn chỉ biết là, cái tên này, đã phá mình, cũng phá đi toàn bộ hai trung đoàn Thần Thoại.

Mặt trời buổi chiều xa vời đã hoàn toàn hạ xuống đường chân trời, đám mây lửa hồng xa vời cũng đã dần dần xám xịt, vài phút ngắn nữa, hoàng hôn sẽ biến ảo thành bóng đêm.

Miệng pháo năng lượng của robot đang phun ra quang mang màu hồng, đan năng lượng gào thét mà xuyên qua, rơi trên mặt đất, rơi vào trên mình robot, phóng ra một mảng lửa hồng. Ánh sáng trắng của vụ nổ đang lấp lãnh, ngọn lửa trên xác tàn rung động, đang lung linh, từng chiếc robot lui tới dọc ngang chém giết đang loạng choạng thắp đèn, trong đêm đen loé đến loé đi, chợt trái chợt phải.

[Ma Thú] đang chuẩn bị đánh lén lần thứ hai bỗng nhiên cảnh giác hắn lên, mập mạp, xoay người, kinh nghiệm đào vong thời gian dài trong chiến tranh cùng trực giác không ngừng bồi dưỡng làm cho hắn nhận thấy, mình, đã bị người khác theo dõi!

Trong bóng tối, đột kích của [Bộ Hành Giả] dường như một đạo thiểm điện chói mắt! Trong nháy mắt lúc [Ma Thú] vừa xoay người, lực bạo phát cường đại của [Bộ Hành Giả] đã đưa hắn tới trước mặt [Ma Thú]!

Ánh sáng màu lam lãnh liệt của đao lade giống như một chiếc đèn quỷ đoạt hồn, đang phiêu hốt hướng tới thắt lưng của [Ma Thú] mà chém tới.

Mập mạp hoảng hốt, cần điều khiển trong nháy mắt trên động cơ cấp hai biến ra bốn cái phương hướng, động cơ [Logic] phát ra một tiếng vang cao vút, robot giống như một con cá bị chấn kinh, trong giây lát giãy mãnh lên, dùng một tư thế vặn vẹo mà lui nhanh về phía sau!

[Bộ Hành Giả] đột tiến, như ảnh tuỳ hình, màu lam u u của ánh đao bỗng nhiên bạo trướng, giống như một con rồng ánh sáng đang cuồng nộ!

"Mẹ ơi!" Lão lợn kêu lên eng éc.(猪爷手打嘎嘎广告, Trư gia thủ đả dát dát nghiễm cáo?) Mồ hồi mập mạp toát ra toàn thân, tay phải giống như mưa đá rào rào mà rơi xuống trên máy khống chế, tốc độ tay vượt quá bốn mươi nhịp một giây trong quang mang màu đạm lam của bàn phím ảo như huyễn ảnh, hơn mười máy khống chế mấu chốt trong nháy mắt tổ hợp thành mười sáu câu lệnh!

"Tốt!"

O'sullivan thật không ngờ cú đánh bất ngờ của mình lại bị đối thủ làm một cái phương thức cổ quái như vậy mà hoá giải mất, cổ tay lộn một cái, đao lade lướt không từ dưới lên trên ra đằng sau quay thành một cái quạt gió, [Bộ Hành Giả] bước nhanh mà lên, một cái khoá bộ lập phách (sải bước đứng chém) đúng chuẩn sách giáo khoa, hướng tới [Ma Thú] rách nát đang vặn vẹo thành một đoàn mà chém tới!

Theo ngang đến dọc, nhanh như lưu tinh.

Mập mạp hồn phi thiên ngoại, hắn nhìn ra được, thao tác cổ tay của chiếc [Bộ Hành Giả] kia chí ít tốc độ tay cũng đến bốn mươi hai nhịp một giây!

"Tốt cái con mẹ người!" Tiện nhân này trên tay điên cuồng điều khiển [Logic] làm ra một cú lăn lộn thối nát, miệng cũng không nhàn rỗi, tức giận hổn hển mà kêu lên: "***, dek biết xấu hổ, đánh lén!" Gã này đã hoàn toàn quên tiệt sự tình lúc nãy mình đã làm.

"Mẹ nó cũng tốt!" O'sullivan không hề nổi giận, lấy tốc độ của [Bộ Hành Giả] cùng sự điều khiển của hắn, chỉ cần chiếm được tiên thủ (cú đánh đầu), rất ít người có khả năng chạy mất trước mặt hắn, hăn ung dung mà nói: "Lão tử chính là đánh lén đấy!" Đang lúc nói chuyện, robot vặn người, đao phong lade lấp loé hàn mang, vẽ lên trên mặt đất một vết sượt sâu thẳng tắp, chém tới trên mình [Ma Thú] rách nát!

"Ta tốt, mẹ người mới tốt!" Mập mạp nổi trận lôi đình, [Logic] như một con cóc bỗng nhiên nhảy lên từ mặt đất, duỗi chân một cách quái dị trong không trung, như tên lửa va vào trong lòng của [Bộ Hành Giả]!

Trong khi hai chiếc robot giữa va chạm mà bắn ra, vẫn còn nghe thây giọng nói của mập mạp: "***, dám cả gan đánh bố của người sao!"

[Bộ Hành Giả] ổn định thân hình, nâng đao trầm mặc không nói.

Ai cũng không biết được sự kinh hãi trong lòng O'sullivan lúc này, đây là lần đầu tiên dưới tình huống chiếm tiên thủ tuyệt đối lại bị người đơn giản như vậy lật thành bình thủ (hoà), lấy động tác của chiếc [Ma Thú] rách nát kia, trong một khắc kia tuyệt đối là tốc độ tay năm mươi nhịp một giây!

Năm mươi nhịp! Đây là tốc độ có thể đứng vào hàng ngũ các chiến sĩ robot cấp 9 tài năng đỉnh cấp, thế mà lại xuất hiện ở trên chiếc [Ma Thú] rách nát này!

O'sullivan bỗng nhiên cảm thấy khoang lái robot lãnh đến thấu xương!

" Ngu ngốc! Nếu như ban nãy ngươi tiếp tục làm một cái Diệu Thủ Không Không (妙手空空), cánh bay thăng bằng của hắn vừa đúng có thể cho ngươi huỷ đi, ngươi lại lãng phí một cái cơ hội tốt như vậy!"

Trong khoang lái của [Ma Thú], Rắm thối vẻ mặt như chỉ tiếc rèn sắt không thành thép (tiếc nuối), chỉ vào mập mạp mà chửi ầm lên: "Lão tử thật không biết nói cái dek gì với ngươi nữa, ngươi là lợn hả? Kêu lên eng éc một cái xem nào"

"Bốp!" Mập mạp không chút khách khí tát Rắm thối một cái ngã lăn ra trên sàn, mắng: "Lão tử nếu có thể tiếp cái Diệu Thủ Không Không gì đó thì đã sớm dùng con mẹ nó rồi, còn phải chờ ngươi dạy nữa sao, mỗi giây tốc độ tay bảy mươi nhịp, ngươi đến thử xem!"

Rắm thối cứng họng, phẫn nộ một lần nữa lại bò lên đài điều khiển, hắn biết, vừa nãy nếu không phải mập mạp thông minh sáng dạ sử ra "Cáp Mô Công" trong bảy mươi hai tuyệt kỹ thì sớm đã bị một đao chém trúng rồi, còn muốn dùng "Diệu Thủ Không Không" tiếp theo "Cáp Mô Công", đích xác là cần tốc độ tay tuyệt đối bảy mươi nhịp một giây, đối với gã mập mạp này mà nói, trên cơ bản đó là nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành được.

Mập mạp đang nhìn [Bộ Hành Giả] trầm mặc trước mặt, hắc hắc cười ngây ngô. Hắn hiểu rõ, một chiêu "Cáp mô thăng thiên" (cóc thăng thiên) chỉ cần tốc độ ba mươi lăm nhịp một giây vừa nãy đã mang đến nhiều chấn động cho chiếc [Bộ Hành Giả] này. Có thể sử dụng tốc độ tay ba mươi lăm nhịp một giây, trong cục diện cường công đến hoà nhau của tốc độ tay bốn mươi hai nhịp, đối với quyết đấu truyền thống của robot, căn bản là một sự lật đổ từ đầu đến đuôi!

[Ma Thú] rách nát vỗ tay, chân trái đưa trước, đùi phải quỳ sau, hai tay bày ra một tư thế múa ba-lê Cỏ Non Nghênh Khách phong tao, ngón tay hướng [Bộ Hành Giả] vạch một cái, mềm mại mà nói: "Đến đây, lão tử đánh ngươi, cái kẻ bất hạnh không biết nói tiếng người kia!"
Bình Luận (0)
Comment